Kỵ sĩ lĩnh được cấp theo quy chuẩn đất phong của Nam tước lĩnh, Nam tước lĩnh được cấp theo quy chuẩn đất phong của Tử tước lĩnh, Tử tước lĩnh được cấp theo quy chuẩn đất phong của Bá tước lĩnh.
Ở trên nữa chính là vị Công tước Tuyết Nguyệt mới ra lò—— Nguyên soái Hudson, thậm chí diện tích đất phong còn đứng đầu cả nước, một bước lên thành đại địa chủ chỉ sau vương thất.
Nguyên nhân chủ yếu không xuất hiện thực phong Bá tước là vì những nhà quý tộc bậc trung có thực lực hùng mạnh trong vương quốc đã đến Bắc Cương từ vài năm trước rồi.
Còn đám quý tộc bậc trung còn lại thì bị giới hạn bởi thực lực bản thân, cho dù là muốn buông tay đánh cược một lần thì cũng không có tư cách tham gia vào ván cờ.
Không giống với các khu vực nội địa, các đại quý tộc ở khu vực biên giới địa khu đại quý tộc coi trọng nghĩa vụ hơn lợi ích.
Thu thuế chỉ là một chuyện vớ vẩn, theo điều kiện mà vương quốc đã hứa, khu Cận Đông được miễn thuế trong ba mươi năm.
Sau này mọi người còn phải kề vai chiến đấu trên chiến trường, đừng mong đợi là có thể ép ra chất béo gì từ trên người của đám tiểu đệ này, nếu không thì chờ bị người ta đâm lưng đi.
Ngoài quyền lực chính trị cao hơn, lợi ích kinh tế gần như không thấy được. Nhưng nghĩa vụ phải đảm nhận lại không hề ít.
Nếu thú nhân đánh tới, Tổng đốc sẽ phải mang theo đám tiểu đệ ra chiến trường, chân ướt chân ráo đánh nhau với quân địch.
Tiêu chuẩn thấp nhất cũng phải trụ được cho đến khi viện quân của vương quốc đến, nếu không thì hãy tận trung vì nước đi!
Nếu trong tay không có đủ thực lực thì ngay cả việc ra lệnh cho các quý tộc trong tỉnh cũng không làm được, chứ đừng nói đến việc thực hiện nghĩa vụ.
Con cháu của các đại quý tộc đúng là có đủ tư cách tranh giành chức vị tổng đốc, nhưng tiếc là gia tộc đứng sau lại không ủng hộ!
Không phải là không muốn ủng hộ, mà là bị Hudson chiếm hết một phần lớn lãnh địa rồi, trong những khu vực còn lại sau khi bị chia nhỏ, mỗi tỉnh đều không chỉ có một con em của các đại quý tộc.
Muốn thượng vị thì nhất định phải dốc hết vốn liếng, đừng nghĩ rằng chỉ cần cẩu thả một chút là được, làm vậy sẽ tự hại mình thôi.
Tại hội nghị vương quốc, mọi người đã xác định rõ ràng tiêu chuẩn, người đảm nhận chức vụ Tổng đốc của tỉnh Cận Đông ít nhất phải giữ lại tám nghìn quân thường trực, trang bị hai cường giả cấp tám và tám cường giả cấp bảy.
Không phải là mọi người đang cố tình làm khó dễ, nếu như chút thực lực này mà cũng không có, vậy thì Tổng đốc ở tiền tuyến có thể bị thú nhân cắt đầu bất kỳ lúc nào.
Quý tộc trung hạ tầng chết rồi thì thôi, nhưng nếu đại quý tộc chết dễ dàng như vậy thì mặt mũi của vương quốc đặt ở đâu?
Xuất binh trả thù, quốc lực không kham nổi; Nếu không trả thù thì sẽ bại lộ bản chất yếu đuối của vương quốc, kích phát nhiều cuộc thăm dò hơn nữa.
Cũng có trường hợp ngoại lệ, nếu như bản thân Tổng đốc là cường giả Thánh vực, hoặc là nói có một vị cường giả Thánh Vực đồng hành, vậy thì những điều kiện hạn chế này sẽ bị hủy bỏ.
Và cái điều khoản ngoại lệ hoàn toàn được thiết kế riêng cho Hudson. Nếu không sau khi bước ra cánh cửa này, một gia tộc yếu ớt như gia tộc Koslow đi đâu tìm được nhiều cường giả cấp bảy cấp 8 như vậy?
Kết quả là, trong bảy tỉnh Cận Đông mới ra lò, chỉ có cái tỉnh siêu to khổng lồ của Hudson là có Tổng đốc, sáu tỉnh còn lại đều đang trong tình trạng bỏ trống.
Caesar IV đã nhiều lần đề cử con cháu của các đại quý tộc lên làm Tổng đốc, nhưng đều bị người ta từ chối nhã nhặn. Nguyên nhân là vì dồn nhiều lực lượng quân sự như vậy vào khu Cận Đông thực sự là quá rủi ro.
Một số đại quý tộc có thực lực hơi yếu phải gộp toàn bộ vốn liếng của mình lại thì mới có thể đáp ứng đủ tiêu chuẩn, điều này giống như yêu cầu họ di cư cả gia đình mình tới Cận Đông vậy.
Vương quốc yêu cầu tiêu chuẩn cao, nhưng mức độ đền bù cũng không nhỏ. Trước đây chỉ cần ban hành chiếu chỉ sắc phong rồi miễn thuế mấy năm là xong việc, nhưng bây giờ còn kèm theo hỗ trợ dân số.
Kỵ sĩ lĩnh được chi viện 500 người, Nam tước lĩnh được chi viện 1,500 người, Tử tước lĩnh được chi viện 4,500 người, Bá tước lĩnh được chi viện 15,000 người, và lãnh địa của Công tước Hudson được chia đến 100,000 người.
Những người này đều là nạn dân mà vương quốc tiếp nhận được.
Sau khi một loạt các quốc gia nhỏ ở Bắc và Trung đại lục sụp đổ, không chỉ các quốc gia ở Nam đại lục được ăn no, mà Vương quốc Alpha cũng là người hưởng lợi.
Một lượng lớn nạn dân tràn vào, ngoài các quý tộc từ khắp nơi đang thu nhận người thì chính phủ vương quốc cũng không hề rảnh rỗi.
Chỉ với số người mà vương quốc cung cấp thì đương nhiên là không đủ để khai thác vùng Cận Đông, nhưng đối với các quý tộc bình thường thì đây đã là một gia tài quý giá.
Chỉ cần hô bằng gọi hữu chiêu mộ thêm một số người nữa là có thể bắt đầu xây dựng được khung lãnh địa. Những vấn đề còn lại có thể từ từ tìm cách giải quyết.
Mỗi khi nổ ra một cuộc đại chiến lớn cũng là lúc mà các thương nhân nô lệ hoạt động tích cực nhất. Những kẻ liều mạng này đã sớm hành động rồi.
Tiếc là cuộc chiến tranh lần này có quá ít người có thể phát tài. Ngoài quân đoàn viễn chinh có được một số thu hoạch ra, những quý tộc tác chiến ở bản địa về cơ bản đều là đang làm không công.
Trong túi không có tiền, đương nhiên không thể mua được gì. Lần này chỉ có thể dựa vào gia cảnh, gia tộc đứng sau càng sung túc thì cường độ ủng hộ sẽ càng lớn, thực lực trong tay sẽ càng hùng hậu.
Những con em quý tộc một nghèo hai trắng thì thảm rồi, mọi thứ đều phải dựa vào nỗ lực của bản thân. Trước không nói đến việc phát triển, chỉ riêng việc làm thế nào để nuôi sống lĩnh dân thôi đã làm cho họ phải buồn rầu rồi.