Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, trong một thời gian dài sắp tới, bọn họ đều là những "chủ thầu", mang theo lĩnh dân mà vương quốc phân cho họ lên tuyến đầu thi công.
Những vị đại lão ngồi ở phía trên đã quy hoạch xong con đường phát triển dành cho họ rồi. Hoặc là chấp nhận xây dựng tuyến phòng thủ thuê cho vương quốc, hoặc là đi xây dựng thành lũy cho các quý tộc có tiền trước.
Chờ sau khi tích lũy được một số vốn nhất định, họ mới trở về xây dựng thành lũy của mình. Nếu như có thể xử lý tốt các mối quan hệ thì họ cũng có thể ôm bắp đùi của những ông bạn hàng xóm, mượn chỗ ở tạm vài chục năm trước.
Ở khu vực biên giới, chuyện đoàn kết là điều quá đỗi bình thường.
Nếu không biết cách hợp hợp, các Kỵ sĩ lĩnh và Nam tước lĩnh đơn lẻ sẽ không thể chịu được sự tàn phá của thú nhân. . . .
"Cái gì, lập Giáo Đình mới?"
Nghe được tin tức này, Hudson suýt nữa thì chửi thề ngay tại chỗ. Hắn không có ý kiến gì về việc lật đổ Giáo Đình, nhưng cũng phải xem thời gian nha!
Vương quốc đang bận rộn giải quyết vấn đề vùng Cận Đông, trong vòng vài năm tới, trọng tâm chiến lược sẽ tập trung ở tuyến phòng thủ Cận Đông, nào có thời gian để gây chuyện với Giáo Đình.
Mặc dù Hudson không cho rằng Giáo Đình, kẻ đã bị tổn thất lực lượng hải quân, có đủ can đảm cho hạm đội lên phía Bắc gây chuyện với vương quốc, nhưng cũng không cần thiết phải vội vàng nhảy ra gây thù chuốc oán như vậy.
"Bệ hạ, kế hoạch này là do tên ngốc nào đề xuất vậy, chẳng lẽ tên ngốc đó không biết vương quốc hiện giờ đang cần sự ổn định à!"
Hudson trả lời không chút khách sáo.
Bất kể là ai đưa ra đề xuất thì Hudson cũng đều phản đối. Nếu như vương quốc khư khư cố chấp, vậy thì lãnh địa ở khu Cận Đông cũng không cần đi nữa, hắn sẽ quay về lãnh địa đóng cửa tự kỷ.
"Nguyên soái, chuyện này không liên quan gì đến chúng ta. Người đưa ra kế hoạch này chính là Người Frank, tuy rằng chúng ta cũng có kế hoạch của mình, nhưng lại không chuẩn bị phát động ngay bây giờ."
Tổng giám mục Taryn ở bên cạnh vội vàng giải thích.
Lão ta muốn làm Giáo Hoàng, nhưng đó cũng là vì sự phát triển của vương quốc. Nếu vì lập Giáo Đình mới mà cản trở sự phát triển của vương quốc thì đó là đang lẫn lộn đầu đuôi.
Về bản chất, Giáo Đình vừa là tín ngưỡng và cũng vừa là một ngành kinh doanh. Ngoài "Thuế 10%" được đặt ở bên ngoài ra, Giáo Đình còn có nhiều cách thức kiếm tiền khác thông qua tín ngưỡng.
Hàng năm, có rất nhiều tín đồ quyên góp tài sản cho Giáo Đình và mua giấy ân xá. Cho dù Vương quốc Alpha và Giáo Đình không hợp nhau, nhưng họ cũng không thể ngăn cản Giáo Đình hút máu từ vương quốc.
Nghe nói không phải do người mình bày ra, sắc mặt của Hudson tốt hơn rất nhiều, vẻ mặt của những quý tộc có mặt ở đây cũng dịu đi phần nào.
"Cho dù là Người Frank đề xuất thì chúng ta cũng phải từ chối. Ít nhất là trước khi vương quốc có thể đứng vững ở vùng Cận Đông thì không nên phức tạp hóa vấn đề!"
Lời của Tể tướng Đại công tước Newfoundland rõ ràng đang ám chỉ với mọi người rằng ông ta không biết gì về chuyện này, hơn nữa lập trường của ông ta là kiên quyết phản đối.
Chỉ trong nháy mắt, Hudson đã hiểu được nội tình, Vương thất vẫn chưa thống nhất được lập trường trong vấn đề lập Giáo Đình mới.
Mặc dù cây Quyền Trượng Vinh Diệu mà hắn mang về trước đó đã kích thích dã tâm của rất nhiều người, nhưng chuyện này vẫn không thể làm cho những nguyên lão nhị triều nắm đại quyền này đánh mất bản thân.
Có Tể tướng dẫn đầu phản đối, Hudson đương nhiên sẽ không nhúng tay vào. Dù sao, nếu như ngay cả trong nội bộ vương thất cũng không thể thống nhất được lập trường thì đề xuất này không thể nào được hội nghị vương quốc thông qua.
"Ngài Tể tướng, ngài cũng biết về hiệp ước bí mật giữa chúng ta và Vương quốc Frank rồi."
"Theo thỏa thuận trước đó, khi một bên đứng lên chống lại Giáo Đình thì bên còn lại phải hỗ trợ vô điều kiện."
"Trong quá khứ, Vương quốc đã nhiều lần đối đầu với Giáo Đình, nhưng cuối cùng đều có thể giải quyết ổn thỏa, ngoài thực lực của bản thân chúng ta ra, sự hỗ trợ của đồng minh cũng là yếu tố cốt lõi."
Lời của Tổng giám mục Taryn khiến cho Đại công tước Newfoundland muốn nói lại thôi. Đúng là hiệp ước bí mật không có tính ràng buộc, nhưng nó lại liên quan đến uy tín của Vương quốc.
Giáo Đình không dễ chọc, vương quốc đệ nhất đại lục cũng không phải quả hồng mềm. Theo xu hướng phát triển hiện tại, việc thực lực của Vương quốc Frank vượt qua Giáo Đình cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
"Bệ hạ, nội dung cụ thể của hiệp ước bí mật là gì, thần nghĩ những người có mặt ở đây đều có quyền được biết!"
Công tước Hero tức giận nói.
Chiến tranh lục địa mới vừa kết thúc, mâu thuẫn giữa Vương thất và Ngũ đại gia tộc Bắc Cương cũng ngày càng gay gắt hơn.
Từ việc tranh chấp về phí qua đường ban đầu dần dần leo thang lên đến vấn đề thể diện gia tộc, làm cho họ đã đâm lao thì phải theo lao.
Nể mặt vương thất cũng không phải là không được, nhưng chuyện này nhất định phải thông qua đàm phán riêng tư, sao có thể trực tiếp mang người đến đánh nhau chứ?
Nếu như mở ra tiền lệ này, đám quý tộc Bắc Cương cũng học theo bắt đầu huy động mối quan hệ để gây áp lực, vậy họ có nên tiếp tục nhượng bộ nữa không?
Sau khi lùi bước này, sau này họ sẽ không thể thu phí qua đường nữa. Không chỉ quý tộc không nộp, mà ngay cả thương nhân cũng sẽ chọn trực thuộc môn hạ của quý tộc để từ chối việc nộp thuế.
Và phí qua đường này là một phần thuế quan trọng trong lãnh địa, lãnh chúa tự định ra tiêu chuẩn thu, đó là quy tắc chung ở đại lục Aslante.
Chỉ là trước đó họ hơi tham lam một chút, dựa vào lợi thế độc quyền của mình để nâng mức thuế lên cao một chút.
Cái từ "cao" này còn là khi so với bên ngoài, Ngũ đại gia tộc Bắc Cương lại cảm thấy không hề cao chút nào.