Về mặt lý thuyết, chỉ cần Hudson có khả năng, hắn hoàn toàn có thể tiếp tục mở rộng sang Đế quốc Thú Nhân.
Sự mở rộng này có cơ sở pháp lý. Bất kể là Liên minh nhân tộc hay Vương quốc Alpha cũng đều có văn bản pháp luật quy định rõ ràng: Khuyến khích các lãnh chúa nhân tộc mở rộng sang lãnh thổ dị tộc.
Nói một cách tóm gọn thì toàn bộ các vùng đất chiếm được từ tay dị tộc đều là hợp pháp!
Cho dù dị tộc có thừa nhận hay không, dù sao thế giới nhân tộc thừa nhận.
Theo lý mà nói, một người dân bình thường chiếm được một vùng đất từ trong tay dị tộc, chỉ cần người đó có thể giữ được thì cũng có thể trở thành lãnh chúa hợp pháp ở nơi đó.
Còn về chuyện tước vị cao thấp, từ trước đến nay chưa ai nghĩ đến vấn đề này, bởi vì cái bánh lớn này chưa từng có người ăn được.
Khi Nhân tộc dám viết ra những điều khoản này bằng văn bản pháp luật thì họ đã trở thành bá chủ đại lục, hệ thống quý tộc cũng đã sớm hoàn thiện. ...
Không thể không thừa nhận rằng vận may thật sự rất quan trọng. Khi mọi ánh mắt trên toàn đại lục đều đổ dồn vào Nam lục địa, Công quốc Mosey đã nhân cơ hội sáp nhập một nửa giang sơn của Vương quốc Warhammer.
Hai vị đại lão đang cãi nhau ầm ĩ, Liên minh Nhân tộc lại làm bộ như không nhìn thấy gì, căn bản không thể tổ chức hội nghị trong thời điểm này.
Muốn kháng nghị cũng không tìm được địa phương, càng đừng nói đến sự can thiệp của cộng đồng quốc tế.
Chính phủ lưu vong của Vương quốc Warhammer thì khổ rồi, giống như vô số nước nhỏ xui xẻo khác, giấc mơ phục quốc của họ đã tan thành mây khói.
Sau khi tạo ra thực tế sáp nhập, Vương quốc Alpha đã nhanh chóng công nhận tính hợp pháp về sự cai trị của Người Mosey đối với Vương quốc Warhammer, ngay sau đó tam đại vương quốc Trung đại lục cũng tuyên bố lập trường
Trong tình cảnh bị bao vây bởi Liên minh Dị tộc, ba quốc gia Trung đại lục và hai quốc gia Bắc đại lục là những kẻ xui xẻo đồng mệnh tương liên.
Sau khi chịu một trận đòn, năm quốc gia này đã không còn tin tưởng vào các thế lực lớn nhân tộc ở Nam đại lục nữa, nên việc đoàn kết với nhau cũng là chuyện tất nhiên.
Chính phủ lưu vong của Vương quốc Warhammer không có giá trị gì đối với bốn quốc gia đang gặp khủng hoảng, nên bị bán đứng cũng là điều hiển nhiên.
Nói cho đúng là không có chuyện bán đứng gì ở đây cả. Từ đầu đến cuối, Vương quốc Alpha và ba quốc gia Trung đại lục đều không thừa nhận tính hợp pháp của chính phủ lưu vong Warhammer.
Cho dù họ đã bầu ra Quốc vương, thành lập các cơ quan phục quốc, có quyền thừa kế hợp pháp, nhưng cũng không có ý nghĩa gì.
Nghĩ phân gia liền phân gia, muốn sáp nhập liền sáp nhập, chẳng ra thể thống gì!
Dù sao địa bàn mà Người Mosey chiếm được đều do thu hồi từ trong tay của đại quân dị tộc, mà không phải trực tiếp chiếm cứ lãnh thổ của Vương quốc Warhammer.
Cả hai bên đều có cơ sở pháp lý để tuyên bố chủ quyền đối với mảnh đất này, bản thân vấn đề này là một sổ sách không rõ ràng, ủng hộ ai cũng được.
Thực ra thì tình cảnh khó xử hiện giờ vẫn là do đám quyền quý của Vương quốc Warhammer tự tạo ra. Nếu họ ở lại kiên trì chống cự, đợi khi quân đoàn viễn chinh đến thì tình huống đã khác.
Phỉ Thúy cung, Caesar IV hiện giờ vừa đau đớn nhưng cũng rất vui. Không có gì bất ngờ, cuộc giao dịch trước đây với Người Mosey vẫn bị mọi người phát hiện.
Vương hậu đột nhiên có thêm sáu tỉnh thành đồ cưới, muốn nói sau lưng chuyện này không có giao dịch mờ án thì đó là đang xúc phạm trí thông minh của mọi người.
Nhưng chuyện này xảy ra quá đột ngột, đợi khi mọi người nhận ra mọi chuyện đã ngã ngũ.
Không tìm được bằng chứng về vụ giao dịch giữa Quốc vương và Người Mosey, chỉ với những suy luận Logic này thì căn bản không thể mang lên bàn để bàn luận.
Vấn đề của hồi môn là chuyện giữa hai vương thất, kẻ làm thần tử không có quyền can thiệp.
Không thể tìm ra lỗi thực chất về mặt quy trình, đám đại quý tộc lại không cam tâm bị thua thiệt như vậy, nên gần đây bọn họ đều đang thể hiện sự bất mãn theo cách của bản thân, khiến cho Caesar IV bị sứt đầu mẻ trán.
May mà tảng thịt này đầy mỡ, chất béo đã nuốt vào trong bụng đang xoa dịu trái tim bị tổn thương của Caesar IV.
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Caesar IV bèn tiện tay ném tấu chương đi. Không có gì bất ngờ, lại là đang nói xấu y.
Phải thừa nhận rằng những đại quý tộc này rất tinh ranh, Dù trong tấu chương không đề cập tới vụ "của hồi môn sáu tỉnh", nhưng câu nào câu nấy đều có liên quan đến chuyện này.
Khu vực nằm trong sự kiểm soát mới không chỉ cần phải nắm trong tay, mà còn phải xem xét về vấn đề an ninh của lãnh thổ.
Hiện giờ, những quý tộc lãnh chúa bị thiệt thòi này cứ đinh ninh là vương quốc đã lên kế hoạch phòng thủ xong rồi, không thể tùy tiện sửa đổi, dùng lý do này để từ chối thực hiện nghĩa vụ an ninh chiến lược đối với sáu tỉnh mới này.
"Đám hỗn xược này, chẳng lẽ họ nghĩ nếu không có họ thì chúng ta sẽ không giữ được sáu tỉnh này sao!"
"Tên nào tên nấy đều coi thường ta, quả thực..."
Những lời mắng chửi của Caesar IV khiến cho đám đại lão vương thất cảm thấy rất xấu hổ. Bọn họ không biết nên tiếp những lời này như thế nào.
Bây giờ, trên danh nghĩa thì vương thất Alpha đang kiểm soát mười hai tỉnh thành, nhưng thực tế chỉ mới khai phá được ba tỉnh.
Ba tỉnh đã được khai phá cũng không phải là tài sản của một mình quốc vương, mà còn có cả lãnh địa của các thành viên vương thất và gia thần nữa.
Nếu như thật sự gặp phải ngoại địch xâm lược, chỉ với lực lượng mà vương thất có thể huy động thì thật sự không chắc có thể giữ vững được.