Đương nhiên, cho dù là không sử dụng đến quân đội vương quốc thì một vị Quốc vương như Caesar IV vẫn có thể thi triển Đại Triệu Hoán Thuật.
Vô số quý tộc bàng chi đều đang đợi cơ hội, chỉ cần hứa hẹn đầy đủ lợi ích, không lo không có người bán mạng cho y.
Vấn đề duy nhất chính là quân địch không thể quá mạnh, sức chiến đấu của những đội quân được tuyển mộ tạm thời này chưa không bao giờ làm cho người ta cảm thấy yên tâm.
"Bệ hạ, mọi người cũng vì lo lắng cho vương quốc, có một số việc ngài không cần phải để ở trong lòng."
Tể tướng Đại công tước Newfoundland bước lên khuyên nhủ.
Lần giao dịch này, quốc vương nhà mình đúng là làm rất tốt, nhưng mong muốn kiểm soát của quân chủ cũng vì vậy mà tăng lên.
Theo cái nhìn của lão ta, nếu vương thất đã ăn một mình, vậy thì bị mọi người oán trách vài câu cũng không có gì gọi là.
Kế hoạch phòng thủ của vương quốc không thể dễ dàng thay đổi, nhưng không phải là không thể sửa đổi. Về bản chất thì đây vẫn là chuyện đàm phán chính trị, hoàn toàn không cần phải huyên náo túi bụi như vậy.
Chờ qua ít ngày nữa, đợi khi mọi người phát tiết đủ rồi, quay lại việc thương lượng thì mọi chuyện sẽ giải quyết hơn nhiều.
Dù sao Liên minh Thượng Cổ Dị tộc cũng đang tiêu hóa chiến quả, trong thời gian ngắn sẽ không rảnh để gây chuyện, khu vực biên giới còn có một khoảng thời gian thanh bình.
"Được rồi, tạm thời cứ mặc kệ những kẻ phiền phức này đi. Chiến lược Cận Đông vừa mới khởi động, các ngươi hãy chú ý một chút, đừng để xảy ra sai lầm."
"Chỉ cần tình hình ở khu Cận Đông ổn định lại, Bắc đại lục sẽ không xảy ra nhiễu loạn lớn."
"Nhân lúc thú nhân đang bề bộn nội đấu, máu chóng xây cho xong cảng Tân Nguyệt để đặt nền móng cho sự phát triển sau này."
"Cuộc chiến tranh đại lục này chôn xuống quá nhiều tai hoạ ngầm, ta có một dự cảm bất tường, đại lục Aslante sẽ không thái bình được mấy năm đâu."
"Tính thời gian thì chúng ta chỉ còn cách vạn năm chi kiếp thường xuyên xuất hiện trên sử sách không còn lâu nữa."
"Đều do đám người ngu xuẩn ở Nam đại lục, cả đám chỉ biết tới lợi ích của bản thân, vậy mà lại không nhân cơ hội này để hủy diệt Liên minh Dị tộc."
"Nếu giết sạch toàn bộ dị tộc, bất kể tình hình trong tương lai có phát triển đến bước nào thì đại lục Aslante sẽ mãi mãi là thiên hạ của nhân tộc ta!"
Lời phàn nàn Caesar IV làm cho mọi người giật nảy mình. Nếu không phải Quốc vương nhắc tới thì bọn họ cũng quên luôn truyền thuyết về "Vạn năm chi kiếp".
Hết cách rồi, thời gian quá lâu, tài liệu để lại thực sự là quá ít. Chỉ dựa vào đôi câu vài lời trong sách sử thì sẽ không thể biết được điều gì đã xảy ra cách đây một vạn năm.
Cho dù là đã khai quật một số lăng mộ cổ, nhưng thông tin thu được cũng không nhiều. Có rất nhiều nội dung còn tự mâu thuẫn với nhau, căn bản không thể phân biệt được thật giả.
Chứng cứ duy nhất có thể chứng minh sự tồn tại của "Vạn năm chi kiếp" chính là sự thay đổi về ngôi vị bá chủ đại lục. Hầu hết các bá chủ đại lục đều bắt đầu xuống dốc không phanh từ thời điểm này.
Điều đáng mừng duy nhất là sự bộc phát của "Vạn năm chi kiếp" không có nghĩa là vị trí bá chủ đại lục nhất định sẽ phát sinh thay đổi, Tộc Tinh Linh đã từng cầm cự được hai lần xung kích, sau khi gặp lần thứ ba thì mới dần suy tàn.
"Bệ hạ, chỉ là một truyền thuyết không thể xác định được thật giả mà thôi, cần gì phải để trong lòng chứ, có khi chuyện này chỉ là một sự trùng hợp của lịch sử."
"Đại lục hỗn chiến, Tà Thần xâm lấn, Thâm Uyên xâm lấn, Ác linh giáng lâm... Những chuyện này xảy ra trên đại lục còn ít sao?"
"Chỉ một cuộc hành động lớn của các tổ chức tà giáo là đã có thể gây ra một trận tai nạn rồi, chúng ta cũng không phải là chưa từng gặp bao giờ."
Bộ trưởng Tài Chính Hầu tước Delgado nói với vẻ mặt không quan tâm.
Trận hỗn chiến của các tộc trên đại lục thì hoàn toàn không cần phải nhọc lòng. Hiện giờ Tộc Tinh Linh đang là người có tiếng nói nhất trong Liên minh Dị tộc, chỉ cần Nhân tộc không chủ động gây ra đại chiến thì tộc Tinh Linh sẽ không muốn phát động chiến tranh.
Nếu không phải vì biết rõ điểm yếu của Tộc Tinh Linh, biết rằng cho dù có cho bọn chúng một trăm năm thì thực lực cũng sẽ chẳng mạnh được đến đâu, có lẽ cuộc chiến tranh đại lục này sẽ không kết thúc một cách dễ dàng như vậy.
Không biết vạn năm chi kiếp là cái gì cũng không sao, chỉ cần nhìn chằm chằm vào các thế lực lớn có truyền thừa cổ xưa là được. Miễn là những người này không hoảng loạn thì mọi chuyện vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát.
Cuộc xâm lược của vị diện khác, vậy thì phải xem đó là vị diện gì rồi. Nếu như đụng phải Thâm Uyên, Vong Linh giới, vậy thì chỉ có thể tự nhận là mình hơi đen, từ đầu tới cuối đều chỉ có thể "ăn hành".
Nếu như gặp phải những vị diện yếu kém, ai xâm lược ai còn chưa chắc!
"Được rồi, ta chỉ cảm thán một câu thôi. Theo như ghi chép trong tài liệu, chu kỳ thời gian của vạn năm chi kiếp cũng không cố định, có thể sớm mười mấy năm, cũng có thể chậm trễ mấy chục năm, chu kỳ kéo dài cũng không thể xác định."
"Nếu may mắn, chúng ta cả đời này cũng sẽ không gặp được, vẫn nên tập trung vào những nguy cơ trước mắt đi!"
"Các quý tộc lãnh chúa đang nổi giận, ta có thể làm bộ như không thấy, nhưng tuyệt đối không cho phép bất cứ ai phá hoại những vấn đề liên quan đến chiến lược Cận Đông."
"Nếu như các ngươi cảm thấy xử lý quá phiền phức thì có thể ném cho Nguyên soái Hudson, ta thấy gần đây Nguyên soái đang rất rảnh rỗi!"
Caesar IV nói với vẻ mặt buồn bực.
Hai người cùng nhau chia cắt Vương quốc Warhammer, nhưng kết quả chỉ có một mình y bị mắng, nghĩ cũng biết là trong lòng Caesar IV đang buồn bực đến mức nào.
Nhưng những chuyện này không thể công khai, để không gây thêm những cuộc phong ba chính trị lớn hơn, Caesar IV chỉ có thể tự mình gánh chịu sự oán giận của các đại quý tộc.