Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1383 - Chương 1383: Tiệc Mừng

Chương 1383: Tiệc Mừng Chương 1383: Tiệc Mừng

Những ảo tưởng của đám thiếu niên trung nhị đã biến thành một phong cảnh đặc biệt trong khuôn viên trường học. Ngay cả các giáo viên khi nhìn thấy cũng chỉ cười một tiếng rồi đi qua.

Người trẻ tuổi mà, bốc đồng thì cái gì cũng dám nghĩ.

Thực lực cụ thể của Hudson vẫn là nỗi phân vân của người ngoài, không có một câu trả lời xác đáng nào.

Nhưng những người đã từng đi theo Hudson đều biết, thực lực của thống soái rất lợi hại. Nhiều người trong quân đội đều xem hắn là: Kỵ sĩ thiên tài số một trong vương quốc.

Nguyên nhân mà cách nói này không được lan truyền rộng rãi là vì rồng và gấu của Hudson quá thu hút ánh nhìn, khiến người ngoài quên đi thực lực của bản thân hắn.

Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là những kỵ sĩ thiên tài khác đều là một đường khiêu chiến đánh ra thanh danh, còn Hudson thì chưa bao giờ đi khiêu chiến ai.

Chuyện này không liên quan gì đến thân phận địa vị, chủ yếu là vì tại đại lục Aslante, khi phát động khiêu chiến quyết đấu đều cho phép mang theo tọa kỵ tham chiến.

Muốn khiêu chiến Hudson thì chính là đang khiêu chiến với hai cường giả Thánh Vực .

Đấu với người, người ta còn biết nặng nhẹ, có thể đến điểm là dừng. Nhưng nếu đấu với Ma thú thì sẽ rất khó nói.

Nếu lỡ như hạ thủ không biết nặng nhẹ, bị Cự Long quét cho một đuôi, hoặc là bị Đại Địa Chi Hùng vả cho một phát là sẽ đi chầu ông bà ngay.

Chết cũng là chết vô ích, không có thế lực lớn nào sẽ vì cái chết của một kẻ ngu mà chạy đi trêu chọc hai Ma thú Thánh Vực. ...

khu Cận Đông, cảng Tân Nguyệt.

Một tiếng còi vang lên, thuyền từ từ cập bến, trên bến tàu phát ra những tiếng vỗ tay vang dội.

Để chúc mừng bến cảng chính thức đi vào hoạt động, các thế lực lớn trong vương quốc đều cử đại diện đến tham dự nghi thức chúc mừng.

Là chủ nhà, Hudson tất nhiên không thể vắng mặt.

"Các vị, lễ thông quan đã kết thúc, sau đó sẽ có tiệc mừng, bây giờ các vị tự do hoạt động đi!"

Lời phát biểu ngắn gọn khiến cho đám khách mời cảm thấy vô cùng bối rối. . Mặc dù Alpha vương quốc phổ biến những bài phát biểu dài dòng, nhưng cái này cũng quá đơn giản đi.

Đối với vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Hudson trực tiếp ngoảnh mặt làm ngơ, vốn là bị ép phải làm việc một ngày, ai có thời gian ở đây nói chuyện vớ vẩn chứ!

Chỉ cần làm đủ nghi thức là được, đối với người phía dưới mà nói, không dễ gì có được một ngày nghỉ.

Để kịp tiến độ, từ khi khởi công đến khi hoàn thành, việc xây dựng cảng Tân Nguyệt vẫn luôn là thay phiên ba ca không phân ban ngày.

"Tể tướng, ngài xem thế nào?"

Một viên quan tùy hành lo lắng hỏi.

Đại diện của vương quốc còn chưa ra sân mà Hudson đã trực tiếp tuyên bố kết thúc nghi thức, không tránh khỏi sẽ bị hiểu sai về mặt chính trị.

Mỗi lần các đại nhân vật phát sinh xung đột, các tiểu nhân vật chính là những người gặp nạn đầu tiên. Nếu như xảy ra, khả năng cao là họ sẽ phải chịu trách nhiệm thay cho quan viên phụ trách.

"Có gì đáng xem chứ, đây vốn dĩ là phong cách thường thấy của Nguyên soái Hudson. Nghi thức đã kết thúc, vậy về nghỉ được rồi."

Tể tướng Đại công tước Newfoundland mặt không đổi sắc nói.

Trên mặt không có phản ứng, nhưng trong thâm tâm ông ta lại biết rất rõ, đây là Hudson đang tuyên thệ chủ quyền đối với cảng Tân Nguyệt.

Là bến cảng lớn đầu tiên ở khu Cận Đông, vị trí của cảng Tân Nguyệt trong chiến lược khai thác Cận Đông là chuyện không thể nghi ngờ.

Mặc dù nằm trong lãnh địa của Hudson, nhưng lại được xây dựng bằng tiền của vương quốc, theo truyền thống của vương quốc, việc trực thuộc chính phủ trung ương cũng chuyện đã có tiền lệ.

"Ai nắm giữ cảng Tân Nguyệt, người đó liền nắm giữ Cận Đông."

Từ khi khởi công xây dựng thì đã có âm thanh trực thuộc vương quốc.

Các phe phái lớn trong nước, bao gồm cả vương thất, đều đang ở trong trạng thái mâu thuẫn tâm lý.

Mọi người vừa lo lắng gia tộc Koslow nắm quyền kiểm soát cảng Tân Nguyệt, phát triển lớn mạnh ở khu Cận Đông; lại vừa lo lắng sau khi cảng Tân Nguyệt trực thuộc chính phủ trung ương, Hudson sẽ không tận tâm trong chiến lược Cận Đông.

Tâm lý mâu thuẫn làm cho mọi người cảm thấy rất đau đầu khi ra quyết định, nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiếm ưu thế.

Gia tộc Koslow có phát triển lớn mạnh ở khu Cận Đông thì vương quốc chỉ có nhiều một nhà quý tộc cường thế mà thôi, mọi người còn có thể xoay sở được.

Nếu như thú nhân lại tiếp tục lớn mạnh, vương quốc sẽ gặp phải tai họa diệt vong.

Đại công tước Newfoundland kiềm chế cảm xúc của mình, quan trọng nhất là gần đây vương thất cũng gặp phải không ít phiền phức. Vì nuốt miếng bánh quá lớn nên họ làm cho một vài đại quý tộc trong nước cảm thấy vô cùng bất mãn.

Caesar IV hiện cũng là đâm lao thì phải theo lao. Sáu tỉnh mới được sáp nhập với danh nghĩa là của hồi môn của vương hậu.

Vấn đề pháp lý đã được giải quyết, nhưng cũng đồng nghĩa với việc cắt đứt khả năng chia bánh.

Cho dù Caesar IV đồng ý lấy bánh ra chia cho các quý tộc trong nước thì y cũng không có quyền pháp lý đối với những vùng đất này.

Ngay cả khi phân đất phong hầu quý tộc thì đối tượng mà người ta thần phục cũng là vương hậu, mà không phải một vị Quốc vương như y.

Không nghi ngờ gì nữa, cho dù Caesar IV có thể khoan dung cho vương hậu của mình phân đất phong hầu một cách trắng trợn thì vương thất cũng không thể nào đồng ý.

Hệ thống phân đất phong hầu tại đại lục Aslante tuân theo nguyên tắc "Phong thần của phong thần không phải là phong thần của ta" .

Ở trước mặt quyền lực, vợ chồng cũng không chịu được thử thách. Nếu để vương hậu bồi dưỡng được một đám người một nhà thì vương quyền sẽ bị chia cắt.

Mặc dù vương hậu và Quốc vương đã có con trai, nhưng tỷ lệ tử vong của trẻ sơ sinh vẫn luôn ở mức cao, ai có thể cam đoan là đứa trẻ này sẽ có thể sống đến khi trưởng thành chứ?

Lỡ như xảy ra bất trắc, vậy thì chẳng phải những vùng đất này sẽ lại quay trở lại trong tay của vương thất Mosey à!

Bình Luận (0)
Comment