Để ngăn chặn chuyện ngoài ý muốn này, vương thất Alpha nhất định phải sử dụng "người một nhà" để khai phá sáu tỉnh thành này.
Ngay cả khi xảy ra bất trắc thì cũng có thể giữ đất ở trong tay mình, mà không phải là trả cho vương thất Mosey.
So với chiến lược phát triển tương lai của vương thất thì cảng Tân Nguyệt chỉ là chuyện nhỏ, căn bản không đáng được nhắc tới.
Dù Hudson có giỏi đến đây, cùng lắm thì hắn chỉ có thể trở thành một quyền thần trong hệ thống quy tắc hiện hành mà thôi.
So với sự ngang ngược càn rỡ trước đó của Ngũ đại Công tước Bắc Cương, Hudson hiện giờ ngoan như một con mèo nhỏ vậy.
Chỉ cần tốc độ phát triển của vương thất càng nhanh hơn thì sẽ không cần lo lắng đến việc phong thần bên dưới lớn mạnh.
So sánh tình hình thực tế mà cả hai bên đang đối mặt, vương thất rõ ràng đang chiếm ưu thế tuyệt đối, nên đương nhiên là sẽ không có quá nhiều lo lắng về phương diện này. . . .
Tại bữa tiệc ăn mừng, Hudson nhiệt tình chào hỏi đại diện của các bên.
Chiến lược Cận Đông đã bước ra bước đầu tiên, nhưng muốn sau này có thể tiến triển thuận lợi thì lại không thể thiếu được sự ủng hộ của các bên.
Trong một thời gian dài sắp tới, nhìn bề ngoài thì giống như Hudson đang mang theo các quý tộc khu Cận Đông đối kháng với các bộ lạc thú nhân ở lân cận, nhưng trên thực tế lại là cuộc đối đầu toàn diện giữa vương quốc và Đế quốc Thú Nhân.
Mặc dù trận chiến là do Hudson chỉ huy, nhưng tiền lương, vật tư, quân số đều do mọi người cùng nhau đóng góp.
"Nguyên soái, nghe nói Đế quốc Thú Nhân xảy ra biến động nội bộ, tộc Behemoth đã bị rớt khỏi ngôi vị Hoàng tộc sẽ di dời tới đây làm hàng xóm của chúng ta, e là sắp tới khu Cận Đông sẽ không còn yên bình nữa!"
Đại công tước Newfoundland nói với vẻ mặt nghiêm túc.
Là Tể tướng của vương quốc, ông ta phải xem xét vấn đề từ góc độ toàn cục. Từ khi xác định chiến lược Cận Đông thì nơi này đã là một mắt xích quan trọng có ảnh hưởng đến sự hưng vong của vương quốc.
Dù Tộc Behemoth đã đánh mất ngôi vị Hoàng tộc, nhưng thực lực quân sự của bọn chúng vẫn không kém.
Đế quốc Thú Nhân dời bọn chúng đến đây, ngoài những tranh chấp quyền lực nội bộ ra, càng nhiều là muốn dựa vào kỵ binh Behemoth để quấy rối sự phát triển của khu Cận Đông.
Đối mặt với kỵ binh Behemoth tới lui như một cơn gió, chỉ có quân đoàn Ma thú và kỵ sĩ đoàn của vương quốc là có khả năng chống lại.
Tiếc là quân đoàn Ma thú đã bị giải tán sau cuộc chiến, kỵ sĩ đoàn cũng bị trả lại cho các đại quý tộc .
Quan quân trong hai quân đoàn này đều là lực lượng quân sự cốt lõi nhất của mọi người, các quý tộc không thể để Hudson nắm quyền lâu dài được.
"Đúng là sẽ không yên bình, nhưng điều này cũng đã chứng minh bộ phận tình báo của vương quốc đang làm rất tốt."
"Nếu như nội đấu không quá kịch liệt thì tộc Behemoth cũng sẽ không vì tránh đầu sóng ngọn gió mà chạy đến tiền tuyến cắm rễ."
"Sau đó phải xem tốc độ xây thành của chúng ta, chỉ cần thành trì được xây xong, trong thời gian ngắn sẽ không có vấn đề gì."
"Dù sao, Behemoth cũng không nỡ dùng kỵ binh để công thành !"
Trong khi nói chuyện, Hudson thu liễm tiếu dung.
Dù đã biết trước là thú nhân sẽ không đứng yên nhìn bọn hắn phát triển, nhưng không ngờ là quân địch lại phản ứng nhanh như vậy.
Điều đáng mừng duy nhất là: Có lẽ tộc Behemoth cũng không muốn đến đây làm hàng xóm.
Mặc kệ là đạt được thành quả gì thì chiến tranh cũng phải có người chết. Dân số của tộc Behemoth vốn đã thưa thớt, bây giờ còn chết tiếp được sao?
Nếu như tộc nhân chết sạch, chiến công hiển hách chỉ càng khiến họ suy tàn nhanh hơn. Hoàng tộc mới thay thế vị trí của bọn chúng cũng không muốn nhìn thấy tộc Behemoth quật khởi một lần nữa.
Lời ca ngợi "Bộ phận tình báo của vương quốc làm rất tốt" của Hudson đương nhiên không chỉ đơn thuần là thu thập tình báo, mà còn ám chỉ việc kích động nội đấu trong Đế quốc Thú Nhân.
Ngành tình báo của vương quốc đã đóng vai trò gì trong quá trình nội đấu của Đế quốc Thú Nhân, không ai biết được, dù sao thú nhân cũng đã bắt đầu tự tàn sát lẫn nhau rồi.
Cho dù Hudson cho rằng: cuộc tàn sát này chủ yếu bắt nguồn từ việc thiếu hụt tài nguyên, các bộ lạc cần tích trữ thêm lương thực cho mùa đông, nên mới phát động cuộc đại chiến vào lúc này.
"Nguyên soái có tính toán trong lòng là được, chủ yếu là do tộc Behemoth gây ra áp lực tâm lý quá lớn cho mọi người, sau khi nhận được tin này, chắc là sẽ có nhiều người phải mất ngủ!"
Đại công tước Newfoundland cười ha hả nói.
Có đôi khi, thăm dò thất bại cũng là một tin tốt. Hudson không kêu khổ cầu viện đã là tin tức tốt nhất đối với vương quốc rồi.
Vừa mới kết thúc chiến tranh được vài tháng, khắp nơi trong vương quốc đều đang trong tình trạng khó khăn trăm bề, thực sự không thích hợp để nổ ra một cuộc chiến tranh mới.
Khúc nhạc dạo ngắn thoáng cái đã qua, không ai biết Hudson chỉ là đang giả bộ trấn định hay là trong lòng cũng đang lo lắng giống như mọi người.
Vì ở vị trí nên hiện giờ hắn nhất định phải bình tĩnh. Nếu như ngay cả người cầm đầu như hắn đều tỏ ra lo lắng, vậy thì các quý tộc còn chưa tiến vào khu Cận Đông có lẽ sẽ bị dọa cho quay về.
Không có sự tham gia của những người này, chỉ dựa vào gia tộc Koslow tự đầu tư, đến việc phát triển khu Cận Đông, ngay cả việc có thể giữ được cảng Tân Nguyệt hay không cũng là một ẩn số.
Sau khi trao đổi qua loa với các đại lão trong yến hội, Hudson đi đến trung tâm của buổi tiệc. Chỉ cần là người có chút tinh ý đều biết đây là có chuyện quan trọng cần tuyên bố, nên tất cả mọi người đều im lặng.
"Xin lỗi vì đã quấy rầy nhã hứng của mọi người."
"Chủ yếu là do mọi người hiếm khi tụ tập lại với nhau, nếu như bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau muốn giao lưu tiếp thì không biết phải chờ tới lúc nào."