Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1385 - Chương 1385: Thuế Một Đồng Tệ (2)

Chương 1385: Thuế Một Đồng Tệ (2) Chương 1385: Thuế Một Đồng Tệ (2)

"Cảng Tân Nguyệt có thể thông quan sớm, ta cảm thấy rất vui, chắc là mọi người cũng cảm thấy như vậy."

"Nhờ sự hỗ trợ mạnh mẽ của các bên nên việc xây dựng bến cảng mới có thể hoàn thành nhanh như vậy. Cảm tạ thì ta sẽ không nhiều lời."

"Vương quốc là một tổng thể, những người có thể đến đây đều là người một người. Nếu đã là người một nhà, vậy thì chúng ta không cần phải khách sáo như vậy."

"Ta biết rất nhiều lãnh chúa ở nội địa đang lo lắng về vấn đề thu thuế, bởi vì việc phát triển lãnh địa mới không thể thiếu công tác vận chuyển vật tư."

"Cảng Tân Nguyệt là bến cảng quan trọng nhát ở Cận Đông, nơi này chắc chắn sẽ trở thành trọng điểm trung chuyển hậu cần trong tương lai."

"Là lãnh chúa, thuế nhất định phải thu, nhưng chúng ta đều là người một nhà, không cần phải quá tính toán đến lợi ích được mất."

"Để khu Cận Đông có thể phát triển tốt hơn, ta cho rằng hàng hóa của mọi người mỗi lần ra vào cảng Tân Nguyệt chỉ cần tượng trưng nộp thuế một đồng tệ là được."

"Bất kể số lượng hàng hóa là bao nhiêu, chỉ cần là các đoàn thương nhân của các vị, từ khi cập bến cho đến khi rời khỏi Tuyết Nguyệt lĩnh cũng chỉ cần nộp tượng trưng một đồng tệ thuế quá cảnh!"

Ngay khi Hudson vừa dứt lời, cả hội trường yến hội lập tức náo nhiệt hẳn lên. Một đồng tệ thuế quá cảnh thì khác gì với miễn phí?

Có được con đường thủy quan trọng như vậy mà Hudson lại không thu thuế, chuyện này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người.

Các quý tộc lãnh chúa có mặt đều không khỏi kinh ngạc, đây chính là vàng ròng bạc trắng đó. Không nâng cao thuế quá cảnh cũng đồng nghĩa với chi phí phát triển lãnh địa của họ sẽ giảm đi đáng kể.

"Ngài Nguyên soái, thời hạn của một đồng tệ thuế quá cảnh này là bao lâu?"

Tử tước Kayo quan tâm hỏi.

Chứng kiến sự trỗi dậy của Sơn Địa Lĩnh, Kayo tin tưởng Hudson hơn những người khác. Khi biết Hudson muốn dốc toàn lực đầu tư khai phá khu Cận Đông, Kayo liền lập tức thỉnh cầu Bá tước Pierce để mình tới Cận Đông phát triển.

Ngay cả vị trí lãnh địa cũng cố ý phát động nhân mạch của gia tộc Dalton để tìm người thao tác, chọn nơi nằm gần Tuyết Nguyệt lĩnh.

Không phải là y muốn ăn theo nhiệt độ của Tuyết Nguyệt lĩnh, mọi người đều vừa mới cất bước, ai biết phát triển được hay không. Kayo chọn vị trí địa lý như vậy chỉ đơn giản là dễ dàng cầu viện Tuyết Nguyệt lĩnh khi bị thú nhân xâm lược.

"Vương quốc miễn thuế cho khu Cận Đông ba mươi năm, vậy thì trong vòng ba mươi năm tới, Tuyết Nguyệt lĩnh sẽ áp dụng thuế quá cảnh một đồng tệ."

"Ba mươi năm sau, chủ yếu phải xem hạn mức thu thuế của vương quốc. Nếu như chính sách miễn thuế tiếp tục kéo dài, vậy thì thuế một đồng tệ này cũng sẽ được tiếp tục."

Hudson cười ha hả trả lời.

Nếu đã có người làm nền thì hắn cũng sẽ không bỏ lỡ cơ hội để nâng cao danh vọng này.

Không phải là hắn không muốn thu thuế nên mới áp dụng "thuế một đồng tệ" này, mà là tình huống trước mắt hoàn toàn không thích hợp thu thuế của những lãnh chúa này. .

Thu thuế cao không chỉ làm giảm nhiệt huyết đầu tư của mọi người vào khu Cận Đông mà còn trì hoãn sự phát triển kinh tế của khu vực này.

Ngũ đại gia tộc Bắc Cương chính là ví dụ điển hình. Đúng là họ đã thu được một lượng thuế lớn từ các lãnh chúa Bắc Cương trong một thời gian ngắn, nhưng lại phải trả một cái giá rất lớn.

Không chỉ khiến mọi người bất mãn, mà còn ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế của các tỉnh Bắc Cương. Khi Thú nhân xâm lược, tuyến phòng thủ Bắc Cương nhanh chóng sụp đổ, một phần là do sự phát triển kinh tế của các tỉnh Bắc Cương quá chậm tạo thành.

Nếu như lãnh địa của đám lãnh chúa Bắc Cương phát triển nhanh hơn một chút, xây dựng cứ điểm thành lũy kiên cố một chút, vương quốc sẽ không bị buộc phải từ bỏ bảy tỉnh Bắc Cương chỉ trong một trận chiến.

Hudson không phải hạng người thiếu kiến thức, hắn có thể phân biệt được lợi ích ngắn hạn và lợi ích lâu dài. .

Mặc dù thu thuế từ các lãnh chúa vào lúc này có thể bù đắp một phần lỗ hổng tài chính của lãnh địa, nhưng nó sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của khu Cận Đông.

Mặc dù tạm thời từ bỏ khoản thuế này sẽ làm gia tăng áp lực tài chính của lãnh địa trong thời gian ngắn, nhưng nó cũng sẽ tăng khả năng thành công trong việc phát triển khu Cận Đông.

Chỉ cần chiến lược Cận Đông thành công, những gì bỏ ra bây giờ đều có thể thu lại gấp đôi trong tương lai.

Nếu không phải tính đến tương lai, hắn sẽ không chơi cái trò "thuế một đồng tệ" này, mà sẽ trực tiếp chơi "Miễn thuế" .

Về mặt ích lợi, một đồng tệ thuế và miễn thuế không có gì khác nhau. Nhưng thanh toán "Một đồng tệ" thì cũng đồng nghĩa với việc các bên đang nộp thuế.

Trong tình huống bình thường, không ai dám mạo hiểm đắc tội với vị "Cận Đông vương" Hudson để trốn tránh "thuế một đồng tệ" này.

Đây cũng đang bồi dưỡng ý thức nộp thuế của mọi người, tránh trường hợp miễn thuế trở thành thói quen, sau này có muốn thu thuế cũng không thu được.

Hơn nữa, miễn thuế quá cảnh không có nghĩa là sẽ không thu các loại thuế khác. Đội tàu vào bến cảng thì cần phải ăn uống ngủ nghỉ, đội xe của các quý tộc đi qua Tuyết Nguyệt lĩnh cũng cần mua đồ tiếp tế, đồ tiếp tế dọc đường đều cần phải trả tiền.

Việc thu thuế gián tiếp sẽ dễ được mọi người chấp nhận hơn việc là trực tiếp lấy tiền từ trong túi họ, lại còn có thể kích thích kinh tế lãnh địa.

Hơn nữa, quan niệm của giới quý tộc là đôi bên cùng có lợi, Hudson miễn thuế quá cảnh cho mọi người, vậy khi đoàn thương nhân của gia tộc Koslow đi qua lãnh địa của những lãnh chúa này thì liệu họ có dám thu thuế không?

Nếu có thể loại bỏ thuế quá cảnh thì cũng là một tin tức trọng đại đối với sự phát triển thương mại của khu Cận Đông.

Không còn chướng ngại vật này nữa, hoạt động thương nghiệp cũng không còn bị một số đại thương hội lũng đoạn. Các thành viên đang dấn thân vào hoạt động thương mại cũng có thể tham gia vào bữa thịnh yến này.

Bình Luận (0)
Comment