"Chỉ cần giá cả hợp lý, có lẽ khi đi qua nơi này, họ sẽ không ngại mua thêm một chút muối ăn."
"Trong thời gian ngắn, không cầu có thể kiếm được nhiều tiền từ ngành này, chỉ cần thiết lập mối quan hệ giao dịch với các bên, mở ra thị trường thì đã xem như thành công rồi."
"Xét đến việc hiện giờ mọi người đều không giàu có, loại muối tiêu thụ chủ yếu sẽ là muối thô kém chất lượng, cộng thêm một chút muối tinh là được."
Nghe xong những lời Jacob nói, Hudson khẽ gật đầu. Trên mặt không có biểu tình gì, nhưng trong lòng thì lại rất vui.
Có thể chấn nhiếp được thú nhân xem như hắn đã tạo nên lịch sử. Trong lịch sử của vương quốc, chưa thấy lãnh chúa nào có thể hù dọa thú nhân, nhưng lại có không ít lãnh chúa bị thú nhân hù sợ.
Sự chấn nhiếp này không chỉ có tác dụng trong hiện tại, khi hai quân giao chiến, nó còn sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến sĩ khí quân tâm của cả hai bên.
So ra thì, kế hoạch cấu trúc ngành nghề của lãnh địa trông có vẻ rất bình thường.
Hudson không có ý định nhúng tay, kế hoạch bình thường không có nghĩa không phải là kế hoạch tốt. Từ trước đến nay, những kế hoạch liên quan đến chiến lược phát triển đều là càng đơn giản, càng bình thường thì càng tốt.
Cho dù là phát triển ngư nghiệp, chăn nuôi, hay là ngành muối mới được thêm vào, Bộ Hành chính đều dựa trên tình hình thực tế để đưa ra quyết định.
Trong hệ thống sản xuất hiện thời đều có tính khả thi. Ngay cả khi gặp phải thất bại, tổn thất cũng nằm trong tầm kiểm soát.
So với trước đây Hudson lập ra dàn khung, Bộ Chính vụ phụ trách hoàn thiện, thì hiện giờ Bộ Chính vụ đã có thể chủ động sửa đổi kế hoạch, đây đã là tiến bộ rất lớn.
Theo một nghĩa nào đó, đây đều là nhờ công của chiến tranh. Trong lúc chiến tranh Hudson ở tiền tuyến xa xôi, Bộ Chính vụ chỉ có thể vận hành độc lập.
Tự mình làm việc trong thời gian dài, mọi người cũng đã quen với việc gặp chuyện tự mình xử lý, không còn hở chút là phải trình bày xin phép như những đứa "con nít" nữa.
Ngành sản xuất muối của lãnh địa được chia thành: nấu muối và phơi muối.
Do hạn chế về công nghệ sản xuất, chi phí phơi muối sẽ thấp hơn, nhưng chất lượng lại thực sự rất tệ.
Hạt tròn màu vàng, bột phấn, tạp chất nhiều đến đáng sợ, nhìn một cái là khiến người ta không có cảm giác thèm ăn.
Công nghệ nấu muối tương đối thành thục, chất lượng tốt hơn phơi muối, nhưng muốn sản xuất ra muối thượng hạng thì vẫn còn thiếu một chút nữa.
Những loại muối thượng hạng nhất như muối tuyết hoa, muối thanh được khai thác từ các mỏ muối tự biên, nghe nói còn phải dùng đến ma pháp khí giới để chiết xuất, đồng thời còn phải thêm các nhân tố hoạt tính ma pháp.
Thị trường tiêu thụ muối thượng hạng quá nhỏ, rất nhiều quý tộc nhỏ chỉ ăn muối thông thường, còn các đại quý tộc thì đã quen với việc dùng muối nhà mình, bao gồm cả Hudson.
Khi muối tự sản xuất trong lãnh địa của mình đã đáp ứng đủ nhu cầu thì hắn đã không mua muối từ bên ngoài nữa. Nếu chất lượng không tốt thì chỉ cần chiết xuất thêm mấy lần là được, đơn giản là tăng thêm một chút chi phí mà thôi.
Còn về loại muối thượng hạng có chứa các nhân tố ma pháp, Hudson chưa bao giờ coi trọng chuyện này. Nếu như thật sự có hiệu quả thì nó đã không được lấy ra bán rồi.
Sử dụng hiệu quả cực kỳ bé nhỏ để mang ra tuyên truyền, làm cơ sở để tăng giá trị cho sản phẩm. Theo Hudson, đây là đang thu thuế thông minh.
Nếu muốn tăng tốc độ tu luyện, chẳng thà mua "ma pháp dược tề của Hudson". Mặc dù là phiên bản pha loãng, không có bất kỳ hương vị hay hình thức nào, nhưng hiệu quả vẫn rất tốt.
Vấn đề duy nhất chính là giá quá cao, sản lượng còn thấp đến đáng thương, còn phải đặt cọc trước và không bảo đảm có thể giao hàng đúng thời hạn.
Hạn chế lượng hàng xuất xưởng, Hudson cũng là bất đắc dĩ. Trong giới ma pháp dược tề, dược tề của Hudson đã sắp bị gắn cái mác là "U ác tính".
Công hiệu quá tốt, làm cho những đồng nghiệp khác sắp sửa không lăn lộn được nữa. Theo như cách nói của một số dược tề đại sư, loại dược tề phụ trợ tu luyện do Hudson sản xuất giống hệt như dược tề kích thích tăng trưởng Ma thú.
Điểm khác biệt duy nhất là tác dụng phụ. Loại dược tề dành cho người thì hầu như không có tác dụng phụ, nhưng loại dược tề kích thích tăng trưởng dành cho Ma thú thì lại rất không ổn định, có thể xuất hiện nhiều tác dụng phụ khác nhau.
Nguyên nhân mà mặt hàng này bán chạy là vì có rất ít rủi ro dù không thể kiểm soát được tác dụng phụ. Ma thú da dày thịt béo, một chút vấn đề nhỏ căn bản không tính là gì.
Cùng một công thức, cùng một sự kết hợp, chỉ là thiếu một số chất phụ gia, nhưng giá cả lại chênh lệch hàng chục lần.
Lý do tăng giá, tất nhiên là do đại sư luyện dược Hudson lão gia đích thân xuất thủ, tách biệt tác dụng phụ, chiết xuất hiệu quả của dược tề.
Thực ra, việc có giới hạn số lượng bán ra hay không cũng sẽ không ảnh hưởng gì nhiều. Giá cả cao ngất ngưỡng đã khiến vô số người phải rút lui, chỉ có một số ít đại gia mới có thể chấp nhận được.
Sau khi các đại quý tộc trong vương quốc dùng thử cũng rất ít khi mua loại hàng hóa hoàn toàn không có lợi ích này.
Bây giờ chỉ có một số quý tộc giàu đến chảy mỡ ở Nam đại lục mới dám đặt mua với số lượng lớn, dùng để bồi dưỡng những con cháu thiên tài trong gia tộc.
Để mọi người tin rằng chi phí dược tề rất cao, trong gia tộc Hudson cũng có rất ít người sử dụng, thỉnh thoảng chỉ ban thưởng cho những người có công.
Chủ yếu là vì trong tộc thiếu thiên tài, liếc mắt liền có thể nhìn ra người đó có thiên phú hay không, cho dù điên cuồng chồng chất tài nguyên thì cũng không có mệnh làm cường giả.