Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1394 - Chương 1394: Lỗ Vốn

Chương 1394: Lỗ Vốn Chương 1394: Lỗ Vốn

"Không sai, khoản lỗ của tháng này đã giảm hơn 30% so với tháng trước."

"Nếu tình trạng này tiếp tục kéo dài, có lẽ trong vòng vài tháng nữa là những cửa hàng này sẽ có thể cân bằng thu chi."

Nghe xong lời nói của Hudson, Rudolf tràn đầy xấu hổ. Với tư cách là tân Bộ trưởng Bộ Công thương của Tuyết Nguyệt lĩnh, vậy mà toàn bộ sản nghiệp trong tay đều đang lỗ vốn, ông ta cảm thấy rất mất mặt.

Phải biết là Bộ Công thương còn đang được độc quyền về muối và sắt, bưng cái bát vàng như vậy mà còn có thể lỗ vốn, nói ra sẽ làm trò cười cho người khác.

"Xin Công tước đại nhân yên tâm. Tốc độ tăng trưởng lưu lượng người qua lại tại cảng khẩu rất nhanh, Bộ Công Thương chúng tôi nhất định sẽ sớm thu hồi vốn."

"Nguyên nhân bị thua lỗ trong thời gian ngắn là vì mọi người không biết trong bến cảng còn có thể mua được tất cả các vật dụng thường ngày, đại đa số quý tộc lãnh chúa đều tự mang theo một lượng lớn vật tư tới đây."

"Bộ Công thương đang lên kế hoạch thực hiện một chiến dịch quảng bá trên toàn quốc, trong vài tháng tới, các quý tộc trong vương quốc sẽ biết được hàng hóa ở cảng Tân Nguyệt rất phong phú."

"Các quý tộc vừa và nhỏ muốn tổ chức lực lượng vận tải, vận chuyển vật tư từ trong nước đến đây thì cần phải giải quyết rất nhiều chuyện phiền phức dọc đường, rất khó kiểm soát được chi phí."

"Mức giá mà chúng ta đưa ra vẫn rất có sức cạnh tranh. Chờ đến khi vật tư trong tay họ cạn kiệt, chắc chắn sẽ có người lựa chọn mua sắm trực tiếp từ bến cảng."

"Số tiền thua lỗ trong năm nay, chúng ta sẽ có thể kiếm lại gấp đôi vào năm sau. Chỉ cần có thể độc quyền nguồn cung vật tư cần thiết cho việc phát triển Cận Đông thì mọi khoản đầu tư ban đầu đều là đáng giá!"

Lời của Rudolf khiến cho Hudson hơi sững sờ. Từ trước tới giờ đều là hắn vẽ bánh nướng cho thuộc hạ, không nghĩ là bọn thuộc hạ cũng đã học được cách vẽ bánh nướng cho hắn.

Muốn khai phá khu vực Cận Đông thì cần có rất nhiều vật tư. Nếu như thật sự bị độc quyền, lợi nhuận trong này tuyệt đối sẽ rất kinh khủng.

Không nói có thể lấp đầy toàn bộ lỗ hổng tài chính của Tuyết Nguyệt lĩnh, nhưng ít nhất cũng có thể giải quyết được một phần ba lỗ hổng kinh phí.

"Ha ha..."

"Đừng có nghĩ đến chuyện độc quyền nữa. Lợi thế về chi phí của chúng ta cũng chỉ áp dụng được cho các quý tộc vừa và nhỏ mà thôi."

"Các đại quý tộc ở vùng duyên hải sẽ tự tổ chức vận chuyển vật tư đến đây, chi phí cũng không kém hơn chúng ta bao nhiêu, thậm chí giá của một số loại vật liệu sẽ còn thấp hơn."

"Tham gia vào thương vụ này, kiếm tiền là thứ yếu. Quan trọng nhất vẫn là hạ giá vật tư, để các quý tộc vừa và nhỏ không bị áp lực tài chính quá nặng, ảnh hưởng đến sự phát triển của lãnh địa."

Lời giải thích của Hudson khiến cho đám người nổi lòng tôn kính. Không hổ là Nguyên soái của vương quốc, mọi chuyện đều sẽ ưu tiên cân nhắc cho lợi ích của vương quốc.

So với chiến lược Cận Đông thì chút lợi ích mang lại từ việc độc quyền cũng chẳng đáng bao nhiêu.

Về bản chất thì cảng Tân Nguyệt này chính là một cái tụ bảo bồn, chỉ cần chiến lược Cận Đông thành công, nơi này sẽ có thể liên tục sinh ra lợi nhuận.

"Công tước đại nhân nhìn xa trông rộng, bây giờ đúng là không phải lúc tính toán những lợi ích ngắn hạn này. Mối đe dọa Thú nhân đã gần ngay trước mắt, việc cấp bách nhất hiện giờ vẫn là phải mau chóng thúc đẩy việc khai phá Cận Đông."

"Dưới tác động của lượng người qua lại tăng lên, trong thời gian gần đây, đã có khá nhiều quý tộc và thương nhân đến đây để hỏi mua cửa hàng và nhà ở."

"Nếu bán ra ngoài thì chắc chắn sẽ thu được một khoản tiền kha khá. Vấn đề nan giải hiện giờ chính là định giá, mối đe dọa thú nhân ở ngay bên cạnh, bất động sản rất khó bán được giá tốt."

"Bộ Chính vụ đang cân nhắc đến việc bán một phần ba cửa hàng và nhà ở trong thành trước, dự tính có thể thu được 200. 000 kim tệ, phần còn lại đợi đến khi thế cục ổn định rồi mới từ từ bán ra..."

Không đợi Jacob nói hết lời, Hudson đã trực tiếp ngắt lời nói: "Không cần thiết!"

"Kinh phí cần thiết cho việc phát triển lãnh địa là vô cùng lớn, 200. 000 kim tệ chẳng qua cũng chỉ bằng chi phí hàng tháng hiện giờ của chúng ta mà thôi."

"Muốn bán được bất động sản với giá cao, yếu tố xác định là quan trọng nhất. Ai cũng biết rằng nếu khu vực Cận Đông được khai phá thì sẽ có thể kiếm được một vố lớn, nhưng không ai có thể đảm bảo rằng chiến lược Cận Đông của vương quốc nhất định sẽ thành công."

"Thay vì bán đổ bán tháo tài sản, tốt hơn hết là chúng ta tự chịu rủi ro, để làm an lòng mọi người."

"Bộ Chính vụ đưa ra thông báo với bên ngoài rằng: Toàn bộ bất động sản tại cảng Tân Nguyệt đều thuộc quyền sở hữu của ta. Trước khi chiến lược Cận Đông thành công, những bất động sản này không được chuyển nhượng ra bên ngoài."

"Nếu mọi người muốn sử dụng thì có thể tới thuê. Vì bảo vệ lợi ích của mọi người, toàn bộ hợp đồng đều chỉ ký từng năm một, giá sẽ do thị trường quyết định."

"Sở Bất động sản sẽ đưa ra giá tham khảo, xem như giá thuê tối thiểu. Nếu được nhiều người xem trọng, vậy thì người trả giá cao hơn sẽ được."

"Bao gồm cả những cửa hàng mà Bộ Công thương vận hành, sau này cũng phải thông qua đấu giá để có được. Đợi đến khi số lượng thương khách tăng lên, một số cửa hàng kinh doanh lỗ vốn sẽ bị tạm dừng."

"Bộ Trị an chú ý một chút, ta không muốn nhìn thấy tình trạng ép mua ép bán, uy bức lợi dụ xảy ra ở trong thành."

"Nếu có người phá hư quy củ chính là không nể mặt ta rồi. Mặc kệ địa vị lớn cỡ nào, cứ bắt hết lại rồi tính sau."

"Các ngươi chỉ cần làm việc theo quy củ là được, chuyện phiền phức sẽ do ta phụ trách giải quyết. Mặc kệ là đắc tội với ai, ta sẽ không để các ngươi gánh tội!"

"Địa bàn của ta ta làm chủ"!

Bình Luận (0)
Comment