Phần thưởng phong phú như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của đám đại lão trong vương quốc. Nếu như có thể bộc lộ tài năng trong tình huống này thì sẽ tạo ra sự khác biệt với người đồng trang lứa.
Bất kể là tranh đoạt tài nguyên trong, hay sự ủng hộ của gia tộc, hoặc là sự phát triển trong tương lai ở vương quốc cũng đều phải thể hiện bản thân càng sớm càng tốt.
Giấu dốt không thích hợp với Học viện Áo Thuật, từ khi bắt đầu tiến vào nơi này, điều cần làm chính là trở nên nổi bật.
Chỉ cần không tự mang theo thuộc tính gây thù chuốc oán, thì việc thể hiện bản thân ở dưới mí mắt của đám đại lão đều sẽ càng an toàn hơn.
Chèn ép, kiêng kỵ đều là nghĩ quá nhiều rồi.
Vương quốc đang cần tay chân, càng là thiên tài thì sẽ càng được hoan nghênh. Đại thảo nguyên thú nhân rất rộng lớn, mọi người không ngại có thêm một nhóm quý tộc mới xuất hiện trên đại thảo nguyên.
Chờ khi không còn chỗ để tăng trưởng nữa, bước vào thời điểm đánh cờ, đó mới là lúc bắt đầu cuộc cạnh tranh không từ thủ đoạn. . . .
Hải vực sương mù, một người một gấu một rồng đang ở trên đám mây nhìn xuống tứ phương, đột nhiên có ba luồng khí tức dâng lên trời, ngay sau đó là gió nổi lên.
"Maxim trốn xa một chút, đừng để bị ảnh hưởng!"
Hudson vội vàng ra lệnh.
Trên đại lục Aslante vậy mà lại xuất hiện lôi kiếp, hắn thật sự không biết nên nói cái gì, điều duy nhất có thể làm chính là trốn xa một chút.
Nếu như không cẩn thận để bị lan đến gần, rồng và gấu da dày thịt béo thì chắc là không bị gì, nhưng người làm chủ nhân như hắn thì khổ rồi, không chừng bị đánh thành cặn bã.
Sau khi lùi lại hai mươi dặm, cảm giác nguy hiểm của Hudson mới dần dần biến mất.
Thuyền U Linh đột phá Thánh Vực, điều này đã vượt ra khỏi nhận thức của Hudson. Dù hắn có lật tung tất cả điển tịch trong vương quốc thì cũng không tìm thấy bất kỳ ghi chép nào có liên quan đến chuyện này.
Thật không thể tin được là thế giới này cũng có kì thị chủng tộc.
Maxim và Belersden trực tiếp đột phá Thánh Vực ở trong mơ, toàn bộ hành trình đều không có chút khó khăn trắc trở nào.
Robert đột phá Thánh Vực, mặc dù có tìm người hộ pháp, nhưng cũng không gây ra động tĩnh lớn gì. Chỉ đơn giản là các nguyên tố ma pháp giữa đất trời trở nên sôi động hơn một chút mà thôi.
Nhưng khi đến phiên thuyền U Linh thì lại được tặng nguyên combo lôi kiếp, chuyện này đã chứng minh là những tên dị loại này bị ghét bỏ đến mức nào.
Theo tình hình bình thường, ba chiếc thuyền U Linh này sẽ không thể nào đột phá được, tiếc là Hudson cho bọn nó ăn nhiều quá.
Không chỉ thu một số tiền bảo kê từ các quý tộc duyên hải, ngay cả toàn bộ số huyết khí mà hắn thu hoạch từ trên chiến trường cũng đều trở thành nguồn năng lượng cho thuyền U Linh.
Theo bình thường tình huống, cho dù bọn nó có cướp sạch tất cả những chiếc thuyền ở trên biển thì cũng sẽ không tích lũy được nhiều năng lượng như vậy.
Hudson không biết uy lực của thiên lôi như thế nào, nhưng hàn phong lạnh lẽo thôi là đã có thể xé toạc ma pháp thuẫn của hắn rồi.
Nếu không có Belersden đứng trước đỡ đạn thì có lẽ hiện giờ hắn đã trở thành vị Long kỵ sĩ đầu tiên bị ngã chết từ trên lưng rồng rồi.
Tất nhiên, khả năng cao hơn là hắn sẽ bị những luồng phong nhận xé nát, thậm chí còn tiết kiệm được quy trình nhặt xác.
Không thể đụng vào thì chuồn thôi. Hudson lão gia không thèm xem mấy loại náo nhiệt này.
Trong thâm tâm Hudson cũng đã bắt đầu lo lắng cho ba chiếc thuyền U Linh ở bên dưới. Khó khăn lắm mới nuôi cho bọn nó béo lên, nếu như bị đánh tan thành từng mảnh thì sẽ lỗ nặng.
"Hai người các ngươi có biết đang xảy ra chuyện gì không?"
Sau khi tránh được gió bão, Hudson lo lắng hỏi.
"Có một vị Long Hoàng đã ghi lại trong kinh nghiệm sống của rồng là những sinh vật của thế giới khác khi đột phá Thánh Vực sẽ gặp phải lôi kiếp."
"Có vẻ như thuyền U Linh chính là giống loài ngoại lai, cụ thể là lúc nào tới đây thì không biết, trong trí nhớ truyền thừa thì lần đầu tiên mà thứ này xuất hiện đã là chuyện của hơn 9,000 năm trước."
Lời của Maxim làm cho Hudson cảm thấy vui mừng. Con rồng ngốc nghếch nhà mình đã tìm lại được ký ức truyền thừa rồi.
Trong thế giới loài rồng vẫn luôn lưu truyền một câu nói: Một con rồng không có ký ức truyền thừa là loại hàng hạng 2 vô dụng.
Mặc dù Long mẫu có thể dạy truyền thừa tri thức, nhưng ký ức truyền thừa của long tộc quá đồ sộ, thường chỉ khi cần đến mới đi xem.
Thiếu đi ký ức truyền thừa, không có kinh nghiệm quý báu tích lũy của các bậc tiền bối, muốn đột phá cảnh giới cao hơn gần như là chuyện không thể.
Maxim tự tìm đường chết làm mất đi ký ức truyền thừa, hiện giờ đã khôi phục lại rồi, đây chắc chắn là một chuyện tốt.
Ngay sau đó, sự chú ý của Hudson tập trung vào "chín nghìn năm trước", từ thời gian để suy tính, vị Long Hoàng đã để lại thông tin này rất có thể đã trải qua cuộc đại kiếp vạn năm lần trước.
Không chừng thuyền U Linh chính là giống loài ngoại lai còn sót lại trong cuộc đại kiếp vạn năm trước.
Ngày càng có nhiều sản phẩm chứng minh được sự tồn tại của đại kiếp vạn năm, nhưng tài liệu cụ thể lại bị xóa bỏ, điều này khiến Hudson cảm thấy rất nặng nề.
Muốn xuyên tạc lịch sử và ẩn giấu một chút thông tin với những chủng tộc đoản mệnh nhân tộc là chuyện vô cùng đơn giản. Chỉ cần qua ba hoặc năm trăm năm là có thể biến sự thật thành một chuyện hoàn toàn khác.
Các chủng tộc sống lâu như Cự Long thì khác, dù đã trải qua hơn ngàn năm thì những con rồng đương nhiệm có thể vẫn còn sống.
Trừ phi giết rồng diệt khẩu, hoặc là cưỡng ép xóa đi một phần ký ức của chúng, nếu không rất khó giữ bí mật.
Ngay cả khi Thần linh ra lệnh cũng rất khó khiến cho những con rồng kiêu ngạo khó thuần này nghe lời. Trong thần thoại thời Thượng cổ được lưu truyền trên đại lục Aslante, có rất nhiều câu chuyện về loài rồng chống đối Thần linh.