Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1420 - Chương 1420: Đột Phá (2) (Chúc Mọi Người Một Mùa Giáng Sinh An Lành)

Chương 1420: Đột Phá (2) (Chúc mọi người một mùa giáng sinh an lành) Chương 1420: Đột Phá (2) (Chúc mọi người một mùa giáng sinh an lành)

Nhìn thấy Long tộc hiện giờ vẫn còn có thể sống thoải mái như vậy là biết Thần linh không phải vạn năng, ít nhất là trong thế giới này, Thượng Cổ Cự Long có thể chiến đấu được với Thần linh.

"Maxim, trong trí nhớ truyền thừa của ngươi, xác suất mà những giống loài ngoại lai này độ kiếp thành công có cao không?"

Không quan tâm không được, ba chiếc thuyền U Linh này chính là một phần quan trọng trong kế hoạch của Hudson.

Hải quân cần thời gian để trưởng thành, để nắm quyền kiểm soát hải vực, hắn nhất định phải ra kỳ chiêu.

"U Minh tam vương" hung danh hiển hách chính là trợ lực tốt nhất. Những công việc bẩn thỉu trên biển không thể lộ ra ngoài ánh sáng đều có thể để bọn nó đi làm.

"Không biết!"

"Trong trí nhớ truyền thừa chỉ nhắc đến một câu thôi, những thứ này không phải là mối quan tâm của tộc Cự Long, không có con rồng nào đi thống kê mấy số liệu này làm gì."

Maxim lắc đầu nói.

Lôi kiếp vẫn còn đang tiếp tục, Hudson cũng chỉ có thể chờ đợi trong lo lắng. Thành bại nằm ở giai đoạn này, nếu mất quyền kiểm soát hải vực, kế hoạch phát triển Tuyết Nguyệt lĩnh sẽ trực tiếp bị phá hủy một nửa.

Lực lượng hải quân của vương quốc vẫn có chút nội tình, nhưng do bị hạn chế về mặt tài chính, nên không thể phát triển năng lực kiểm soát hải vực.

Quân đội tư nhân của quý tộc thì lại không đáng tin cậy. Cương đại chỉ là cách nói tương đối, phóng tầm mắt khắp toàn bộ đại lục thì họ căn bản chẳng tính là gì.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, đảo Độc Long lại hiện ra chân dung của nó, màn sương mù bao phủ đã bị cơn bão xua tan, bầu trời trở nên rất sáng tỏ.

"U Minh tam vương" đang ẩn náu ở nơi này đang vô cùng nhếch nhác. Những chiếc chiến hạm uy phong lẫm lẫm ngày nào giờ đã trở nên rách nát tàn tạ, dường như có thể tan rã bất cứ lúc nào.

Trên thuyền U Linh, ai nấy đều bận rộn với vẻ mặt ủ mày chau, giống như đang cố gắng sửa chữa chiến hạm vậy

Chỉ đứng nhìn từ xa mà Hudson đã cảm nhận được vô tận bi thương, như thể đang muốn nuốt chửng thế giới này vậy.

Nhìn thấy chủ nhân đến, lũ U Linh chật vật vội vàng ra nghênh đón. Ba tên U Linh Vương cầm đầu là thảm nhất, khí tức đều có chút bất ổn.

"Các ngươi đã đột phá thành công chưa?"

Hudson quan tâm hỏi.

Trạng thái không tốt có thể khôi phục, dù sao vương quốc cũng không thiếu chiến tranh, có đủ huyết sát chi khí cung cấp cho bọn chúng trưởng thành.

Quan trọng là ở chỗ cảnh giới, chỉ cần cảnh giới đạt được đột phá, việc bổ sung năng lượng sẽ sớm được hoàn thành.

"Bẩm chủ nhân, chúng thuộc hạ đã thành công một nửa. May mà ngài chuẩn bị đầy đủ vật tư nên chúng thuộc hạ mới có thể vượt qua lôi kiếp."

"Tuy nhiên vừa rồi chỉ có thuyền U Linh đột phá, Ba người chúng tôi muốn đột phá Thánh Vực thì còn phải lĩnh ngộ pháp tắc."

"Nhưng có thuyền U Linh hỗ trợ, tốc độ lĩnh ngộ pháp tắc của chúng thuộc hạ sẽ nhanh hơn người bình thường rất nhiều, chắc là sẽ không tốn nhiều thời gian."

Câu trả lời của U Linh Vương làm cho Hudson thở phào nhẹ nhõm. Chỉ cần thuyền U Linh đột phá là được, những U Linh trên thuyền thì không vội.

Trước giờ thuyền U Linh vẫn luôn nổi danh là kiên cố, thuyền U Linh cấp bậc Thánh Vực đã đủ để miễn dịch đại đa số đòn công kích rồi.

Dùng để bắt nạt nhỏ yếu thì không thể thích hợp hơn. Ngoài những cường giả Thánh Vực là có thể gây ra mối đe dọa ra, hải quân của các quốc gia rất khó có thể tiêu được bọn chúng.

Cho dù có gây thù chuốc oán nhiều một chút cũng chẳng phải đại sự gì. Dù sao U Linh chết rồi thì vẫn còn có thể phục sinh, muốn mài chết bọn nó thì trước tiên phải xem bản thân mình có đủ thể lực không đã.

"Nếu như vậy, các ngươi cứ sửa chữa chiến hạm trước đi! Tranh thủ lĩnh ngộ pháp tắc, trong thời gian ngắn, ta sẽ không an bài nhiệm vụ tác chiến cho các ngươi."

"Hiện giờ các ngươi đang trong giai đoạn suy yếu, nên nhất định phải hết sức cảnh giác, đặc biệt là khi sương mù tan đi."

"Một khi bị người ta nhìn thấu thực hư thì phiền phức lớn rồi. Nếu như phát hiện ra tình huống không ổn thì có thể rút ra ngoài biển trước."

Nhân loại có hiểu biết hạn chế về biển cả, những vùng biển chưa được khám phá thì thường là cấm địa trong lòng mọi người.

Những người dám đi sâu vào trong khám phá, trước khi xuất phát là dũng sĩ, chẳng bao lâu sau sẽ trở thành liệt sĩ.

Thời tiết khắc nghiệt, Ma thú, Hải tộc. . . Đây đều là địch nhân.

Muốn đi sâu vào đại dương, trừ khi công nghệ đóng tàu tiếp tục đột phá, có thể chịu được mọi thử thách.

Chẳng hạn như thời tiết cực đoan vừa rồi, gió bão kèm theo phong nhận, tàu thuyền thông thường sẽ nhanh chóng bị xé nát.

Chỉ có một số ít quân hạm được trang bị ma pháp trận mới có thể ngăn cản, nhưng thân tàu sẽ không thể tránh khỏi bị hư hại.

Phiền phức lớn nhất vẫn là chi phí, khởi động ma pháp trận một lần liền tiêu tốn hơn trăm viên Ma tinh. Kiên trì thêm một hồi thì chi phí cũng lên theo hàng nghìn kim tệ.

Một con cự thú nuốt vàng như vậy mà lấy ra để khám phá đại dương thì thật sự là quá đau ví.

Nếu xảy ra bất trắc thì tổn thất sẽ càng lớn hơn. Trừ phi là chân ái, nếu không mọi người đều sẽ nghĩ kỹ rồi mới làm.

Tuy nhiên, rủi ro chỉ thuộc về nhân tộc bình thường, đối với những sinh vật như thuyền U Linh, từ trước đến nay luôn là rủi ro của người khác. . . .

Đại thảo nguyên thú nhân, sau khi trải qua một vòng giết chóc, cuộc cạnh tranh hoàng tộc cũng đã đến giai đoạn quan trọng.

"Ba vị, không thể tiếp tục như vậy nữa!"

"Quy mô chiến tranh càng lúc càng lớn, rất nhiều chủng tộc nhỏ yếu không đủ tư cách tham gia tranh đấu cũng đã bị cuốn vào chuyện này. ."

"Chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, đã có hơn trăm vạn thú nhân chết trong nội đấu."

Bình Luận (0)
Comment