Công việc của Quốc vương thì sẽ nhiều hơn một chút, nhưng chủ yếu vẫn phụ thuộc vào việc vị quân chủ đó có muốn gây dựng sự nghiệp hay không.
Quân chủ cá ướp muối thì cũng chẳng khác gì các quý tộc lãnh chúa. Bình thường chỉ cần bản thân không tự tìm việc thì về cơ bản là sẽ không có gì để làm.
Những vị quân chủ theo đuổi sự nghiệp thì lại là một hình thức khác. Ngày nào cũng có việc làm không hết, còn có vô số kế hoạch đang chờ được chuẩn bị.
Không nghi ngờ gì nữa, Caesar IV chính là một vị quân chủ theo đuổi sự nghiệp. Y thừa kế di nguyện của các đời quân chủ trước đây của Vương quốc Alpha, chuẩn bị giải quyết mối đe dọa thú nhân ngay trong thời điểm mà mình còn tại vị.
So với những vị quân chủ trước đây của vương quốc, tình hình mà Caesar IV phải đối mặt là tốt hơn nhiều. Không chỉ có nội tình tốt mà Caesar III để lại, quan trọng nhất là Đế quốc Thú Nhân đang bước vào giai đoạn suy tàn.
"Nguyên soái Hudson, nghe nói Đế quốc Thú Nhân lại bắt đầu có dị động rồi. Tứ đại Hoàng tộc muốn mở quân đoàn chiến, tuyển chọn một chủng tộc mới để bổ sung vào vị trí trống của Behemoth, Nguyên soái cảm thấy thế nào?"
Caesar IV quan tâm hỏi.
Việc buôn lậu được khởi động lại đã khiến cho một lượng lớn thương đội đi đến đại thảo nguyên, điều tiện lợi nhất chính là vương quốc có thể dễ dàng thu thập được thông tin tình báo của Đế quốc Thú Nhân.
Thú nhân có nhiều bộ lạc như vậy, chắc chắn sẽ có một vài bộ lạc nguyện ý hợp tác. Đặc biệt là những bộ lạc đang trên bờ vực diệt vong, bất cứ tin tức gì cũng dám bán ra ngoài.
Đương nhiên, việc thu thập tình báo là chuyện của hai bên. Vương quốc có thể dễ dàng thu thập tình báo của thú nhân, thì Đế quốc Thú Nhân cũng sẽ dễ dàng thu thập tình báo của vương quốc.
Bọn buôn lậu này chẳng có liêm sỉ gì để nói. Chỉ cần giá cả hợp lý, mọi việc đều có thể thương lượng.
Nhưng vì những người này không có địa vị cao trong vương quốc, nên những thông tin tình báo có thể bán được cũng chỉ là thông tin thông thường.
So ra thì vương quốc vẫn là bên được lợi nhiều hơn. Nếu không thể mua được thông tin của bộ lạc này thì có thể chạy đến bộ lạc đối địch của chúng để mua.
Trong tình huống hai bên đang đâm thọc và kéo chân nhau, hầu như tất cả các bộ lạc lớn của thú nhân đều đã được vương quốc lập hồ sơ tài liệu.
Những tin tức lớn có thể ảnh hưởng đến cục diện chính trị tương lai của Đế quốc Thú Nhân như "Quân đoàn chiến" còn được truyền về trong nước ngay lập tức.
"Bệ hạ, việc này e là không dễ thành công. Mặc dù Tứ đại Hoàng tộc Thú nhân đang dùng dương mưu, nhưng các tộc lại không thể không cân nhắc đến hậu quả của việc thất bại."
"Trực tiếp đưa lực lượng chủ lực vào chiến trường liều mạng, cho dù giành được chiến thắng cuối cùng thì cũng không thể tránh khỏi bị tổn thất nặng nề."
"Không đủ thực lực mà chiếm lấy vị trí Hoàng tộc thì sẽ trở thành tộc Behemoth thứ hai, thậm chí còn không bằng tộc Behemoth nữa."
"Đối với vương quốc mà nói, tốt nhất là Hoàng tộc thứ năm không bao giờ xuất hiện, để cho kẻ địch tiếp tục nội đấu trong sự nghi ngờ lẫn nhau."
"Tiếc là xét theo tình hình trước mắt thì chuyện này không thể nào xảy ra, Tứ đại Hoàng tộc thú nhân đã nhận ra vấn đề, có lẽ hành động trước đây của chúng ta đã bị lộ rồi."
"Muốn lợi dụng cuộc tranh giành hoàng tộc để lôi kéo thêm các chủng tộc xuống nước gần như là điều không thể."
"Nếu có thể thì tốt nhất là khiến cho các tộc liên minh để chống lại quân đoàn chiến!"
"Sự thống trị của Ngũ đại Hoàng tộc đã quá lỗi thời, không còn theo kịp thời đại nữa, thần cảm thấy chúng ta nên giúp bọn chúng một tay, dẫn thú nhân vào bên trong nền văn minh thế giới."
"Chém chém giết giết là sẽ không giải quyết được vấn đề. Cũng đâu phải là không có cách để giải quyết cuộc tranh giành ngôi vị Hoàng tộc."
"Hiện giờ các tộc đấu đá với nhau quyết liệt như vậy chủ yếu là vì Hoàng tộc chỉ có một, nếu như có thêm vài cái ghế thì tình hình sẽ khác."
"Dù sao cũng chẳng có ai quy định là Đế quốc Thú Nhân chỉ có thể có Ngũ đại Hoàng tộc. Mở rộng tầm nhìn một chút, thập đại Hoàng tộc cộng trị cũng là một lựa chọn không tồi."
"Nếu như cảm thấy chưa đủ, có thể biến thành hai mươi Hoàng tộc cộng trị, ba mươi Hoàng tộc cộng trị."
"Bệ hạ, với tư cách là hàng xóm tốt của thú nhân, thần cảm thấy vương quốc cần phải dạy cho bọn chúng biết cách giải quyết vấn đề linh hoạt hơn!"
Hudson cười ha hả đề nghị.
Từ trước đến giờ, không phải cứ càng nhiều hoàng tộc thì sẽ càng tốt. Ngũ đại Hoàng tộc cộng trị vốn dĩ đã đủ loạn rồi.
Bây giờ từ chế độ năm vị Quân chủ biến thành N vị Quân chủ, số lượng chủng tộc có quyền quyết định tối cao ngày càng nhiều, tiếng nói của một hoàng tộc cũng ngày càng yếu.
Muốn thống nhất lập trường lại càng khó, dù sao muốn thuyết phục được 4 người thì luôn dễ dàng hơn việc thuyết phục 9 người.
Kéo giảm hiệu suất đưa ra quyết sách chỉ là phụ, chủ yếu là sự xuất hiện của mô hình mới cũng đồng thời gia tăng số lượng những người đứng đầu.
Các hoàng tộc mới muốn củng cố thực lực của chủng tộc, nhưng nếu chỉ đơn thuần dựa vào "Làm ruộng" để tích lũy thực lực thì tốc độ lại quá chậm.
Lựa chọn tốt nhất là áp bức các chủng tộc nhỏ trong nước, tập hợp tài nguyên và của cải trong thời gian ngắn nhất để xây dựng nền tảng vật chất cho việc củng cố thực lực của chủng tộc.
Áp lực nặng nề chắc chắn làm gia tăng mâu thuẫn nội bộ của Đế quốc Thú Nhân. Có lẽ các chủng tộc nhỏ không có khả năng phản kháng, nhưng Tứ đại Hoàng tộc bị tổn hại đến lợi ích thì sẽ không thể nào bỏ qua.
Trước đó chỉ có bốn người họ chia nhau chiếc bánh, bây giờ biến thành một đám người cùng nhau chia, trong lòng ai cũng cảm thấy không công bằng.