Dù sao tiền cũng thu rồi, cứ chất đống trong kho là được, vì không cần phải trả lãi suất, chi phí lớn nhất không gì khác ngoài tiền lương nhân viên, Hudson hoàn toàn không lo lắng về áp lực chi phí.
Chớp mắt một cái đã đến ngày so tài, với tư cách là nhà tài trợ lớn nhất kiệm hiệu trưởng danh dự, Hudson đương nhiên phải tham gia sự kiện này.
Chủ đề của sự kiện là thi kỹ năng, nên đương nhiên là sẽ không chỉ giới hạn ở việc làm thẻ ma tinh, hai học viện còn bổ sung thêm các hạng mục như thuật luyện kim, thuật luyện dược, bói toán, đấu pháp, ma pháp trận. . .
Số lượng hạng mục gia tăng lên, nên số nhà tài trợ cũng tăng theo. Ngoài Hudson ra, vương thất, một vài đại quý tộc và thương hội cũng tới tham gia náo nhiệt.
Gia trị giải thưởng mà họ cung cấp đương nhiên là không thể sánh bằng Hudson, nhưng chủng loại phong phú và phù hợp.
Quy mô càng ngày càng lớn, sự quan tâm của bên ngoài cũng được nâng cao. Có lẽ do rảnh rỗi, nên cả Quốc vương Caesar IV và một số vương công đại thần đều đến tham gia sự kiện lần này.
Hudson không có ý định tiếp tục gia tăng độ nổi tiếng nên đã khước từ lời mời phát biểu trong buổi khai mạc, hắn chọn ngồi ở khu vực dành cho khách mời cùng với các quyền quý trong vương đô.
Nhìn thấy đám đông đông đúc ở hiện trường, Hudson rất nghi ngờ là tất cả quý tộc trong vương đô đều chạy đến đây tham gia sự kiện.
Xem náo nhiệt thì thôi, vậy mà còn mang theo người nhà. Tranh tài còn chưa bắt đầu, hiện trường đã trở nên náo nhiệt trước rồi.
Các học viên phụ trách giữ gìn trật tự không thể chống đỡ nổi, cuối cùng vẫn là Quốc vương Caesar IV điều động đội cận vệ cung đình mới duy trì được trật tự.
"Robert, rốt cuộc thì ông đã bán bao nhiêu vé vào cửa, tại sao hiện trường lại có nhiều người vây xem như vậy?"
Hudson đùa cợt hỏi.
So sánh lượng người ở hiện trường và số ghế đã được chuẩn bị trước liền có thể thấy được kế hoạch và thực tế không khớp, rõ ràng là do thiếu kinh nghiệm trong việc tổ chức sự kiện.
Chắc là ban lãnh đạo học viện cũng không ngờ rằng các quý tộc trong vương đô sẽ nhiệt tình đến vậy, ai nấy đều mang theo người nhà tới xem náo nhiệt.
Không riêng bên ngoài kín người hết chỗ, mà ngay cả khu vực dành cho khách mời cũng trở nên chật chội. Nhiều quyền quý đều mang theo gia quyến đến đây, nên ban tổ chức đành phải bổ sung thêm ghế ngồi.
"Vé vào cửa, cái gì vé vào cửa?"
"Nguyên soái Hudson, ngươi đừng có vu khống ta!"
Robert vội vàng giải thích.
Thực ra lão ta chỉ mời mấy nhà tài trợ tới tham gia sự kiện lần này mà thôi, những người còn lại đều là khách không mời mà tới.
Để hạn chế lượng người ra vào, không cho "thành viên Tà giáo" trà trộn vào trong để kiếm chuyện, lão ta đã hạ lệnh cho nhân viên an ninh của học viện kiểm tra thân phận nghiêm ngặt, cấm người không phải là quý tộc vào trong.
Tiếc là Robert vẫn đánh giá thấp sự nhiệt tình của đám đông. Một sự kiện thi đấu trọng đại như vậy, tất cả mọi người đều muốn đến xem, quý tộc lại không phải là người sống độc thân, nên số người cuối cùng có mặt ở đây vẫn vượt quá dự kiến.
Sự hỗn loạn ở hiện trường đã đủ mất mặt rồi. Nếu còn bị người ta hiểu lầm rằng lão ta "Hám lợi" thì sẽ càng mất mặt hơn.
Dù gì Robert hắn cũng là cường giả Thánh Vực cao quý, còn là hiệu trưởng của Học viện Áo thuật, làm sao có thể vì một chút tiền tài mà cúi đầu được!
"Ngay cả vé vào cửa cũng không có, chẳng trách có nhiều người như vậy. Lưu lượng người nhiều như vậy, lão già nhà ông không sợ có người trà trộn vào. . ."
Nói được một nửa, thấy sắc mặt của Caesar IV bên cạnh xanh lè xanh lét, Hudson quyết định ngậm miệng.
Quốc vương tiền nhiệm Caesar III là bởi vì bị ám sát nên mới tráng niên chết sớm, nói chuyện về chủ đề nhạy cảm này như thể đang nói xấu Quốc vương vậy.
Nhìn cách sắp xếp chỗ ngồi ở khu vực khách mời, Hudson biết rằng hôm nay mình còn phải kiêm luôn chức bảo vệ.
Trong thâm tâm, hắn đã âm thầm khinh bỉ Robert thiếu đầu óc kinh tế.
Nếu đầu óc linh hoạt, chỉ cần dựa theo vị trí chỗ ngồi khác nhau rồi bán vé vào cửa với giá khác nhau, không chỉ hạn chế được lưu lượng người, mà còn có thể thu được ít nhất là mười mấy vạn kim tệ.
Nếu lại kéo thêm một số băng rôn, làm một số quảng cáo tài trợ, bán trà nước, đồ ăn nhẹ, thì lợi nhuận còn sẽ càng phong phú hơn.
Chẳng trách học viện sẽ thiếu tiền, những kênh kiếm tiền tốt giống như vậy đều bị bọn họ bỏ qua.
Mặc dù giải thưởng đều là do nhà tài trợ ra, nếu như tổ chức một vài hoạt động như vậy trong một năm thì cũng sẽ thu về hơn trăm vạn kim tệ.
Chỉ cần có thể mời được các quyền quý trong vương đô đến tham dự thì không lo không có người mua vé.
Giới quý tộc của vương quốc tuy nghèo, nhưng đó chỉ là đối với những khoản chi tiêu lớn. Một hoặc hai kim tệ vé vào cửa thì mọi người vẫn có thể bỏ ra được.
Khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng Hudson cũng không muốn can thiệp quá nhiều. Loại đề xuất này này chỉ là xuất lực mà không có kết quả tốt.
Nếu tin này truyền ra ngoài, các quý tộc đã bỏ tiền mua vé vào cửa sẽ mắng chết hắn.
Học viên ở phía dưới đang ra sức tranh tài, các vị khách quý trên khán đài cũng bắt đầu trao đổi với nhau. Có người bình luận về cuộc thi, cũng có người đang tán gẫu.
Ngoài việc đặc biệt quan tâm đến kết quả trận đấu của con em mình trên sân ra, đối với những thí sinh còn lại, đám quyền quý đều lựa chọn xem náo nhiệt.
Đây là thời đại quý tộc!
Ngoài thời kỳ chiến tranh hoặc cần phát triển lãnh địa mới là cần phải bận rộn một hồi ra, hầu hết thời gian các quý tộc đều rất nhàn rỗi.
Mô hình sản xuất cố định, năng suất không thay đổi hàng nghìn năm, việc quản lý lãnh địa chỉ cần áp dụng theo kinh nghiệm cũ là được.