Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1429 - Chương 1429: Ghế

Chương 1429: Ghế Chương 1429: Ghế

Nếu không phải vì hành động tiếp theo còn cần nhân loại trợ lực, ông ta đã sớm bắt Putru lại và tra tấn dã man rồi.

Hết cách rồi, ai bảo kỹ thuật luyện sắt của Đế quốc Thú Nhân không đạt yêu cầu chứ, nhân duyên còn vô cùng tệ hại!

Nói về rèn đúc vũ khí trang bị, mặc dù sản lượng của Liên minh dị tộc không bằng nhân tộc, nhưng kỹ thuật rèn đúc và kỹ thuật phụ ma lại vượt trội hơn Nhân tộc.

Đáng tiếc là những kỹ thuật này đều không liên quan đến thú nhân.

Dù là tộc Dwarf hay Tộc Tinh Linh đều không có ý định viện trợ kỹ thuật cho họ.

Mua vũ khí trang bị thì rất đơn giản, nhưng vận chuyển lại là một vấn đề nan giải.

Ngay cả khi mua được một ít thì cũng bị hoàng tộc chiếm đoạt hết, căn bản không có phần của Hổ Nhân tộc.

Chuyện duy nhất có thể quan hệ có lẽ là kinh phí mua vũ khí cần Hổ Nhân tộc san sẻ một phần.

Tích lũy thực lực nhiều năm như vậy, quân đội Hổ nhân tộc quân đội đều chưa được trang bị đầy đủ vũ khí sắt, rất nhiều binh sĩ còn cầm "Mâu xương" tác chiến, cung tiễn thủ thì được trang bị cốt tiễn với quy mô lớn.

Mặc dù binh sĩ Hổ nhân tộc không thua kém hơn binh sĩ Hoàng tộc là bao, nhưng sự chênh lệch về vũ khí trang bị cũng đã kéo dãn khoảng cách về sức chiến đấu của hai bên.

Muốn liên minh các tộc ép Tứ đại Hoàng tộc phải nhượng bộ thì phải có một chút thực lực. Nếu đàm phán không thành công thì hai bên có thể sẽ xảy ra một trận đại chiến.

Trong thâm tâm, Tộc trưởng Hổ Nhân tộc đã nhận định: Trận chiến này là điều không thể tránh khỏi.

Nếu không giao tranh trên chiến trường thì Tứ đại hoàng tộc sao có thể từ bỏ lợi ích trong tay được chứ?

Tăng thêm số lượng Hoàng tộc không chỉ đơn giản là thêm một danh phận, mà là tăng thêm số người chia bánh gato.

Bánh thì chỉ có bấy nhiêu, người chia bánh càng nhiều thì phần bánh mà mỗi người nhận được đương nhiên sẽ càng ít.

Là người khiêu chiến quy tắc, bọn họ không quan tâm nhiều như vậy. Dù sao họ cũng chưa bao giờ được chia bánh, có thể vào sân chia bánh đã là tốt lắm rồi, ai còn có thời gian quan tâm được chia bao nhiêu nữa chứ!. . .

Doanh trại Behemoth, kể từ khi rời khỏi vòng tròn Hoàng tộc, đây là lần đầu tiên mà nơi này tiếp đón những vị khách có trọng lượng.

Sau khi nghênh đón những người này vào trong doanh trướng, đầu óc của Butzweig liền quay cuồng.

Những người này không hề có giao tình gì với tộc Behemoth, trước đó vài ngày họ còn bị những người này đuổi đến tiền tuyến, bây giờ lại đột nhiên phái sứ thần tới bái phỏng, thật sự làm cho Butzweig cảm thấy không hiểu.

Thực lực bản thân không đủ, làm gì cũng cảm thấy không tự tin.

Sau khi rời khỏi vòng tròn chính, tộc Behemoth liền bị bế tắc tin tức. Không quan tâm là tộc lớn hay tộc nhỏ, mọi người đều cố tình giữ khoảng cách với tộc Behemoth.

Nếu không phải là đã hết cách thì mọi người sẽ không liên hệ với họ. Để tránh hiềm nghi, Butzweig cũng không dám cố ý thu thập tình báo, chỉ sợ không cẩn thận tiết lộ sẽ làm cho các bên cảm thấy bất mãn.

Nhưng dù tin tức có bế tắc đến đâu thì Butzweig vẫn biết được là những chủng tộc trước mắt này đang tranh giành vị trí hoàng tộc vô cùng quyết liệt.

Trong tình huống bình thường, đại biểu của những tộc này sau khi gặp mặt mà không đánh nhau đã xem như là đang giữ phép lịch sự rồi.

Cùng nhau tới cửa bái phỏng, nếu là trong giai đoạn toàn thịnh của tộc Behemoth thì còn tạm được, hiện giờ đây là chuyện mà Butzweig nghĩ cũng không dám nghĩ.

"Tộc trưởng Butzweig, ngươi có muốn đưa tộc Behemoth trở lại ngôi vị Hoàng tộc không?"

Lời nói của người đàn ông trung niên đầu báo dọa cho Butzweig sợ gần chết, vội vàng mở miệng giải thích: "Không muốn!"

"Không muốn chút nào!"

"Ngôi vị Hoàng tộc vừa là vinh diệu cũng là trách nhiệm. Tộc Behemoth ta đã suy tàn đến mức này rồi, làm gì còn có tư cách để mơ ước đến ngôi vị Hoàng tộc nữa."

"Các vị có thể yên tâm, tộc Behemoth ta tuyệt đối sẽ không tham gia vào cuộc cạnh tranh ngôi vị Hoàng tộc lần này. Nếu như mọi người cảm thấy không yên lòng, chúng ta có thể ký khế ước!"

Mặc dù trong thâm tâm Butzweig luôn muốn chờ các chủng tộc này đánh nhau đến mức trọng thương nguyên khí, gã ta sẽ mang theo tộc nhân nhảy ra kiếm lợi, nhưng đó chỉ là một ảo tưởng mà thôi.

Trước mặt mọi người, gã ta không dám bộc lộ dã tâm của mình.

"Trở lại ngôi vị Hoàng tộc", chuyện tốt như vậy sao có thể rơi vào tay gã được. Xuyên suốt lịch sử của Đế quốc Thú Nhân, chưa có một vị Hoàng tộc nào suy tàn rồi lại có thể phục hưng ngay lập tức.

"Tộc trưởng Butzweig không cần phải lo. Lần này chúng tôi tới đây không phải để thăm dò ngài, mà là muốn cùng ngài làm một việc lớn."

"Nếu như kế hoạch thành công, tộc Behemoth trở lại ngôi vị Hoàng tộc cũng là chuyện thuận lý thành chương."

"Đương nhiên, ngài cũng có thể lựa chọn cự tuyệt, sau đó đi báo tin với Tứ đại Hoàng tộc."

"Nhưng nếu làm vậy thì chúng ta sẽ trở thành kẻ địch!"

Lời nói của người đàn ông đầu voi làm cho Butzweig càng muốn khóc hơn. Những lời này, gã ta chẳng muốn nghe chút nào.

Tiếc là hết cách rồi, đều đã nói đến nước này rồi. Dù vẫn không biết nói nội dung cụ thể, nhưng Butzweig cũng biết rằng lần này bọn họ liên kết với nhau để tạo áp lực lên Tứ đại Hoàng tộc.

Kế hoạch có thành công hay không thì không biết, nhưng có thể khẳng định một điều, nếu gã ta dám từ chối lời mời tham gia này, tộc Behemoth nhất định sẽ đi tong.

"Mật báo" không chỉ cần có chứng cứ, mà còn cần phải xem xét vấn đề thực tế.

Trước mắt thì thực lực của những chủng tộc này không bằng Tứ đại Hoàng tộc, nhưng cũng có gần sáu mươi phần trăm sức mạnh của họ. Nếu như sử dụng vũ lực để giải quyết vấn đề thì chỉ khiến cho Đế quốc Thú Nhân càng suy yếu thêm mà thôi.

Nếu bị ép đến đường cùng, người ta có thể liên minh với Vương quốc Alpha bên cạnh, chơi chiêu nội ứng ngoại hợp, ai thắng ai thua còn chưa biết!

Bình Luận (0)
Comment