Cho dù có đưa ra bao nhiêu biện pháp cũng vô ích, suy cho cùng thì chính sách cũng cần có người thực thi. Những chính sách chạm đến lợi ích của nhóm lợi ích đều sẽ không thể ra khỏi Phỉ Thúy cung này.
Về vấn đề này, Caesar IV không tìm được đối tác hợp tác. Ngay cả trong nội bộ vương thất cũng có rất nhiều người đang ma quyền sát chưởng chuẩn bị tham gia vào bữa tiệc này.
Trong thời gian ngắn, nạn thiếu tiền sẽ ảnh hưởng đến việc phát triển của vương thất lĩnh. Nhưng khi lạm phát xuất hiện, giá cả giảm xuống, chi phí phát triển lãnh địa của vương thất cũng sẽ giảm xuống.
Thị trường thu hẹp, thương mại ế ẩm, những chuyện này thì có liên quan gì với họ?
Nạn nhân thực sự chính là những quý tộc vừa và nhỏ cùng với các ngành công nghiệp sản xuất và những thợ thủ công. . . .
Thời gian trôi qua từng ngày, cùng với việc khởi động thu hoạch vụ mùa, cuộc khủng hoảng khan hiếm tiền tệ trên thị trường trở nên càng nghiêm trọng hơn.
Tỉnh Đông Nam.
Nhờ được Thần Hi chi chủ phù hộ, liên tiếp đón nhận mười mấy ngày nắng đẹp, công tác thu hoạch vụ thu đã hoàn thành viên mãn.
Nhìn lương thực được chất đống trên sân phơi, với tư cách là chủ nhân của lương thực, Nam tước Ezekiel bây giờ lại không vui nổi.
Lương thực bội thu, nhưng lương thực cũng bị ế hàng. Những năm trước vào thời điểm này, các thương nhân lương thực đã sớm đổ xô đến tranh mua rồi.
Nhưng đáng tiếc là tình hình năm nay đã khác, Nam tước Ezekiel đã liên lạc với một số thương nhân lương thực mà mình biết, nhưng không ai có ý định thu mua cả.
Không phải không có người lương thực, mà là những người muốn mua không có đủ tiền mặt trong túi.
Muốn bán lương thực cũng được, nhưng nhất định phải chấp nhận trao đổi bằng hiện vật.
Chuyện này thực sự làm khó Nam tước Ezekiel, lãnh địa của ông ta về cơ bản đã tự cung tự cấp, nếu đổi nhiều lương thực như vậy lấy hiện vật thì ông ta có thể đổi được thứ gì chứ?
Hơn nữa, ngay cả khi có thứ gì đó mà ông ta muốn, thì cũng cần người ta đang thiếu lương thực thì mới có thể giao dịch được. Nhược điểm lớn nhất của việc lấy vật đổi vật chính là nhu cầu của mọi người phải trùng khớp với nhau thì mới có thể giao dịch được.
"Quản gia, ra lệnh cho người bên dưới xây thêm năm kho lương lớn nữa. Không ai tới mua thì cứ cất trữ hết cho ta!"
Nam tước Ezekiel nói với vẻ mặt quyết tuyệt.
"Lão gia, xây dựng kho lương thì dễ. Chỉ là nếu cất trữ hết số lương thực này, sau này có thể sẽ bị giảm giá trị."
Lão quản gia nhắc nhở.
Cùng là lương thực, nhưng lương thực cũ chắc chắn không đáng giá bằng lương thực mới. Dù chỉ để trong kho vài tháng, nhưng khi bán cho thương lái thì cũng sẽ bị giảm từ 10 - 20% giá trị.
Cho dù sau này có thể bán được lương thực thì thu nhập năm nay của lãnh địa cũng sẽ bị thu hẹp đáng kể. Sau này có thể sẽ phải lựa chọn cắt giảm một số chi phí không cần thiết.
Sau khi cắn răng, giậm chân một cái, Nam tước Ezekiel nói tiếp: "Các ngươi cứ chuẩn bị trước đi!"
"Ta sẽ đi đến những thành phố lân cận xem có thể tìm được người mua mới hay không. Dù là giá thấp hơn một chút cũng phải bán đi."
"Theo tình hình thị trường hiện nay, giá lương thực có thể sẽ tiếp tục giảm trong tương lai!". . .
Cảnh tượng tương tự đang liên tục được diễn ra ở những khu vực khác nhau của Vương quốc Alpha. Vô số quý tộc lãnh chúa, trong mùa thu bội thu này, mắc phải chứng "trầm cảm" .
Tâm trạng truyền đạo thường sẽ được phóng đại hóa. Dưới tác động của cuộc khủng hoảng "khan hiếm tiền tệ", rất nhiều người đang nắm giữ tiền mặt đều trở nên thận trọng hơn.
Đặc biệt là những thương nhân nhạy bén với thị trường, họ là những người có phản ứng dữ dội nhất. Ai nấy đều lựa chọn giữ tiền quan sát, ngay cả khi giá của nhiều mặt hàng đã bắt đầu giảm, mọi người vẫn bất vi sở động.
Chi nhánh ngân hàng Sơn Địa Lĩnh đột nhiên trở nên vô cùng náo nhiệt. Thị trường thiếu hụt dòng tiền, hoạt động cho vay của ngân hàng lập tức trở nên tốt hơn.
Đối mặt với khối lượng công việc tăng đột biến, Rudolf đã trực tiếp từ Tuyết Nguyệt lĩnh chạy về, đích thân phụ trách chủ trì đại cục. ...
"Lộc cộc lộc cộc. . ."
Xe ngựa chậm rãi tiến lên phía trước, vang lên những tiếng lộc cộc.
"Beca, tăng tốc lên, hôm nay chúng ta nhất định phải đến được Sơn Địa Lĩnh!"
Lời nói của ông lão khiến người đánh xe giật mình một cái, cây roi giơ lên giữa không trung cũng dừng lại.
"Lão gia, xin yên tâm! Nếu đoạn đường phía sau vẫn dễ đi như vậy, thì chiều nay chúng ta sẽ đến được Sơn Địa Lĩnh."
Sau khi phản ứng lại, Beca vội vàng trả lời.
"Ừm!"
Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn, sắc mặt của ông lão trông tốt hơn rất nhiều. Là một thương nhân có tầm nhìn xa trông rộng, ông ta nhìn vấn đề xa hơn nhiều so với người bình thường.
Ngay khi ngân hàng phát triển Cận Đông vừa mới khai trương thì ông ta đã chú ý đến nó. Nhờ vào danh tiếng của Hudson, cho dù tiền đồ tương lai vẫn chưa rõ ràng, nhưng ông ta vẫn dám mở tài khoản và gửi hai ngàn kim tệ.
Ban đầu, ông ta định để lại một ấn tượng tốt cho Hudson, làm quen một chút mà thôi. Nhưng tiếc rằng khoảng cách về địa vị và thân phận giữa hai bên quá lớn, một khách hàng nhỏ bé chỉ gửi hai nghìn kim tệ như ông ta hoàn toàn không đủ tư cách được Hudson lão gia để ý.
Thế giới này thực tế như vậy đấy, Tummel cũng chỉ có thể chấp nhận. Nguyên nhân mà ông ta muốn làm quen với Hudson cũng là do hoàn cảnh bắt buộc.
Sau khi công việc kinh doanh của ông ta không ngừng phát triển và mở rộng, ông chủ đứng sau ban đầu đã không thể che chở được nữa, cần phải tìm một chỗ dựa mới.
Để thực hiện được bước này cũng không phải là dễ, có rất nhiều thương nhân muốn quy phục các đại quý tộc. Nếu không có gì đặc biệt, ngay cả cửa cũng không vào được.