Người dịch: Whistle
Nước sông Lan Thương cuồn cuộn chảy xiết về phía trước, bọt nước tung tóe bắn lên mặt của Callis, dập tắt luôn nhiệt huyết trên người gã.
Khi trải qua khoảnh khắc cận kề cái chết thì mới biết là sinh mạng rất trân quý.
Callis vốn cho rằng mình là một tín đồ trung thành, vì tín ngưỡng mà có thể đối mặt với cái chết, sự thật chứng minh là gã ta không thể.
Nhiệm vụ đã thất bại, không chỉ không tìm được Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, còn gây ra một chuyện cực kỳ phiền phức.
Chặn giết đặc sứ của Quốc vương, chuyện này rất lớn. Bây giờ không riêng gì vương quốc Alpha muốn mạng của gã, ngay cả Giáo Đình cũng cho phép gã còn sống.
Đến bây giờ thì Callis vẫn không rõ là mình bị lộ như thế nào. Rõ ràng là mình đã rất cẩn thận rồi, giết người xong còn hủy diệt tất cả manh mối, sau đó lập tức mang người chạy trốn.
Vì che dấu thân phận, ngay Phi Long tọa kỵ đều bị bỏ lại ở bên ngoài mấy chục dặm, ngay cả chứng cứ chứng minh gã không có mặt ở hiện trường cũng đã được chuẩn bị xong. Theo lý mà nói, vương quốc Alpha không nên nghi ngờ bọn hắn mới đúng.
Ngay cả việc cứu chữa thương binh cũng đều được tiến hành trong một tiểu trấn nằm cách hai trăm dặm ở xứ khác. Chỗ đó xa như vậy, còn là cứ điểm bí mật mà Giáo Đình che giấu, tính an toàn rất cao rồi.
Dưới tình huống bình thường, cho dù vương quốc Alpha có phát hiện ra cái gì, đợi bọn họ tìm tới thì đoàn người của mình đã sớm rời đi rồi.
Tiếc là gã chỉ vừa mới đặt chân tới thì ngày kế tiếp đã có một đội quân do quý tộc liên minh lại giết tới, ngay cả cơ hội mở miệng giải thích cũng không cho. Rất nhiều binh sĩ còn chưa kịp ngồi lên Phi Long thì đã bị giết chết.
Những kẻ ở lại trên mặt đất đều bị chết thảm, lên trời cũng không trốn được. Mặc dù vương quốc Alpha không có Phi Long kỵ binh, nhưng không có nghĩa là bọn họ không làm gì được.
Mấy nhà đại quý tộc góp ma thú phi hành, cộng thêm Kỵ binh Griffin của vương quốc hợp thành thành một đội, tiến hành truy sát bọn hắn.
Không có bất kỳ cái gì ngoài ý muốn, Phi Long kỵ binh vào vương quốc Alpha làm nhiệm vụ lập tức bị tiêu diệt toàn bộ.
Callis có thể may mắn trốn thoát một kiếp là nhờ vào nước sông Lan Thương cuồn cuộn này. Phi Long chết trận, gã ta rơi xuống sông, xuôi theo dòng nước mới có thể thoát khỏi truy binh tầng tầng lớp lớp.
Một đường xuôi dòng trôi đến tận bây giờ, Callis mới từ trong hôn mê tỉnh lại. Sau khi tỉnh táo, phát hiện đã liên tiếp làm ra mấy chuyện ngu xuẩn mà mình vẫn cho là thông minh.
Chỉ có kẻ yếu mới cần chứng cứ. Đối với đại nhân vật mà nói, chỉ cần bọn họ nhận định là do ngươi làm, có chứng cớ hay không cũng không quan trọng.
Bá tước Vlado tới tỉnh Đông Nam để giải quyết chuyện về Huyết Nguyệt Kèn Lệnh, nửa đường lại xảy ra ngoài ý muốn, Giáo Đình chính là người hiềm nghi lớn nhất.
Từ lúc bắt đầu thì người ta nhận định là do bọn hắn làm, mang theo quan điểm này để tìm kiếm dấu vết để lại, chứng cứ điều tra ra đương nhiên cũng chỉ về phía Giáo Đình.
Dù là Phi Long đã được bỏ lại ở ngoài mấy chục dặm, cho dù là gã đã bố trí chứng cứ chứng minh mình không ở hiện trường, toàn bộ những thứ này đều có thể bị hiểu thành chứng cứ ngược lại.
Cho dù có ẩn núp lén lút cỡ nào thì nơi này chung quy cũng là địa bàn của người khác, không chừng ngay cả cứ điểm mà gã tự nhận là bí ẩn kia cũng đã sớm bại lộ trong tầm mắt của người ta.
Chuyện đã phát triển đến bước này thì cũng không cần tiếp tục truy tìm nguyên nhân nữa, đã không có ý nghĩa gì.
Cũng không thể trở về Giáo Đình được nữa, xảy ra chuyện lớn như vậy, phải có người đứng ra gánh vác trách nhiệm.
Càng không thể ở lại vương quốc Alpha, giết đặc sứ của Quốc vương, bây giờ có rất nhiều quý tộc đang muốn lấy đầu gã đi tranh công.
“Callis, đã lâu không gặp! Không ngờ lần gặp mặt này ngươi lại chật vật như vậy.”
Một giọng nói vừa quen thuộc vừa xa lạ truyền đến, dọa cho Callis nhảy một cái. Trực giác nói cho gã biết gã quen biết với người mang mặt nạ này, hơn nữa quan hệ còn rất tốt, nhưng lại không nhớ ra là ai.
“Ngươi là ai? Chúng ta quen biết khi nào? Tìm ta có mục đích gì?”
Liên tục hỏi ra ba câu hỏi, người đeo mặt nạ hơi chần chờ một chút, sau đó liền cất tiếng cười to.
“Callis, ngươi thật sự không nhớ ta sao? Năm đó ở trong trại huấn luyện, chính là ta dẫn ngươi vào cửa. Ba mươi năm trước, trong cái đêm gió táp mưa sa đó, trên một con đường lang thang......”
Không đợi người đeo mặt nạ nói hết lời, Callis liền vội vàng phủ định nói.
“Không có khả năng!”
“Ngươi không thể nào là y!”
“Y đã chết rồi! Đã chết trong cuộc chiến thanh lý dị đoan thay cho Thần Hi chi chủ vĩ đại!”
Ngữ khí rất nặng, phảng phất như “Y” chắc chắn đã chết trận rồi. Chỉ là sự bàng hoàng trên gương mặt đã bán rẻ ý tưởng chân thật trong lòng Callis.
Ba mươi năm trước, trong nhà gặp phải biến cố lớn, chỉ vừa 8 tuổi thì Callis đã bị ép lưu lạc đầu đường, trải qua cuộc sống ăn bữa hôm lo bữa mai. Thẳng đến một đêm gió táp mưa sa, đói khổ lạnh lẽo, một Kỵ sĩ thần bí xuất hiện và thay đổi vận mệnh của gã.
Callis đi theo vị Kỵ sĩ thần bí kia, gia nhập trại huấn luyện Kỵ sĩ của Giáo Đình, từ đây cuộc đời của gã đã bước sang trang mới.
Chẳng qua quy củ trong Giáo Đình rất nghiêm ngặt, là một tên ma mới chuẩn Kỵ sĩ, Callis chẳng làm được gì.
Khi Callis có năng lực để nghe ngóng vị Kỵ sĩ thần bí đã thay đổi số mệnh cuộc đời gã thì lại được người ta nói là vị Kỵ sĩ thần bí kia đã chết trận.
Toàn bộ tin tức cụ thể đã bị phong tồn, dù là Callis đã trở thành đoàn trưởng của đoàn Phi Long kỵ binh thứ 2 thì cũng không có tư cách để đọc.