Người dịch: Whistle
“Xem ra ngươi đã nhớ ra cái gì đó rồi, bất quá những chuyện xưa này đã không còn quan trọng nữa, chuyện quan trọng là sau này ngươi định làm gì?”
“Giáo Đình thì chắc chắn không thể về được nữa. Đám sâu mọt mục nát kia làm việc thì không được, nhưng năng lực đùn đẩy trách nhiệm lại là nhất lưu.”
“Mặc dù nhiệm vụ lần này bị ngươi làm hỏng, nhưng người phải chịu trách nhiệm lại không tới lượt ngươi. Thật muốn truy đến cùng, thằng ngu đã ném Huyết Nguyệt Kèn Lệnh ra ngoài mới là kẻ cầm đầu.”
“Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, kỳ thực ngươi cũng có thể xem như một công thần, ít nhất là không để cho Huyết Nguyệt Kèn Lệnh rơi vào tay của vương quốc Alpha.”
“So với kết quả này, dù cho có một nhánh Phi Long kỵ binh bị diệt cũng không tính là gì. Cho dù bị bại lộ vết tích thì đó cũng chỉ làm cho quan hệ vốn đã không tốt của song phương trở nên tồi tệ hơn mà thôi, cũng từ dưới đài chuyển lên trên đài.”
“Bất quá ngươi nhất định phải gánh cái trách nhiệm này. Ai bảo bọn hắn đời đời đều cắm rễ trong Giáo Đình, là chủ nhân chân chính của Giáo Đình, mà ngươi chỉ là một cây cỏ dại mọc ven đường thôi?”
“Trên thực tế, nếu như không vì cần có người bán mạng. Đám người kia hận không thể chiếm giữ toàn bộ chức vị bên trong Giáo Đình, để đời đời hưởng thụ các tín đồ cung phụng!”
Lời mà người mang mặt nạ nói giống như cây châm xuyên qua lồng ngực, làm cho Callis cảm thấy đau thấu tim.
Bởi vì những lời này toàn bộ đều là sự thật, thậm chí Giáo Đình còn hắc ám hơn như vậy gấp mười lần.
Nhân viên thần chức của Giáo Đình cả đời không cưới, nói là dâng hiến toàn bộ mọi thứ cho Thần Hi chi chủ, vậy mà lại phát triển Giáo Đình thành một thế lực được kế thừa đời này sang đời khác.
Callis có thể trở thành đoàn trưởng của binh đoàn kỵ binh thứ hai không phải vì được cấp trên coi trọng, mặc dù công huân của gã rất lớn, nhưng đây không phải nguyên nhân mà gã được cất nhắc, lý do thực sự là —— Cần phải có người làm những công việc nguy hiểm.
Cho nên Callis đã ngồi trên vị trí này được mười năm rồi, trong khoảng thời gian, gã đã vì Giáo Đình đánh đông dẹp bắc, lập được vô số công lao, nhưng vẫn không thể tiến thêm một bước nào.
Không có nguyên nhân nào khác, chỉ bởi vì các chức này đã đủ cho một tấm bia đỡ đạn rồi, nếu như muốn tiến thêm một bước thì nhất định phải là người một nhà.
“Bây giờ nói những chuyện này có ích lợi gì, mọi thứ về Giáo Đình đều đã không còn quan hệ gì với ta.”
“Từ nay về sau, đối với Giáo Đình ta đã là một người chết.”
“Bất kể có nói thế nào thì ta vẫn cảm ơn ân tình của các hạ. Nếu như lúc đó các hạ không nhặt ta về, có lẽ Callis đã chết trong đêm mưa ba mươi năm trước rồi.”
“Có thể sống thêm ba mươi năm đã là đủ rồi, sau này có ra sao thì ta cũng sẽ chấp nhận.”
“Bây giờ còn có vô số truy binh đang chờ ta, ân tình của các hạ, sợ là chỉ có thể nhớ trong lòng trước. Nếu như Callis may mắn thoát được kiếp nạn này, sau này sẽ nghĩ biện pháp hồi báo ân tình của các hạ.”
Mặc dù ngoài miệng thì gã nói là nhận mệnh, nhưng trong lời nói lại thể hiện ra dục vọng cầu sinh nồng nặc. Chỉ là chuyện lần này quá lớn, đối mặt với sự truy sát của cả một vương quốc, muốn giữ mạng thật sự là quá khó khăn.
“Ha ha......”
“Callis à, ngươi không cần bi quan như vậy. Vương quốc Alpha chỉ muốn đuổi giết Callis là đoàn trưởng binh đoàn Phi Long kỵ binh thứ hai của Giáo Đình, mà không phải tất cả những người tên Callis.”
“Đổi một cái thân phận khác đi, ngươi sẽ phát hiện ra sự khác biệt của thế giới này. Giống như đêm mưa trước kia vậy, nếu như ngươi không mở miệng cầu cứu, có lẽ chúng ta liền sẽ không gặp nhau!”
Những gì người đeo mặt nạ nói làm cho Callis giật nảy mình. Trải qua vô số năm ma luyện, gã đã sớm không còn là vị thiếu niên ngây thơ lúc trước nữa, cũng biết rất rõ là trên thế giới này không có vô duyên vô cớ yêu, cũng chẳng có vô duyên vô cớ hận.
Bất kể có nói thế nào thì gã cũng đã giết chết một vị Bá tước của vương quốc Alpha, trên mình mang theo một “tội danh” như vậy, dù có đi tới bất kỳ địa phương nào cũng không thể được đặc xá.
“Các hạ nói thẳng là được, muốn ta làm gì? Callis ta thật sự không cảm thấy mình có tư cách gì để cho vương quốc Alpha phải tha mạng cho ta.”
Đây là sự thật, mặc dù Hoàng Kim Kỵ Sĩ rất hiếm có, nhưng đối với một vương quốc thì vẫn còn chưa đủ tư cách.
Lấy vương quốc Alpha làm thí dụ, mặt ngoài thì chỉ có chừng vài chục vị Hoàng Kim Kỵ Sĩ, bọn họ căn bản không cần vì có thêm một sức chiến đấu mà liều lĩnh mời chào một tên địch nhân như gã.
“Callis, tầm mắt của ngươi đã bị giới hạn bởi Giáo Đình, ngươi cần phải mở rộng tầm mắt của mình ra.”
“Đối với đại nhân vật mà nói, chỉ cần lợi ích đủ lớn thì cừu hận căn bản chẳng là cái thá gì.”
“Huống chi ngươi và bọn hắn cũng không có mối thù ghi lòng tạc dạ nào, sổ sách này chủ yếu vẫn là tính lên đầu của Giáo Đình.”
“Bề ngoài thì tên đặc sứ Quốc vương vừa chết kia trông rất lợi hợi, nhưng cũng không phải là đại nhân vật gì, vinh quang của người này đều đến từ Caesar đệ tam. Nhưng bây giờ ông ta chết rồi, người chết là không có giá trị.”
“Hàng động hiện giờ chẳng qua chỉ là vì giành lại mặt mũi của bọn hắn, chỉ cần ngươi làm ra những chuyện có lợi cho bọn hắn, như vậy bọn hắn hoàn toàn có thể gác chuyện lúc trước.”
“Ít nhất là trước khi ngươi mất đi giá trị lợi dụng thì bọn hắn sẽ không so đo với ngươi.”
“Đến đây đi, đeo lên chiếc mặt nạ này rồi nói lời chào với thân phận của quá khứ. Sau này, quãng đời còn lại của chúng ta chỉ chiến đấu vì Thần Hi chi chủ, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản chủ ta chiếu rọi vinh quang khắp thế giới này!”