Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1441 - Chương 1441: Hợp Tác

Chương 1441: Hợp Tác Chương 1441: Hợp Tác

Toàn bộ đều là lời nói thật, đúng là Tuyết Nguyệt lĩnh sẽ thu mua lương thực, nhưng đó là sau khi giá lương thực giảm mạnh.

Hiện giờ các quý tộc lãnh chúa vẫn đang cố gắng cầm cự, giá lương thực trên thị trường vẫn chưa giảm xuống mức mười phần trăm, không giống như các mặt hàng khác, nhiều mặt hàng đã giảm đến hơn 70-80%.

Trong bối cảnh này, bên bán lương thực chắc chắn sẽ bị ép giá.

"Ngài chủ tịch, nếu có lựa chọn thì ta cần gì phải vội vàng đến đây chứ?"

"Không biết tại sao, từ khi chiến tranh kết thúc đến nay, tình hình về giá lương thực vẫn luôn không tốt."

"Lúc trước ta cũng nghĩ như vậy, chỉ cần vượt qua cuộc khủng hoảng tiền tệ là được. Năm ngoái, ta chỉ bán một lượng nhỏ lương thực dự trữ, số còn lại đều đang được chất đống trong kho."

"Không ngờ là tình hình năm nay lại còn nghiêm trọng hơn. Dường như thị trường tiêu thụ lương thực đột nhiên bị co lại vậy!"

Nghe xong lời của Nam tước Ezekiel, Rudolf âm thầm lắc đầu.

Sức tiêu thụ lương thực của vương quốc giảm không phải là do dân số giảm, mà là do sự phát triển nhanh chóng của ngành thủy sản.

Thịt cá cũng là thịt, chỉ cần giá đủ rẻ thì chắc chắn sẽ gây ra tác động đến thị trường lương thực.

Càng tệ hơn nữa là, ngay cả khi giá thịt cá giảm xuống, nhưng lợi nhuận thu được từ việc đánh bắt vẫn rất khả quan. Các quý tộc ở vùng ven biển đều đang tích cực phát triển ngành thủy sản.

Sau khi các loại cá này được đưa ra thị trường, nhóm dân tự do đều rất phấn khích, cuối cùng họ cũng có thể nhìn thấy thịt rồi. Đến mức mà việc tiêu thụ lương thực ở hầu hết các thành phố của vương quốc đều có xu hướng giảm.

Một số thay đổi không thể tác động đến thị trường, nhưng khi cộng dồn với cuộc khủng hoảng tiền tệ, mâu thuẫn bị người phóng đại lên thì tình hình sẽ khác.

Hiện giờ, nơi duy nhất mà quý tộc có thể bán được lương thực chỉ có khu Cận Đông, bởi vì nơi này tiêu thụ rất nhiều lương thực, nếu không thì mọi người chỉ có thể chất đống trong kho.

Nguy cơ sinh tử thì không đến mức, chưa có trường hợp nào vì thu hoạch quá nhiều lương thực mà làm cho quý tộc phá sản cả.

Chỉ là trong một thời gian ngắn sẽ không thể biến thành tiền mặt, những quý tộc trông cậy vào tiền thu nhập này để làm chuyện khác thì bi kịch rồi.

"Nếu như ngài Nam tước thực tình muốn bán lương thực, ta có thể giúp ngài kết nối một chút, nhưng giá cả cụ thể cần ngài đích thân đi đàm phán."

"Thường thì các vụ giao dịch trong lãnh địa đều sẽ dựa theo giá thị trường. Có thể cái giá cuối cùng sẽ không thể làm cho ngài hài lòng!"

"Nếu như ngài Nam tước có thể chấp nhận kim phiếu trả chậm có thời hạn thì giá cả còn có thể thương lượng thêm một chút."

"Ngài có thể yên tâm về tính an toàn của Kim phiếu. Kim phiếu trả chậm có thời hạn do ngân hàng phát triển Cận Đông phát hành có thể mua được bất cứ hàng hóa nào ở Sơn Địa Lĩnh. Giá trị của nó cũng giống như kim tệ, không có nguy cơ bị mất giá."

"Nếu như không sử dụng, chờ kim phiếu đến kỳ hạn, ngài có thể mang kim phiếu đến ngân hàng của chúng tôi để đổi tiền mặt."

Rudolf chậm rãi nói.

Từ khi khởi nghiệp, Hudson đã có thói quen tích trữ lương thực, và thói quen này được duy trì đến hiện tại.

Nhưng là bây giờ đã không giống ngày xưa, với những cánh đồng nông nghiệp rộng lớn được khai hoang ở Sơn Địa Lĩnh, nơi này đã tự cung tự cấp được lương thực.

Một trong những yếu tố quan trọng dẫn đến tình trạng lương thực tồn đọng ở tỉnh Đông Nam là do người mua lớn nhất trên thị trường lương thực đã bắt đầu giảm sản lượng lương thực mua vào từ năm ngoái.

Bây giờ dù có mua lương thực thì đó cũng là lương thực dự trữ chiến lược. Loại mua sắm không cấp bách này thường sẽ chọn thời điểm giá lương thực thấp nhất mới mua.

Nhưng vì mở rộng kim phiếu, việc nhượng bộ đôi chút cũng có thể chấp nhận được. Kim phiếu trả chậm có thời hạn không mang lại lợi nhuận lớn trong thời gian ngắn, nhưng lại có thể xây dựng uy tín cho kim phiếu.

Muốn thay đổi thói quen của con người là chuyện không thể nào hoàn thành trong một sớm một chiều được. Bây giờ chỉ là để họ thử nghiệm, khi đã có trải nghiệm sử dụng kim phiếu lần đầu tiên rồi thì sẽ không còn bài xích lần sử dụng tiếp theo nữa.

Làm lung lay bản vị của vàng bạc là chuyện không thực tế, nhưng việc đưa vào hệ thống thì vẫn có thể thực hiện được. . . .

Trên hồ Tuyết Nguyệt, Hudson đang cùng với những người phụ trách của các thương hội chèo thuyền du ngoạn trên mặt hồ.

Ngoài những cuộc trò chuyện vui vẻ lúc mới lên thuyền thì sau đó mọi người có vẻ nghiêm túc hơn. Mọi người đều đến đây vì vụ "Làm ăn lớn" trong miệng của Hudson, nên không có thời gian để nói chuyện phiếm.

"Tom, phân phát tài liệu cho các vị khách quý!"

Hudson giả bộ thản nhiên nói.

Nếu có lựa chọn, hắn thực sự không muốn tìm người đầu tư bỏ vốn. Nhưng hết cách rồi, ngân hàng phát triển Cận Đông cần một lượng vốn quá lớn.

Giai đoạn đầu thì Hudson còn có thể tự mình bơm tiền được, nhưng nếu phát triển đến giai đoạn sau, cái hố này không phải là thứ mà hắn có thể lấp đầy được.

Tất cả các chiến lược huy động vốn đều giống nhau, một bản báo cáo đẹp mắt, kèm theo một câu chuyện đầy hấp dẫn.

Còn việc rò rỉ mô hình kinh doanh, xuất hiện đối thủ cạnh tranh, Hudson hoàn toàn không để trong lòng.

Đều đã ra đây lừa người ta bỏ vốn đầu tư rồi, đương nhiên là chọn cái tốt để nói, ai ngu ngốc đến mức nói về rủi ro chứ!

Nếu như có suy nghĩ sao chép và áp dụng mô hình kinh doanh này ở các khu vực khác trên đại lục, khả năng cao là chỉ có thể kiếm được tiền ở giai đoạn đầu, nhưng giai đoạn sau thì còn nước chết ngắt.

Trước mặt lợi ích, không có mấy người có thể kiểm soát được lòng tham của mình. Một ngân hàng không bị ràng buộc bởi bất kỳ luật lệ nào, sau khi kết thúc thời kỳ chiếm đóng tài chính man rợ mà không xảy ra chuyện thì Hudson sẽ viết ngược tên của mình.

Bình Luận (0)
Comment