Câu hỏi của người đàn ông áo tím khiến Rudolf hơi ngạc nhiên, nhưng cũng trả lời ngay lập tức:
"Tử tước Lauren, sổ sách không thể tính như vậy!"
"Nếu chỉ đơn thuần xét về mặt kinh tế thì việc cho vay ở khu Cận Đông đúng là một hoạt động có rủi ro cao, nhưng loại rủi ro này không phải là không thể kiểm soát."
"Thực ra, chúng tôi chỉ vừa mới mở rộng hoạt động ở khu Cận Đông sau khi thú nhân nổ ra nội đấu."
"Ngay cả khi mối đe dọa của thú nhân vẫn còn tồn tại, nhưng đó cũng là chuyện của tương lai, ít nhất là trong vài năm tới, khu Cận Đông sẽ không có quá nhiều rủi ro."
"Ngoài việc cho vay có rủi ro ra, các hoạt động khác của chúng tôi ở khu Cận Đông đều mang lại lợi nhuận."
"Mọi người đều biết tình hình đặc biệt của khu Cận Đông khiến cho hoạt động thương mại ở địa phương rất phát triển, thường xuyên xuất hiện các vụ giao dịch hàng hóa lớn."
"Hơn chín mươi phần trăm các vụ giao dịch hàng hóa lớn ở khu Cận Đông hiện giờ đều sử dụng kim phiếu do ngân hàng chúng tôi phát hành, các thương nhân cũng đã có thói quen gửi tiền mặt vào trong ngân hàng."
"Chỉ riêng những hoạt động này thôi, mỗi năm đã có thể tạo ra hàng chục vạn kim tệ lợi nhuận."
"Các khoản vay đã được phát hành cũng đang trả lãi suất hàng tháng."
"Tính tổng tất cả các hoạt động, chỉ cần là khu Cận Đông có thể ổn định trong vòng năm năm thì chúng tôi sẽ thu hồi được toàn bộ vốn đầu tư."
"Cho dù là các khoản vay sau này đều trở thành nợ xấu, chúng tôi cũng sẽ không bị lỗ."
"Với tình hình của Đế quốc Thú Nhân, chẳng lẽ mọi người cho rằng bọn chúng có khả năng phát động chiến tranh toàn diện trong vòng năm năm ngắn ngủi sao?"
"Hơn nữa, những hoạt động rủi ro cao này cũng là nền tảng tồn tại của Ngân hàng Phát triển Cận Đông."
"Đầu tư không chỉ là về kinh tế, mà còn phải xem xét thêm yếu tố chính trị."
"Nếu ngân hàng không thể cung cấp vốn cho sự phát triển của khu Cận Đông thì vương quốc dựa vào gì phải hỗ trợ chúng ta?"
"Từ khi được thành lập đến nay, vương quốc chưa bao giờ đánh thuế một xu nào với Ngân hàng Phát triển Cận Đông, cũng không có bất kỳ biện pháp hạn chế nào, tất cả những điều này đều là khoản đầu tư của chúng ta."
"Trong số những vị khách tham dự hôm nay, cũng có đại diện của một số thương hội vương quốc, nếu như ngài vẫn còn nghi ngờ, có thể đi hỏi họ xem có đúng hay không."
Lý do "đầu tư chính trị" này thực sự là quá đủ. Nếu Ngân hàng Phát triển Cận Đông muốn mở rộng ra bên ngoài thì không thể thiếu sự ủng hộ của vương quốc.
Về mặt lý thuyết, chỉ cần có sự hỗ trợ mạnh mẽ của Vương quốc Alpha thì Ngân hàng Phát triển Cận Đông hoàn toàn có khả năng mở rộng phạm vi hoạt động đến tất cả các khu vực ở Bắc đại lục do nhân tộc kiểm soát.
So với thị trường rộng lớn này thì khoản đầu tư vào khu vực Cận Đông hoàn toàn là không đáng kể.
Lỗ thì cứ coi như là chi phí mở rộng thôi. Một ngân hàng độc quyền còn phải sợ không kiếm lại được những khoản đầu tư này sao?
Hơn nữa, khoản vay cũng không phải là toàn bộ thua lỗ, hàng tháng ngân hàng đều có thu lãi suất. Nếu như Cận Đông thái bình trong mấy năm, không chừng còn có thể thu hồi vốn.
Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết của những vấn đề này là: hoạt động cho vay ở khu vực Cận Đông không được mở rộng thêm nữa. Nếu như tiếp tục mở rộng thì sẽ không kiểm soát được rủi ro.
"Nam tước Rudolf, chúng tôi hiểu và chấp nhận rằng việc đầu tư chính trị cần phải trả một số chi phí nhất định."
"Tuy nhiên, mọi việc đều phải có chừng mực, phải tìm ra được sự cân bằng giữa lợi nhuận và đầu tư."
"Tất nhiên, hệ thống thế chấp bảo lãnh của quý ngân hàng vẫn rất tốt, có thể giảm thiểu tối đa rủi ro."
"Nhưng phần lợi nhuận trong bảng báo cáo này có phải là hơi khoa trương rồi không?"
"Dựa theo số liệu trên này, các vị không cần phải làm gì cả mà cũng có được thu nhập hàng trăm vạn kim tệ trong năm tới?"
Tử tước Lauren lại nghi ngờ một lần nữa.
Nhìn thấy cảnh này, Rudolf lập tức cảm thấy an tâm hơn nhiều. Kiếm chuyện mới là người mua, nếu không quan tâm đến Ngân hàng Phát triển Cận Đông thì cần gì phải nghiêm túc như vậy?
Tử tước Lauren là một trong những người đứng đầu của tứ đại thương hội trên đại lục, chỉ cần có thể thuyết phục được ông ta thì cuộc hội nghị đầu tư hôm nay sẽ không thất bại.
"Xin ngày không cần phải lo, sổ sách đều có thể kiểm tra được. Ta có thể lấy danh dự của gia tộc ra cam đoan, toàn bộ những số liệu này đều là thật."
"Nếu như ngài đầu tư thành công, chúng ta còn có thể ký kết khế ước ma pháp. Nếu như mọi người còn không yên tâm, các vị cũng có thể tự cung cấp khế ước ma pháp."
"So với những vấn đề nhỏ nhặt này, thực ra mọi người có thể định giá cho Ngân hàng Phát triển Cận Đông trước."
"Tôi nghĩ hôm nay mọi người đến đây, ngoài đầu tư ra, nhiều hơn nữa là muốn học hỏi mô hình vận hành của Ngân hàng Phát triển Cận Đông."
"Kinh doanh kiếm tiền khó tìm, hơn nữa còn là vụ kinh doanh có thể lợi nhuận ổn định như vậy lại càng hiếm thấy hơn."
"Nếu như bỏ qua, sợ rằng sẽ ân hận cả đời."
"Thứ đáng tiền nhất của Ngân hàng Phát triển Cận Đông hiện tại chính là mô hình kinh doanh này. Vì vậy, khi định giá, xin hãy cân nhắc kỹ về phần chênh lệch này."
"Một khi hợp tác thành công, với tư cách là cổ đông, mọi người có thể cử người giám sát hoạt động hàng ngày của ngân hàng."
Rudolf cố gắng tỏ ra bình tĩnh nói.
Phải đối mặt với nhiều đại nhân vật như vậy, nếu không có Hudson ngồi ở bên cạnh thì ông ta sớm đã hoảng loạn rồi.
Nhưng với tư cách là chủ tịch ngân hàng, có một số việc vẫn phải do chính đích thân ông ta giải quyết. Hudson có thể dẫn dụ những người này đến đây xem như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.
Còn việc đầu tư cụ thể, mọi người chắc chắn sẽ xem xét đến nhân tố quản lý. Bởi vì dù có mô hình kinh doanh tốt đến đâu cũng cần có người vận doanh và quản lý.