"Vậy được rồi, cứ làm theo đề nghị của Nguyên soái Hudson, mau chóng triển khai đi."
"Chuẩn bị xe ngựa cho ta, ta phải đích thân đến Học viện Pháp thuật và Học viện Áo thuật một chuyến. Nếu không thuyết phục được mấy lão già đó, sợ là lệnh điều động này sẽ không triển khai được!"
Caesar IV nói với vẻ mặt khó khăn.
Không có ai có thể thay y làm chuyện lặt vặt này. Đối mặt với một đám tổ tông, nếu Quốc vương không đích thân ra trận thì nhưng người khác sẽ không giải quyết được.
Thậm chí dù tự thân xuất mã thì Caesar IV cũng không dám chắc là mình có thể thuyết phục được các "cụ" này.
Bởi vì trước đây Hudson đã từng tạm giam Đoàn ma pháp sư, sai sử bọn họ làm những công việc nặng nhọc, hiện vẫn còn được lưu truyền trong giới Ma pháp sư.
Không bị mắng đến không ngóc đầu lên được đã là do các "cụ" lưu tình rồi. Xuất phát từ nhu cầu cân bằng quyền lực, Caesar IV cũng âm thầm đổ thêm dầu vào lửa, nhân cơ hội này để giảm bớt uy tín của Hudson.
Hiệu quả rất không tệ, rất nhiều Ma pháp sư trong vương quốc đều sinh lòng bất mãn với Hudson. Nhưng nào ngờ, chưa được bao lâu thì lại đến lượt kẻ làm Quốc vương như y bị mắng.
Mệnh lệnh trước đó là do Hudson đưa ra, nên người bị mắng đương nhiên là thống soái tiền tuyến Hudson. Còn lệnh điều động bây giờ là do Caesar IV ban hành.
Có thể tưởng tượng, trước đây mọi người mắng Hudson như thế nào thì tiếp đó sẽ mắng Caesar Iv như thế đó.
Biết rõ là sẽ bị mắng, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng tiến lên, ai bảo y là Quốc vương chứ?
Trong thời khắc mấu chốt này, nên chịu trách nhiệm thì nhất định phải chịu trách nhiệm.
Hơn nữa, cho dù là bị mắng, ngoài một số "cụ" cá biệt ra, rất ít có người dám mắng ở ngay trước mặt Caesar IV. Không nghe thấy tiếng mắng thì cứ coi như không tồn tại vậy. ...
Lệnh điều động Đột nhiên xuất hiện đã gây ra sóng to gió lớn trong vương quốc. Các quý tộc nhạy cảm đã lập tức cảm nhận được —— Thế cục Cận Đông có biến.
Nhưng có một số việc một khi bắt đầu thì sẽ không thể quay lại.
Những nguồn tài nguyên được rót thêm vào Cận Đông khi tình hình đang khả quan đã biến thành lâu đài, đồng ruộng và trang trại, bây giờ không phải muốn rút là có thể rút ra được.
Càng là đại quý tộc thì lại càng chú trọng đến ảnh hưởng chính trị, Trong tình hình không rõ ràng như vậy, họ không chỉ không thể rút lui mà còn phải tiếp tục đầu tư thêm.
Chỉ khi các đại nhân vật liên tục rót thêm nguồn lực vào Cận Đông thì những người ở bên dưới mới có thể yên tâm.
Phủ đệ của Hudson bỗng trở nên bận rộn, ngày nào đều có đại diện của các đại quý tộc tới bái phỏng, muốn biết thêm càng nhiều thông tin hơn.
Về mặt này, Hudson vẫn rất hào phóng. Chỉ cần là bạn bè đến cửa xin thì hắn đều đưa cho một phần thông tin tình báo chi tiết.
Sau đó thì không có sau đó nữa. Ngoài việc đi đến kết luận là cuộc nội chiến của thú nhân đang leo thang ra thì chẳng thể phân tích được gì từ những thông tin tình báo này.
Suy đoán mà Hudson đưa ra là kết quả tồi tệ nhất. Trước khi cuộc nội chiến của thú nhân kết thúc, không ai biết tình hình tiếp theo sẽ phát triển như thế nào.
Nhìn bề ngoài, cuộc nội chiến của Thú nhân hiện giờ là cuộc chém giết giữa hai phe. Nhưng nếu nghiên cứu kỹ thì sẽ phát hiện ra đằng sau đó còn có cuộc tranh giành nguồn tài nguyên để sống qua mùa đông.
Mỗi lần gặp phải một mùa đông khắc nghiệt cũng đều là một lần thử thách đối với các bộ lạc thú nhân ở trên đại thảo nguyên.
Sức sản xuất lạc hậu cộng với sự bóc lột của Hoàng tộc đã khiến cho thú nhân không thể tích trữ được đủ lương thực trước khi mùa đông đến.
Vì sinh tồn, các bộ lạc thú nhân thiếu lương thực chỉ có thể đi tranh đi giành.
Trước đây, có Hoàng tộc áp chế, mọi người không dám tự ý phát động đại chiến, hành động sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Nhưng bây giờ thì khác, sự đối kháng giữa hai phe phái đã cho họ lý do để ra tay.
So với trước đây, hiện giờ sau khi đánh bại các bộ lạc thú nhân đối địch không chỉ có thể cướp được một lượng lớn vật tư, mà còn có thể buôn bán nô lệ.
Bộ lạc Tatum chính là một trong những bộ lạc nổi bật nhất, Nhờ vào việc chinh phạt liên tục, họ không chỉ giải quyết được vấn đề thiếu hụt vật tư, mà còn trang bị cho các dũng sĩ của bộ lạc những vũ khí bằng sắt.
Tù trưởng Stark hiện đang bận đàm phán với một số bộ lạc nhỏ cùng tộc về vấn đề hợp nhất. Trong loạn thế, chỉ khi đoàn kết thì kẻ yếu mới có thể tồn tại tiếp.
Trong quá khứ, tộc Ngưu Đầu Nhân cũng có một lịch sử huy hoàng. Tiếc là sau những vòng xoáy đấu tranh chủng tộc, bọn chúng đã bị suy yếu.
Vì sống sót, Ngưu Đầu Nhân chỉ có thể chia tách thành những bộ lạc nhỏ để sinh tồn.
Một mặt là để né tránh sự truy sát của kẻ thù, giảm bớt sự hiện diện của bản thân; một mặt là do mất đi khu định cư màu mỡ, không thể nuôi sống được nhiều người trong tộc.
Sự thật chứng minh, quyết định năm đó của tổ tiên Ngưu Đầu Nhân là chính xác.
Những chủng tộc thà chết chứ không chịu chia tách đã nhanh chóng suy tàn sau khi thất bại trong đấu tranh.
Một số kẻ xui xẻo thậm chí còn bị diệt tộc.
Những người may mắn sống sót cũng trở thành những giống loài quý hiếm trong Đế quốc, nhưng vẫn không được bảo vệ.
Có lẽ chỉ cần một cuộc đại chiến, một vụ thiên tai là có thể làm cho những giống loài quý hiếm này biến mất hoàn toàn.
Sau khi tách ra, các bộ lạc Ngưu Đầu Nhân vẫn tiếp tục sử dụng sách lược của tổ tiên, khi phát triển đến một quy mô nhất định, bọn chúng lại một lần nữa tách ra thành những bộ lạc nhỏ.
Trên đại thảo nguyên mênh mông rộng lớn, các bộ lạc Ngưu Đầu Nhân này trông không chút thu hút nào. Trải qua vô số năm sinh sôi, Ngưu Đầu Nhân đã trở thành một trong những chủng tộc phân bố rộng nhất tại Đế quốc Thú Nhân.