Xuất hiện đủ cách tránh thuế muôn hình vạn trạng. Chỉ có nghĩ không ra, chứ không có chuyện không làm được.
Tuy nhiên, mặc dù công việc thu thuế gặp khó, nhưng việc buôn bán nô lệ lại thật sự bắt đầu thu hẹp lại. Những nô lệ thú nhân rẻ mạt vốn được vận chuyển với số lượng lớn để kiếm lời thì nay lại ngày càng ít được các tay buôn nô lệ ưa chuộng.
Do sự ảnh hưởng của việc thu thuế, giá nô lệ thú nhân ở Cận Đông đã tăng vọt lên 30%.
Tỉ suất chi phí - hiệu quả giảm xuống, khối lượng giao dịch giảm cũng là chuyện không thể tránh khỏi. May mà trong tay mọi người đều có sẵn không ít nô lệ, tình trạng thiếu hụt sức lao động cũng không còn nghiêm trọng như trước.
Trong giai đoạn này, mọi người đều đang tập trung vào ngành chăn nuôi, một vài thành lũy của các quý tộc được xây dựng trong giai đoạn đầu đã sắp hoàn thành, giai đoạn sau không cần nhiều nhân lực như vậy, thậm chí còn xuất hiện nơi buôn bán nô lệ second-hand.
Vì phải chịu áp lực để cao thúc đẩy thuế nô lệ nên ban đầu Hudson còn tưởng là mình phải đại khai sát giới một lần, không ngờ là cuối cùng lại kết thúc mà chẳng có chút gợn sóng.
Nhưng nghĩ kỹ thì cũng bình thường, những kẻ buôn lệ bị lợi ích làm mờ mắt nên không thể nhìn rõ tình hình, nhưng không có nghĩa là những người đứng sau bọn chúng không thể nhìn thấu.
Tỉ lệ nô lệ thú nhân quá cao sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến vấn đề an ninh quốc phòng của Cận Đông. Hiện giờ tình hình ở Đế quốc Thú Nhân đang có biến, không có chuyện giới cao tầng của vương quốc không ủng hộ Hudson đề phòng từ trước.
Các đại quý tộc đều đã chấp nhận hiện thực, những người khác trừ khi là cảm thấy mình chán sống rồi, nếu không sẽ không có gan đứng ra tìm đường chết.
Không xảy ra chuyện, Hudson thu hồi tinh lực mà mình đã dành cho chuyện này lại và dùng nó vào việc phòng thủ Cận Đông.
Mặc dù không biết đã có chuyện gì xảy ra trong nội bộ Đế quốc Thú Nhân, nhưng cuộc nội chiến lắng xuống là sự thật không thể chối cãi. Cho dù Hudson đã ra lệnh cho ngành tình báo âm thầm châm ngòi xung đột, nhưng hai phe vẫn lựa chọn kiềm chế.
Dưới sự thay đổi kỳ lạ này, Liên minh thất tộc đang lén lút liên lạc với vương quốc còn thể hiện vô cùng nhiệt tình, liên tục mời vương quốc xuất binh.
Rốt cuộc là chúng muốn dùng chuyện này để gây áp lực lên Tứ đại Hoàng tộc hay đây là một cái bẫy, chỉ chờ đại quân vương quốc chui đầu vào trong, ai cũng không làm rõ được.
Không rõ ràng cũng sẽ không tham gia, đây là phong cách thường thấy của Hudson. Không quan tâm là bánh có nhân hay là bánh chay, chỉ cần không đụng vào là được.
Từ khi chiến tranh đại lục kết thúc đến giờ mới có hai năm ngắn ngủi, Vương quốc Alpha chỉ có thể nói là thở phào một hơi, còn lâu mới đến thời điểm có thể dụng binh với bên ngoài.
Vương quốc mà còn như vậy, tình hình của một Đế quốc Thú Nhân có sức sản xuất lạc hậu và còn đang xảy ra nội chiến có lẽ cũng sẽ không khá hơn chút nào.
Hudson không rõ thú nhân đã tổn thất bao nhiêu. Nhưng chỉ tính riêng thống kê số lượng nô lệ nhập cảnh Tuyết Nguyệt lĩnh thôi cũng đã vượt quá cột mốc một triệu người rồi.
Dùng số liệu này làm khuôn mẫu để suy luận ngược lại, lượng nhân khẩu mà Đế quốc Thú Nhân tổn thất ít nhất cũng là 8 triệu người trở lên.
Nhân khẩu tổn thất thực tế sẽ chỉ nhiều hơn, dù sao những nô lệ này đều là thanh niên nam nữ được lựa chọn tù binh chiến tranh, những kẻ bị thương, không đủ khỏe mạnh và không phù hợp với thẩm mỹ của nhân loại có lẽ đã bị đá ra từ trước đó rồi.
Các cuộc diễn tập quân sự dã ngoại với quy mô lớn liên tục được tổ chức trên khắp các vùng Cận Đông.
Ngoài quân thường trực của vương quốc ra, quân đội tư nhân của đám quý tộc cũng bị xếp vào quân dự bị và đưa vào phạm vi huấn luyện.
Nhưng đây vẫn chỉ là mới bắt đầu. Một kế hoạch huấn luyện toàn dân giai binh đã được lấy ra từ trong ngăn tủ phủ bụi.
"Bây giờ vẫn chưa đến lúc, dân số Cận Đông quá ít. Nếu như có trăm vạn thanh niên trai tráng thì mình lập tức có thể chuyển đổi thành trăm vạn binh lính, khi đó mới thực sự được tính là đứng vững gót chân!"
Hudson tự nhủ.
Số lượng người nhập cư mới ở Cận Đông đã rất nhiều. Trong hai năm ngắn ngủi, dân số địa phương đã vượt mốc 57 vạn người, hơn nữa đa phần đều là thanh niên nam nữ.
Vốn dĩ còn có thể nhiều hơn một chút, nhưng vì việc nhập khẩu nô lệ thú nhân một cách ồ ạt đã khiến cho vương quốc nhận ra việc điều động nông nô đến tiền tuyến làm việc không hề rẻ như trực tiếp sử dụng nô lệ.
Nông nô tử thương thảm trọng, các quý tộc lãnh chúa sau lưng còn sẽ kháng nghị. Nhưng nô lệ thú nhân bị tổn thất nhiều đến mức nào thì đó cũng chỉ là vấn đề kinh tế.
Trong vương quốc, đánh giết nô lệ thú nhân sẽ không phạm pháp, chỉ cần bồi thường tổn thất tương ứng cho chủ nhân của nô lệ là được.
Nếu như có nguyên nhân chính đáng thì ngay cả việc đền bù tổn thất cũng không cần. Không có bất cứ một đạo luật nào trong vương quốc có thể bảo vệ sự an toàn cho nô lệ thú nhân.
Tuyết Nguyệt lĩnh là trung tâm của Cận Đông, nên tốc độ phát triển rất nhanh.
Có một nửa nhân khẩu trong số 57 vạn người ở Cận Đông hiện đang cư trú tại Tuyết Nguyệt lĩnh, trong đó còn bao gồm 20 vạn người nhập cư và 3 vạn quân thường trực vương quốc.
Số lượng nhân khẩu này vẫn còn kém rất xa so với mong đợi 100 vạn thanh niên 100 vạn binh.
"Jacob, tại sao số lượng người nhập cư vào Đông Cận tháng trước lại đột ngột giảm xuống?"
Hudson quan tâm hỏi.
Theo lý mà nói, lượng người di cư hàng tháng vào Cận Đông lẽ ra phải tăng dần lên mới phải. Bởi vì khi cơ sở hạ tầng đang dần được cải thiện thì số lượng người có thể dung nạp cũng sẽ càng ngày càng nhiều.