Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1462 - Chương 1462: Thuế Nô Lệ (2)

Chương 1462: Thuế Nô Lệ (2) Chương 1462: Thuế Nô Lệ (2)

"Hết cách rồi!"

"Nguyên soái Hudson muốn thu thuế, ai cũng không ngăn được. Việc mua bán của chúng ta quá lớn, căn bản không có cách nào trốn thuế."

"Trừ phi sau khi bắt nô lệ xong không vào cảng Tân Nguyệt nữa, mà trực tiếp giao dịch trên biển hoặc là đi bến cảng khác."

"Nhưng khu Cận Đông chỉ có một bến cảng là cảng Tân Nguyệt, những hòn đảo có thể neo đậu tiếp tế gần bờ biển cũng nằm trong quyền kiểm soát của Nguyên soái Hudson, chúng ta không thể tránh được."

"Dù là có thể tránh được, nhưng các đại quý tộc trong vương quốc làm ăn ở đây cũng đều ngoan ngoãn nộp thuế, chúng ta nhả ra làm chim đầu đàn, hậu quả có thể tưởng tượng được!"

Casa Rosea tức giận trả lời.

Thực lực quyết định quyền nói chuyện quy tắc, điều này có thể áp dụng ở bất kỳ nơi nào. Anh em họ làm ăn lớn như vậy, đã sớm làm cho người ganh tị.

Nếu như lại làm ra một vài chuyện khác người, đối thủ cạnh tranh sẽ ngay lập tức tố cáo. Một khi đối đầu với Tuyết Nguyệt lĩnh, ngay cả gia tộc đứng sau cũng không thể bảo vệ được họ.

"Hừ!"

"Hắn ta qua sông đoạn cầu!"

"Nếu như không có chúng ta đi sớm về tối, vận chuyển nhiều nô lệ như vậy đến Cận Đông thì Tuyết Nguyệt lĩnh có thể phát triển nhanh như vậy sao?"

"Bây giờ hắn mua đủ nô lệ rồi, không còn cần những này sức lao động giá rẻ này nưa, liền trực tiếp. . ."

Không đợi Erico phàn nàn xong, Casa Rosea đã vội vàng ngắt lời nói: "Im miệng, đứa em họ ngu ngốc của ta!"

"Nếu như ngươi đã chán sống thì tự mình nhảy xuống biển đi, đừng có lôi bọn ta chết cùng."

"Nếu như trong lòng có chuyện gì đó không thể nhịn được, vậy thì hãy nghĩ đến vợ con già trẻ trong nhà đi. Muốn chết thì chết một mình được rồi, đừng có liên lụy bọn họ phải chịu khổ."

"Còn về phía gia tộc, cùng lắm chỉ là phàn nàn vài câu thôi. Nếu thực sự để họ đứng ra tổ chức chống đối việc chống thuế, sợ là ai nấy cũng đều cụp đuôi lại!"

Tiền rất quan trọng, nhưng mạng càng quan trọng hơn. Có một số việc có thể nghĩ, nhưng tuyệt đối không thể nói.

"Tai vách mạch rừng", điều này được áp dụng ngay cả khi ở trên thuyền. Không ai dám cam đoan là bọn thuộc hạ không có kẻ tham phú quý, quay đầu liền tố cáo bọn hắn.

Người tố cáo trốn thuế ở cảng Tân Nguyệt sẽ được nhận 50% số tiền trốn thuế, đồng thời kẻ trốn thuế còn được phủ lãnh chúa bao ăn bao ở suốt đời.

Lén lút chỉ trích Hudson lão gia là tội danh gì, mặc dù phủ lãnh chúa không nói, nhưng người bình thường đều biết, một khi bị người tố cáo thì chuyện này chắc chắn sẽ không nhỏ.

Cho dù Hudson không tính toán thì bọn thuộc hạ của hắn cũng sẽ không bỏ qua. Ở khu Cận Đông, bị người của Tuyết Nguyệt lĩnh nhắm vào thì đó chính là vấn đề sống còn.

"Casa Rosea, ý của anh là chờ mấy nhà kia ra mặt sao?"

Erico hỏi với vẻ mặt không chắc chắn.

Hậu trường không phải rất cứng thì tuyệt đối không thể dẫn đầu trong việc chống đối nộp thuế, thậm chí chỉ cần tham dự vào thôi cũng là nguy hiểm rồi.

"Ngươi thật là ngu!"

"Quyền thu thuế của lãnh chúa là do Thần linh ban tặng. Ai dám khiêu khích thì chính là đang thách thử toàn bộ hệ thống quý tộc."

"Đừng quên thuế ở Bắc Cương của chúng ta còn cao hơn Tuyết Nguyệt lĩnh rất nhiều. Chống đối Tuyết Nguyệt lĩnh thì chẳng khác nào đang chống đối với toàn bộ lãnh chúa đất phong trong vương quốc!"

"Ai dám mở ra tiền lệ này?"

"Cho dù có người kiếm chuyện thì cũng sẽ lén lút thực hiện. Ở bên ngoài, người nào vượt quá giới hạn người đó chết!"

"Có thời gian rảnh thì chẳng thà đi khám phá tuyến đường hàng hải mới, tìm cách tránh khỏi phạm vi thế lực của Tuyết Nguyệt lĩnh."

Casa Rosea vuốt vuốt trán nói.

Gã ta thật sự cảm thấy rất mệt. Casa Rosea thật sự nghĩ mãi cũng không rõ, tại sao chú gã anh minh một thế mà lại sinh ra một đứa con trai ngu xuẩn đến vậy.

Các mặt khác đều ổn, dù là làm ăn hay là đối nhân xử thế đều có thể sắp xếp ổn thỏa, nhưng một khi gặp được vấn đề chính trị thì đầu như bị nước vào vậy.

Tình hình trước mắt đã rất rõ ràng, Hudson lão gia vừa mới ban hành chính lệnh, đám quan lại trong Tuyết Nguyệt lĩnh đều đang mở to hai mắt muốn lập công trạng.

Ai dám ngoi đầu lên vào lúc này cũng đều sẽ không có kết cục tốt. Bất kể thân phận đằng sau gì, hiện giờ bọn họ đều đang có chung một thân phận là "con buôn nô lệ" .

Mặc dù các quý tộc thích mua nô lệ, nhưng điều đó hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc mọi người khinh bỉ con buôn nô lệ. Nếu xét về thân phận địa vị, con buôn nô lệ còn thấp kém hơn cả thương nhân bình thường.

Mang theo thân phận này ra ngoài đều sẽ bị người ta coi thường. Nếu như thật sự bị bắt, gia tộc đứng sau tuyệt đối sẽ không thể thừa nhận thân phận của họ, bởi vì quá mất mặt!

Tóm lại, bọn họ không thể tham gia vào những hành vi gây rối công khai. Chỉ có thể âm thầm nghĩ cách giảm thiểu thiệt hại.

Thay vì đặt niềm tin vào sự phản đối của đám con buôn nô lệ có thể phát huy tác dụng, chẳng thà mong đợi đám quý tộc ở khu Cận Đông nhảy ra phản đối sẽ càng có trọng lượng hơn một chút.

Nhưng đây là điều không thực tế, mạng sống của các quý tộc Cận Đông đều đang nằm trong tay Hudson lão gia. Trước đó Ngũ đại gia tộc Bắc Cương đã hố chết đám quý tộc vừa và nhỏ như thế nào thì bây giờ Hudson cũng có thể hố chết bọn họ như vậy.

Nếu như chịu phối hợp, mọi người vẫn còn là bạn tốt. Còn những kẻ dám nhảy ra đối nghịch thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra bất trắc trên chiến trường. . . .

Sau khi sắc lệnh thu thuế được ban hành, công việc của đội chống buôn lậu của lãnh địa bỗng chốc trở nên bận rộn.

Đám con buôn nô lệ không dám chống đối công khai, nhưng chúng có vô số mánh khóe để lén lút trốn thuế.

Chẳng hạn như: Sắp xếp cho những chiếc thuyền trống vào vào bến cảng để mua sắm vật tư tiếp tế, còn thuyền vận chuyển nô lệ thì được neo ở ngoài biển.

Lại chẳng hạn như: Dưới sự che chở của màn đêm, di chuyển qua những vùng đất chưa được khai thác để tránh tầm mắt của cơ quan thuế.

Thậm chí còn có người sử dụng ma pháp dược tề để ngụy trang nô lệ thành nhân loại để mong qua mặt được cơ quan thuế.

Bình Luận (0)
Comment