"Nếu như Giáo Đình và Vương quốc Iberia chấp nhận thì không nói, chỉ sợ bọn chúng đàm phán không thành, trực tiếp phát sinh nội chiến."
"Một khi song phương khai chiến, Liên minh nhân tộc sẽ không còn tồn tại nữa. Không có mối đe dọa từ Liên minh, dị tộc chắc chắn sẽ không an phận giống như bây giờ."
"Một Đế quốc Thú Nhân thôi đã đủ làm cho chúng ta khó chịu rồi, nếu như lại có thêm một Liên minh Dị tộc nữa thì áp lực mà vương quốc phải gánh chịu sẽ vô cùng lớn."
"Vì an ninh chiến lược của vương quốc, chúng ta cần có thêm đồng minh. Ngoài Công quốc Mosey ra, chúng ta còn phải cân nhắc xem có nên đặt ba quốc gia Trung đại lục vào phạm trù đồng minh hay không!"
Lời của Tể tướng Đại công tước Newfoundland đã đâm trúng chuyện mà đám người này lo lắng nhất. Vương quốc Alpha vẫn luôn trong tình cảnh hiểm nguy khi phải đơn độc ở Bắc đại lục.
Từ việc bỏ mặc cho Công quốc Mosey khuếch trương cũng có thể thấy được vương quốc đang thực sự rất cần đồng minh. Mọi người đều muốn Công quốc Mosey càng mạnh càng tốt, tốt nhất là mạnh đến mức có thể chia sẻ áp lực quân sự mà vương quốc đang phải gánh vác, nên không có tâm tư chèn ép.
Ba quốc gia Trung đại lục cũng đang trong tình trạng gian khổ giống vậy, trong vòng vây của Liên minh Dị tộc, bọn họ cũng đang phải trải qua một cuộc sống bấp bênh.
Nếu không phải trước đó có chút khuất mắt với ba quốc gia Trung đại lục thì song phương đã sớm kết minh rồi.
Nhưng ở trước mặt sinh tồn, dù có mâu thuẫn lớn cỡ nào cũng đều không đáng được nhắc tới. Huống chi trước đó mọi người chỉ là đánh cờ chính trị, vẫn chưa đến tình trạng sử dụng bạo lực.
Sau khi hứng chịu những đòn đau của hiện thực, có lẽ tham vọng của ba quốc gia Trung đại lục đã bị san phẳng. Chỉ cần giải quyết được mối đe dọa dị tộc ở trước cửa nhà thì họ đã thắp nhang chúc mừng rồi.
Tranh giành bá quyền ở Bắc đại lục chỉ là một giấc mơ viển vông, hiện giờ đến lúc tỉnh lại rồi.
"Muốn liên minh với ba quốc gia Trung đại lục không khó, mấu chốt là cuộc liên minh này có thể mang lại bao nhiêu lợi ích cho vương quốc"
"Từ thành tích của ba quốc gia Trung đại lục trong chiến tranh, có thể thấy được quân thường trực của họ cũng có một chút sức chiến đấu, nhưng trình độ quân sự tổng thể lại kém xa vương quốc ta."
"Đó còn là vì tác chiến với dị tộc, các binh sĩ đều không có sự lựa chọn. Nếu như là nội chiến trong nhân tộc, một mình vương quốc ta liền có thể chấp ba nhà bọn họ, hơn nữa họ còn bị đánh cho tàn phế!"
"Một khi hai bên liên minh, chúng ta nhất định phải giúp đỡ họ về mặt quân sự, hỗ trợ ba nước này huấn luyện quân đội."
"Là những nước láng giềng đã từng phát sinh xung đột về mặt chiến lược, một khi không còn mối đe dọa dị tộc nữa, chúng ta và ba quốc gia Trung đại lục sẽ là đối thủ cạnh tranh."
"Việc giúp họ nâng cao thực lực quân sự vào lúc này có thể sẽ trở thành chướng ngại vật trên con đường phát triển của vương quốc trong tương lai."
"Chúng ta phải mạo hiểm nhiều như vậy, với tư cách là bên được hưởng lợi, ba quốc gia Trung đại lục phải bồi thường một chút gì đó cho chúng ta cũng là chuyện bình thường mà phải không?"
Hudson cười ha hả nói.
Hắn không phản đối chuyện kết minh, nhưng đền bù thì nhất định không được thiếu. Nếu không phải vì lo lắng thú nhân có khả năng sẽ phát động một cuộc xâm lược mới trong vài năm tới thì Hudson cũng chẳng thèm bận tâm đến ba quốc gia Trung đại lục rồi.
Hết cách rồi, ai bảo ba quốc gia Trung đại lục không chịu nỗ lực chứ? Có được một thân quốc lực, vậy mà lại bị dị tộc đè xuống đất ma sát.
Thực lực chính là quyền nói chuyện, nếu như lại ngồi lại với nhau, khi đối mặt với Vương quốc Alpha, khí thế của ba quốc gia Trung đại lục sẽ bị thấp hơn ba phần.
"Nguyên soái, e là khoản bồi thường này sẽ rất khó lấy được."
"Ba quốc gia Trung đại lục đang bận liếm vết thương, rất nhiều tỉnh thành đã bị hủy hoại trong chiến tranh, hiện giờ bọn họ đã không còn giàu có như trước nữa rồi."
"Chỉ cần nhìn nguồn thu nhập tài chính thay đổi là biết, trước khi chiến tranh đại lục nổ ra, thu nhập cao nhất của Vương quốc Hessen có thể lên tới 30-40 triệu kim tệ một năm."
"Nhưng bây giờ thì đã bị giảm đi một nửa. Thu nhập tài chính hiện giờ của họ cũng chẳng hơn chúng ta là mấy."
"Do dự khác biệt về hệ thống thu thuế của hai nước, việc thu thuế của vương quốc còn bao gồm một phần hiện vật, nên tình trạng tài chính thực tế của chúng ta và họ là tương đương nhau."
"Đương nhiên, nếu như chúng ta yêu cầu Người Hessen trả lại Corubia thì chắc là bọn họ sẽ đồng ý."
"Tiếc là chuyện này không có ý nghĩa gì, sau khi trải qua chiến hỏa gột rửa, Corubia về cơ bản đã bị đánh thành một bãi đất trống."
"Ngay cả vương thành ban đầu cũng đã bị biến thành một đống đổ nát dưới uy lực của cấm chú. Số lượng cư dân may mắn còn sống sót ở nơi đó còn không nhiều bằng quân thường trực mà Người Hessen trú đóng, hoàn toàn không có điều kiện giành lại độc lập."
"Nếu vương quốc trực tiếp chiếm lĩnh đoạt Corubia thì chỉ tăng thêm diện tích biên giới giáp ranh của chúng ta với Tộc Tinh Linh mà thôi, căn bản là được không bù mất."
Bá tước Francois lắc đầu nói.
Nếu thật sự có lợi thì Bộ Ngoại vụ đã hành động từ lâu rồi. Nguyên nhân chính khiến mối quan hệ giữa hai bên đến nay vẫn chưa tan băng là vì sau khi liên minh: Vương quốc trả giá quá nhiều, thu hoạch quá ít.
Lời giải thích gần như hoàn hảo này đã khiến cho bầu không khí trong đại điện lại trở nên ngưng trọng. Mọi người đều đang rất nghèo, muốn đạt được lợi ích từ trên người đối phương là việc vô cùng khó. . . .
Không chỉ có mỗi Vương quốc Alpha là cảm nhận được áp lực, từ khi tin tức Charles III muốn xưng đế được truyền ra, toàn bộ đại lục đều sôi trào.