Điều khác biệt nằm ở chỗ: Các thành viên của Liên minh Dị tộc thì đang đứng ngoài xem náo nhiệt, còn các thế lực lớn của Nhân tộc lại đang khóc than.
Vương quốc Frank có dấu hiệu trở thành một siêu cường quốc, với tư cách là đối thủ cạnh tranh, làm sao mà Giáo Đình và Vương quốc Iberia có thể không có phản ứng gì được.
Chẳng qua là vì giữa hai thế lực này cũng có mâu thuẫn không nhỏ, lại thiếu động lực để hợp tác, nên mới chậm chạp không kết minh với nhau.
Nếu như Charles III xưng đế, tình hình sẽ hoàn toàn khác."Hoàng đế" không chỉ là một cách xưng hô tôn quý, mà nó còn có sức ảnh hưởng chính trị rất khủng khiếp.
Các nước nhân tộc đều chạy theo Người Frank lăn lộn, vậy thì chẳng phải tình cảnh của hai thế lực này là sẽ lúng túng sao?
Nếu không triển khai biện pháp phản kích, dưới sự đàn áp của một nước bá chủ, sợ là những đối thủ cạnh tranh như họ sẽ suy sụp hoàn toàn trong vài thập kỷ tới.
Nội loạn sắp nổi, nói không hoảng hốt là giả. Nhưng nếu không đủ thực lực thì dù có nói gì cũng không có trọng lượng, cộng thêm trước mắt chỉ là truyền ngôn, sợ là rất nhiều quốc gia đều đã đi qua làm thuyết khách.
Với tư cách là một trong những quốc gia xui xẻo trên đại lục, Vương quốc Hessen tiếp tục phải gánh chịu áp lực vượt quá giới hạn của bản thân.
"Đã xác định được chưa?"
"Thằng nhóc Charles III kia thật sự muốn xưng đế sao?"
Alexander V vội vàng hỏi.
Vương thất trong thiên hạ đều là người một nhà, vương thất Hessen và vương thất Frank cũng có quan hệ họ hàng, nếu xét về mặt bối phận thì Alexander V còn là trưởng bối của Charles III.
Nhưng điều này chẳng có ý nghĩa gì.
Tất cả mọi người đều theo chủ nghĩa hiện thực, khi đưa ra quyết định, không ai sẽ quan tâm đến những mối quan hệ thân thích hư vô mờ mịt này, thậm chí còn chẳng gây ra được ảnh hưởng gì.
"Bệ hạ, từ những thông tin tình báo thu thập được, Vương quốc Frank thực sự đang chuẩn bị cho Charles III xưng đế."
"Nhưng chuyện này là thật hay giả thì còn cần phải xác minh thêm. Có thể đây chỉ là bom khói mà người Frank thả ra để thăm dò phản ứng của các quốc gia."
Hầu tước Krasner thấp thỏm trả lời.
Đáp án này nói giống như không nói, nhưng đây là chuyện lớn, liên lụy đến rất nhiều nhân tố, nên Hầu tước Krasner không dám tùy tiện đưa ra kết luận.
Với tình hình quốc tế hiện nay, Vương quốc Frank có ý nghĩa rất quan trọng với Vương quốc Hessen. Lỡ như phán đoán sai lầm, làm cho quan hệ của hai nước xấu đi, vậy thì sẽ trở thành tội nhân của vương quốc.
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Alexander V nói với giọng điệu lạnh lẽo: "Chút chuyện nhỏ này mà cũng làm không xong, Bộ Ngoại vụ các ngươi đang làm cái gì?"
"Hàng năm Vương quốc đều chi một số tiến lớn cho Bộ ngoại vụ, số tiền đó các ngươi đã dùng làm gì?"
Đối với lời chất vấn của lão đại, trên mặt Hầu tước Krasner tràn đầy vẻ bất đắc dĩ. Ngoại giao chưa bao giờ chỉ có chuyện tiền nong, mà bản chất của ngoại giao là bắt nguồn từ thực lực bản thân.
Màn thể hiện của Vương quốc Hessen trong chiến tranh đại lục đã khiến cho khối lượng công việc của Bộ Ngoại vụ tăng lên gấp mười lần.
Hoàn toàn dựa vào tiền tài để mua tin tình báo, cho dù là mua được tin tức thì cũng sẽ lạc hậu hơn người khác. Những đại nhân vật biết tin đầu tiên không phải chỉ cần bỏ ra một chút tiền là có thể thu mua được.
Nhưng ông ta chỉ có thể giấu những lời này ở trong lòng. Nếu như nói ra thì chẳng khác nào đắc tội triệt để với đối phương.
Mặc dù quân đội có màn thể hiện không được tốt trong chiến tranh, nhưng điều này vẫn không thể thay đổi địa vị đặc biệt của họ trong vương quốc.
"Bệ hạ, Bộ Ngoại vụ cũng có được thành quả ngoại giao của mình. Trải qua sự nỗ lực của các nhân viên ngoại giao, chúng thần đã bình thường hóa quan hệ với Vương quốc Alpha."
"Nếu như mọi việc suôn sẻ, không chừng hai nhà chúng ta còn có cơ hội liên minh. Ít nhất là hai nước đã nhất trí lập trường trong vấn đề đối kháng với Liên minh Dị tộc."
"Một khi phá vỡ được cục diện bế tắc, việc liên minh của ba quốc gia Trung đại lục và hai quốc gia Bắc đại lục cũng không phải là không được."
"Trong tình huống thế cục ở Nam đại lục có thể phát sinh biến cố bất kỳ lúc nào, thành lập liên minh năm quốc gia để tự vệ là lựa chọn tốt nhất vào lúc này!"
Công tước Milton mở miệng thuyết phục.
Từ khi thất bại trong cuộc chiến tranh đại lục, Quốc vương nhà mình cũng ngày càng trở nên khó tính hơn. Là Tể tướng của vương quốc, Công tước Milton chỉ có thể đóng vai trò hoà giải.
"Liên minh năm quốc gia?"
"Tể tướng, khanh có chắc là Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey đồng ý kết minh với ba nước chúng ta không?"
Alexander V có chút ngạc nhiên hỏi.
Con người sẽ luôn thay đổi.
Ban đầu ông ta cảm thấy Vương quốc Alpha và Công quốc Mosey rất chướng mắt, thậm chí trước khi chiến tranh đại lục nổ ra, ông ta còn lợi dụng sự suy tàn của hai nước này để mở ra chiến lược tiến công lên phía bắc.
Tuy nhiên, một cuộc chiến tranh đại lục đã đánh cho Vương quốc Hessen đánh trở về nguyên trạng, Alexander V lần đầu tiên phát hiện hai gã hàng xóm phương bắc của mình lại có khả năng chiến đấu mạnh đến vậy!
Biến hóa về mặt thực lực đã trực tiếp dẫn gây ra sự thay đổi về địa vị quốc tế. Ngay cả Công quốc Mosey, quốc gia mà trước đó ông ta chưa từng quan tâm, nay cũng đã có địa vị quốc tế ngang hàng với Vương quốc Hessen.
Mặc dù song phương vẫn còn khoảng cách rất lớn về mặt nhân khẩu, chính trị, kinh tế và văn hóa, nhưng quân sự đã đưa mọi người về cùng một vạch xuất phát.
Dựa trên thành tích tương ứng mà song phương đã giành được trong cuộc giao đấu với Liên minh Thượng Cổ Dị tộc, ngoại giới đều cho rằng: quân đội Mosey có sức chiến đấu mạnh hơn ba quốc gia Trung đại lục.