Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1472 - Chương 1472: Thuyết Khách (2)

Chương 1472: Thuyết Khách (2) Chương 1472: Thuyết Khách (2)

Vì thúc đẩy năm nước liên minh, Vương quốc Frank cũng đã tốn rất nhiều công sức, thuyết phục các quan chức trọng yếu của Vương quốc Alpha ủng hộ liên minh chính là khâu quan trọng nhất.

Với tư cách là cường quốc số một đại lục, Vương quốc Frank cũng có thể cung cấp hỗ trợ quân sự cho ba quốc gia, nhưng bọn họ lại đi theo con đường tinh nhuệ.

Sức chiến đấu đúng là rất mạnh, nhưng chi phí thì lại quá cao! Người Frank có thể chơi như vậy là vì bọn họ có nền tảng kinh tế vững chắc làm hậu thuẫn.

Dù là tài lực hay là vật lực, ba quốc gia Trung đại lục đều không có năng lực bắt chước. Miễn cưỡng học theo chỉ khiến tình hình trở nên càng tồi tệ hơn mà thôi.

So với Vương quốc Frank thì đường lối quân sự của Vương quốc Alpha lại là đường lối bình dân. Dùng chi phí thấp nhất để nâng cao thực lực quân sự lên mức cao nhất.

Mặc dù ở trong mắt người Frank, đại đa số quân đội của Vương quốc Alpha đều thuộc cấp độ bia đỡ đạn, chẳng ra trò trống gì, nhưng lại có số lượng nhiều và dễ dàng bổ sung.

Đối với ba quốc gia Trung đại lục không giàu có mà nói, có thể chi ít tiền để xây dựng một đội quân có sức chiến đấu không tệ mới là lựa chọn tốt nhất hiện giờ.

Còn về tranh luận giữa "Chất lượng" và "Số lượng ", đây chẳng qua đó chỉ là chủ đề bàn tán của quần chúng sau khi trà dư tửu hậu mà thôi, điều quan trọng là phải xem điều gì phù hợp nhất với mình.

Vương quốc Alpha cực kỳ hiếu chiến, trên toàn đại lục đều là độc nhất, căn bản không có nhà thứ hai, bao gồm cả Công quốc Mosey đều là sau khi nhận được trợ giúp mới dần dần hoàn thành cải cách quân sự.

Muốn học được bản sự sống yên phận của người ta thì không thể nào không nộp học phí được.

"Hầu tước các hạ, đạo lý thì ai cũng hiểu. Nhưng mà biểu hiện trước đây của ba quốc gia Trung đại lục làm cho chúng tôi rất khó tin tưởng, sau khi có năng lực thanh toán rồi, bọn họ sẽ còn chịu trả nợ sao."

"Không chừng người ta cho rằng, trợ giúp là chuyện đương nhiên, sau đó lại còn đòi hỏi nhiều hơn."

"Thỏa hiệp nhượng bộ chỉ có không lần và vô số lần, trước mặt ích lợi quốc gia, vương quốc không thể nào nhượng bộ được!"

Hudson từ chối bằng những lời lẽ nghĩa chính ngôn từ.

Thoạt nhìn ba quốc gia Trung đại lục không thể đưa ra khoản bồi thường tương xứng, nhưng chất lượng không đủ thì còn có thể dùng số lượng để bù đắp mà!

Tiền bạc, hàng hóa, thành tựu nghiên cứu, tự nguyện đảm nhận nhiều nghĩa vụ liên minh hơn, v. v. đều là những cách bồi thường không tệ.

Đa dạng hóa các phương pháp, tổng hợp lại chắc chắn có thể lấp đầy cái hố này. Nếu Bộ Ngoại vụ vẫn còn đang tranh cãi với bọn họ thì Hudson sẽ không chạy tới tham gia náo nhiệt.

"Nguyên soái, thời gian không đợi người. Đế quốc Thú Nhân đang trải qua một cuộc biến đổi, một khi hai phe đạt được thỏa thuận, áp lực quân sự của quý quốc sẽ tăng lên."

"Nếu như năm nước có thể kết minh trước thời điểm đó thì tình hình sẽ khác rất nhiều."

"Hiện giờ Tộc Tinh Linh không có ý định gây chiến, không có sự ủng hộ của đồng minh, chắc là thú nhân cũng không có gan đồng thời tuyên chiến với năm quốc gia!"

Nghe xong lời của Hầu tước Landrey, Hudson lập tức hiểu rõ. Chẳng trách lại tới đây thuyết phục hắn, hóa ra người Frank cũng biết về biến cố trên đại thảo nguyên.

Nếu như hai phe phái của Đế quốc Thú Nhân đạt được tiếng thỏa thuận, Cận Đông sẽ là cái đinh trong mắt của bọn chúng. Là lãnh chúa tiền tuyến kiêm quan chỉ huy, có thể tưởng tượng được áp lực mà Hudson phải chịu đựng.

Đứng trên lập trường của quý tộc Cận Đông, đương nhiên là thành lập liên minh năm nước càng sớm càng tốt.

Với thực lực của Vương quốc Alpha, việc giành được tiếng nói trong liên minh là điều tất yếu. Nếu Thú nhân dám xâm phạm thì chính là đang khiêu chiến với liên minh năm nước.

Có lẽ trong thời kỳ đỉnh phong thì Đế quốc Thú Nhân còn dám khiêu chiến một lần, nhưng bây giờ mà chơi như vậy thì chính là đang tìm đường chết.

Chỉ cần đầu không bị nước vào, thú nhân sẽ không thể hành động một mình trước khi nhận được sự ủng hộ của Liên minh Dị tộc.

"Hầu tước nói không sai, đúng là vương quốc cần một hoàn cảnh phát triển hòa bình."

"Nhưng chẳng phải Đế quốc Thú Nhân vẫn còn đang tiếp tục nội chiến sao, ai biết khi nào thì hai phe phái này sẽ đạt được thỏa thuận với nhau chứ?"

"Không chừng trong lúc đàm phán song phương sẽ tiếp tục đánh nhau. Chiến đấu đã đến nước này rồi, hai phe phái đã kết xuống mối huyết hải thâm cừu."

"Dù cho giới cao tầng có thể vì đại cục mà thỏa hiệp, nhưng đám thú nhân ngu ngốc bên dưới có thể hiểu được không?"

"Có lẽ ngay cả khi hai phe đạt được thỏa thuận, các bộ lạc dưới trướng của các tộc vẫn sẽ thường xuyên đánh nhau. Thậm chí trong mắt của rất nhiều thú nhân, việc giết chết kẻ thù còn quan trọng hơn việc xâm lược vương quốc."

"Trong bối cảnh này, nếu lựa chọn nhập xâm vương quốc, e rằng họ sẽ phải dành tám phần tinh lực để đề phòng đồng minh, chỉ có thể dành hai phần tâm trí cho vương quốc."

"Nếu vậy thì cần gì phải sợ nữa chứ?"

"Nếu như thật sự đánh nhau, đúng là vương quốc sẽ không dễ chịu, nhưng tình trạng của thú nhân sẽ càng tồi tệ hơn."

"99% bộ lạc thú nhân đều đang nghèo rớt mồng tơi. Muốn huy động được vật tư chiến lược để xâm lược Vương quốc không phải là một việc đơn giản."

"Ta nghĩ những người thống trị Đế quốc Thú Nhân còn chưa điên cuồng đến mức đặt cược tất cả chỉ vì một tỉnh Cận Đông nhỏ bé."

"Nếu bóc lột các chủng tộc phụ thuộc bên dưới quá mức, không chừng sẽ còn xảy ra cuộc chiến phản Hoàng tộc lần thứ hai!"

Hudson nghiêm trang nói bừa.

Tạm thời không đề cập đến xác suất sụp đổ của Đế quốc Thú Nhân lớn cỡ nào, nhưng khả năng xảy ra điều này chắc chắn là có.

Theo quan điểm của nhân tộc, Đế quốc Thú Nhân có thể tồn tại đến ngày nay vốn đã là một kỳ tích rồi.

Bình Luận (0)
Comment