Nhưng "Kỳ tích" thuộc về sự kiện ngẫu nhiên. Nếu như có thể được lặp lại liên tục thì sẽ không còn là kỳ tích nữa.
Biết rằng lý do này không thể thuyết phục được Hudson, Hầu tước Landrey cũng không nói nhảm thêm nữa, chỉ khuyên vài câu mang tính tượng trưng rồi trực tiếp cáo từ rời đi, để lại Hudson một mình phát sầu.
Ngoài miệng thì nói rất cứng, nhưng trong lòng Hudson lại rất gian khổ. Hắn không phải là thú nhân, làm sao có thể biết được suy nghĩ của thú nhân chứ?
Chủng tộc khác nhau, giáo dục khác nhau, môi trường xã hội khác nhau, cách nhìn nhận vấn đề chắc chắn cũng sẽ khác nhau.
Có thể những mâu thuẫn này là không thể hòa giải trong mắt của nhân tộc, nhưng đối với thú nhân thì lại là chuyện nhìn mãi thành quen.
Dùng quan niệm đạo đức của con người để đi phân tích tình hình của Đế quốc Thú Nhân là một việc làm vô cùng ngu ngốc.
Trước giờ Hudson chỉ phụ trách châm ngòi gây chuyện ở trên đại thảo nguyên thú nhân, hắn hoàn toàn không cân nhắc đến việc kiểm soát tình hình sau đó.
"Tom, truyền lệnh xuống, kêu tất cả các quận trưởng của khu vực Cận Đông tới dự họp sau nửa tháng nữa, để thảo luận về việc phòng thủ khu vực Cận Đông trong thời gian tới."
Ban đầu Hudson định mời đám lãnh chúa Bắc Cương tới họp luôn, nhưng vì lo ngại về ảnh hưởng chính trị nên đành bất đắc dĩ hủy bỏ.
Việc tập hợp toàn bộ các quý tộc từ bảy tỉnh Cận Đông đã gây nhiều sự chú ý lắm rồi, nếu như lại có thêm quý tộc của bảy tỉnh Bắc Cương thì đó sẽ là một phần ba thành viên của vương quốc.
Hudson không phải là Quốc vương hay vương tử, việc trở thành lãnh tụ của nhiều quý tộc như vậy sẽ rất dễ trở thành mục tiêu công kích của mọi người.
"Vâng, Công tước!"
Nói xong, Tom lập tức đi truyền lệnh. Diện tích của khu Cận Đông cũng không nhỏ, thời gian nửa tháng nhìn có vẻ khá nhiều, nhưng để thông báo cho tất cả các quận trưởng đến họp cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Đặc biệt là các ma pháp trận truyền tin ở khắp nơi vẫn chưa được hoàn thiện. Nếu không thì chỉ cần ra lệnh là có thể lập tức truyền đến tay của các quận trưởng.
Chi phí truyền tin rất cao, đó là việc mà Bộ trưởng Tài chính cần phải cân nhắc, không phải là việc của sĩ quan chỉ huy tiền tuyến nên lo lắng.
Chiến tranh cần hiệu suất. Tốc độ truyền tin càng nhanh thì thời gian chuẩn bị của hậu phương lại càng đầy đủ. . . .
Các thế lực lớn đều đang bận rộn với công việc của mình, không ai chú ý đến số lượng "thiên tài" dưới sự quản lý của mình bỗng nhiên tăng lên một cách đáng kể.
Đặc biệt là số lượng cao thủ trong hàng ngũ quý tộc vừa và nhỏ, dường như đã có một sự bùng nổ lớn chỉ trong một đêm.
Trong tình huống bình thường, bị giới hạn tri thức truyền thừa, các quý tộc nhỏ có thể đột phá đến Đại kỵ sĩ đã được xem là có thiên phú rất tốt rồi.
Nếu có thể tự mình tìm tòi và đột phá đến Bạch Ngân Kỵ Sĩ, sau đó một đường tiến lên, đó đều là "Thiên chi kiêu tử" .
Ở một số quốc gia mà giai cấp bị phân hóa nghiêm trọng, quý tộc nhỏ muốn lấy được pháp môn tu luyện của Đại kỵ sĩ là chuyện vô cùng khó khăn.
Còn về nghề nghiệp đốt tiền như Ma pháp sư thì càng không cần phải nói. Trước giờ nghề này đều không phù hợp với tầng lớp quý tộc nhỏ, miễn cưỡng gia nhập cũng chỉ có trở thành "người làm công" mà thôi.
Chỉ có một số ít người có thiên phú xuất chúng và may mắn đặc biệt bị đám lão già cổ lỗ sĩ trong học viện để ý mới có thể trở thành đối tượng được đào tạo trọng điểm của học viện, khi đó mới có thể phá bỏ giới hạn giai cấp, trở thành cường giả một phương.
Những tình trạng thân phận quyết định vận mệnh này đang dần thay đổi. Ngày càng nhiều tiểu quý tộc đạt được đột phá trong tu luyện.
Lúc đầu, các đại quý tộc vẫn không quan tâm lắm. Mỗi thời đại đều có những người may mắn xuất hiện, huống chi bây giờ ngay cả cường giả Thánh vực cũng liên tục xuất hiện, rõ ràng là một thời kỳ hoàng kim mới đã mở ra.
Tuy nhiên, mọi người dần phát hiện ra điều không ổn, Tốc độ tăng tiến tu vi của các quý tộc nhỏ trong những năm gần đây thật sự là hơi nhanh một chút.
Nếu chỉ có một hai gia tộc thì không nói, mọi người còn có thể hiểu được, nhưng nếu nhiều gia tộc đều gặp phải tình trạng này thì là có vấn đề.
"Quản gia, ông có chắc là số lượng thống kê này không có vấn đề gì chứ, tỉnh Đông Nam bỗng nhiên xuất hiện nhiều nhân tài như vậy sao?"
Tổng đốc Pierce hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
Trong tình huống bình thường, sức mạnh tổng thể của các quý tộc nhỏ dưới sự cai trị của ông ta đều được duy trì ở trạng thái ổn định.
Vào năm năm trước, những cường giả ở tỉnh Đông Nam có cấp Bạch Ngân Kỵ Sĩ trở lên về cơ bản đều tập trung ở gia tộc Dalton và một số gia tộc quý tộc trung cấp trong tỉnh.
Số lượng cường giả được sinh ra trong giới tiểu quý tộc có thể đếm được trên đầu ngón tay. Thường thì chỉ cần trở thành Đại kỵ sĩ là đã có thể gây dựng được một chút danh tiếng trong khu vực.
Nhưng tình hình hiện tại rõ ràng khác hẳn, so với năm năm trước, số lượng Bạch Ngân Kỵ Sĩ ở tỉnh Đông Nam đã tăng lên 30%, số lượng Đại kỵ sĩ còn trực tiếp tăng lên gấp bội.
Những nhân tài mới xuất hiện này, ngoài một phần đến từ gia tộc Koslow ra, thì phần lớn đều phân tán trong tầng lớp quý tộc nhỏ.
Rất rõ ràng, đây không phải là sự gia tăng thực lực do thời kỳ hoàng kim mang lại. Trong tình huống bình thường, muốn tăng lên thì cũng là mọi người cùng nhau tăng, không lý nào lại xuất hiện tình trạng phân biệt đối xử như vậy cả.
"Lão gia, đại sự quan trọng như vậy sao tôi có thể không đi xác minh được chứ!"
"Từng người trên danh sách đều đã được lập hồ sơ. Tất cả đều có căn cứ xác thực, tôi còn đích thân đi kiểm tra xác minh, hồ sơ không có vấn đề gì."