Rõ ràng là Caesar IV đã dần mất kiên nhẫn rồi. Vì chuyện liên minh năm nước, y cũng đã cố gắng hết sức.
Nhưng kết quả lại không như mong đợi, vốn tưởng là sẽ thuận buồm xuôi gió, nhưng kết quả lại biến thành thế giằng co, điều này làm cho Caesar IV bị mất mặt trước các đại thần trong triều.
"Bệ hạ không cần phải quá lo. Người Frank đã hành động rồi, nhưng lại không thể tìm được bước đột phá từ vương quốc, trọng điểm quan hệ ngoại giao của bọn họ nhất định sẽ được chuyển sang ba quốc gia Trung đại lục."
"Có lẽ không bao lâu nữa thì cục diện sẽ lại thay đổi. Bởi vì Charles III muốn xưng đế thì cần có người ủng hộ."
"Bọn họ ra tay thúc đẩy năm nước chúng ta liên minh, cùng nhau chống lại mối đe dọa của dị tộc, năm nước chúng ta thừa nhận tính hợp pháp của Đế quốc họ, điều này rất công bằng!"
Tể tướng Đại công tước Newfoundland cười ha hả nói.
Trên thế giới không có vô duyên vô cớ yêu hận, người Frank tích cực thúc đẩy năm nước liên minh, đương nhiên là cũng cần được đền đáp.
Kiềm chế Liên minh Dị tộc là một mặt, tìm kiếm người ủng hộ cũng là một yếu tố quan trọng trong đó.
Muốn thành lập Đế quốc thì chắc chắn không thể thiếu mặt mũi. Chỉ với chút đàn em của Vương quốc Frank, trong tình huống các nước nhân tộc tại Nam đại lục đều phản đối, bọn họ có dám đứng về phía Người Frank hay không cũng còn là một ẩn số.
Liên minh năm nước trải dài từ Bắc đại lục đến Trung đại lục, không chỉ ít chịu ảnh hưởng của các quốc gia nhân tộc ở Nam đại lục, mà thực lực bản thân cũng không hề yếu.
Một chút áp lực quốc tế căn bản không thể chi phối được quyết định của gã khổng lồ này. Sẽ không xảy ra tình huống xấu hổ như ngoài miệng thì đáp ứng, nhưng khi đến nơi lại đột nhiên trở mặt. . . .
Tuyết Nguyệt lĩnh, cuộc hội nghị quân sự Cận Đông mới đã được mở màn dưới sự chủ trì của Hudson.
Nhìn đám đông dưới kia ồn ào, Hudson liền âm thầm lắc đầu. Sự thật chứng minh rằng vương quốc bổ nhiệm Tổng đốc các tỉnh là chuyện rất cần thiết.
Thiếu đi một cấp, việc trực tiếp triệu tập các quận trưởng từ khắp nơi đến dự họp chắc chắn sẽ làm giảm hiệu suất.
Tiếc là tình hình Cận Đông đặc thù, ngoài Tuyết Nguyệt lĩnh ra, sáu tỉnh thành còn lại đều đang ở trong trạng thái cân bằng kỳ lạ.
Dù là ai đảm nhiệm chức vị Tổng đốc cũng đều sẽ phá vỡ sự cân bằng này, từ đó ảnh hưởng đến sự ổn định của cục diện.
Trong cuộc họp tại vương đô trước đó, các bên đã tranh luận gay gắt xung quanh vấn đề này, chỉ là tạm thời không thể ra được kết quả, cuối cùng các bên đã đạt được thỏa thuận: Ai có chiến công cao nhất thì người đó sẽ đảm nhiệm chức Tổng đốc.
Tuy nhiên, không phải dựa vào chiến công trong quá khứ, mà là chiến công trong tương lai của những quý tộc lãnh chúa này.
Trong hai năm trở lại đây, khu vực Cận Đông luôn trong tình trạng yên bình, không có cơ hội đánh nhau, chiến công đương nhiên là không tồn tại.
"Yên tĩnh!"
"Đây không phải là nơi để ôn chuyện, nếu ai không kiềm chế được ham muốn thể hiện thì mời đi ra ngoài."
"Ta sẽ thỉnh cầu vương quốc bãi nhiệm chức vụ của các ngươi, để gia tộc sau lưng các ngươi cử người phù hợp hơn đến đảm nhiệm chức quận trưởng."
Hudson dùng giọng điệu bình thản nhất để nói ra những lời tàn nhẫn nhất, hiện trường vốn đang ồn ào bỗng chốc im bặt, chỉ sợ bị hắn bắt để làm gương.
Trong tình huống bình thường, bắt một quý tộc là việc rất khó, nhưng khu Cận Đông rõ ràng là không bình thường.
Yêu cầu gia tộc sau lưng thay người, thoạt nhìn thì chỉ mất đi chức quận trưởng, nhưng trên thực tế là mất cả mạng nhỏ.
Việc thay đổi tước vị trong Vương quốc không phải chỉ cần dăm ba câu nói là có thể giải quyết được. Nếu như người trong cuộc không hợp hợp, dù là gia tộc sau lưng cũng không thể cưỡng ép can thiệp.
Cách đơn giản nhất là người trong cuộc chết đi, người thừa kế hợp pháp sẽ lên kế thừa tước vị, tiếp tục đảm nhiệm chức vị quận trưởng.
Nếu như người thừa kế không phù hợp thì là để người đó tự nguyện từ bỏ, để người thừa kế tiếp theo lên thay.
Sau khi kết thúc việc lập uy, dưới ánh mắt ra hiệu của Hudson, từng phần tài liệu được phát đến tay của các vị quận trưởng.
Kinh ngạc, nghi hoặc, mê mang, sợ hãi. . .
Các loại cảm xúc liên tục xuất hiện trên khuôn mặt của mọi người, cảnh tượng thật là thú vị, nhưng bầu không khí lại hơi căng thẳng.
"Nguyên soái, đây không phải là những chuyện mà chúng tôi có tư cách tham gia?"
Tử tước Kayo nghi ngờ hỏi.
Một đống thông tin về tình hình quốc tế và tiến trình đàm phán của liên minh năm nước. Những tài liệu này rõ ràng không phải là thứ mà tiểu quý tộc có tư cách hỏi tới, ngay cả một số đại quý tộc thế yếu cũng không có quyền phát biểu.
"Yên tâm, ta không kêu các ngươi tham gia, chỉ là lấy ra để nhắc nhở mọi người một câu, thế giới này không hề yên bình."
"Một khi tình hình quốc tế thay đổi, thì thời kỳ yên ổn của Cận Đông sẽ kết thúc, còn có thể tiếp tục thái bình được bao lâu, không ai biết trước được."
"Trong khoảng thời gian thái bình này, các ngươi cố gắng phát triển sản xuất, cố gắng nâng cao thực lực quân sự của lãnh địa cho ta, đừng có suốt ngày nhàn rỗi không có việc gì làm."
"Theo như ta được biết, có một số người đã buông thả bản thân, cả ngày tiệc tùng ca hát không ngừng, sống một cuộc sống xa hoa."
"Có những khoản tiền nhàn rỗi này thì đầu tư vào lãnh địa không tốt sao?"
"Nếu đã chọn đến Cận Đông thì phải chuẩn bị sẵn tinh thần chịu khó phấn đấu. Còn muốn có một cuộc sống thư thái thì bây giờ thu dọn đồ đạc rời đi vẫn còn kịp."
"Thời bình nhiều nỗ lực, thời chiến ít chảy máu."
"Nếu như có người thiếu ý chí, vậy thì ta sẽ giúp cho một tay. Từ giờ trở đi: ngoại trừ hôn tang cưới gả, ngày lễ khánh điển ra, tất cả các buổi tiệc tùng ca hát đều bị cấm ở Cận Đông."