Công cha nghĩa mẹ đồng thời ập tới, cái mông của Franz liền thảm. Nếu không phải tuổi còn nhỏ thì lúc này nó đã bị đánh hội đồng rồi.
"Công tước đại nhân, Công quốc Mosey gửi thư mời. Bọn họ phát hiện ra phòng thí nghiệm của đại sư Keim Boyin, chuẩn bị tổ chức một lần buổi đấu giá cỡ lớn vào hai tháng sau."
Lời của Tom đã cứu vớt được cái mông của Franz.
Nhà giả kim số một đại lục, ma pháp Dược tề sư số một đại lục, đại danh của Keim Boyin quả thực là như sấm bên tai.
Là người đã sáng chế ra Sinh mệnh nguyên dịch, những đóng góp của Keim Boyin đối với nhân tộc là không thể đong đếm.
Đối với toàn bộ Ma pháp sư và Nhà giả kim mà nói, phòng thí nghiệm của một vị đại nhân vật như vậy có sức hấp dẫn không thể chối từ.
Ngay cả Hudson cũng không phải là ngoại lệ. Nhưng khi nhớ lại chuyện Người Mosey đã liên tục khai quật được bảo tàng trong những năm trở lại đây, hắn lập tức không còn hứng thú.
Bên ngoài chỉ nghĩ là Công quốc Mosey may mắn, dựa vào bảo tàng khai quật được liền gom đủ tài chính cho quốc gia phát triển.
Nhưng là người biết chuyện, Hudson không tin tưởng vào vận may. Nếu như thật sự may mắn như vậy thì trước đó George cũng đã không cần phải mạo hiểm rồi. ...
"Hudson, chàng có tham gia buổi đấu giá này không?"
Melissa kích động hỏi.
Đối với toàn bộ Ma pháp sư mà nói,"Đại sư Keim Boyin" chính là một sự tồn tại gần như là Thần. Phòng thí nghiệm của ông ta bị phát hiện chắc chắn sẽ thu hút vô số ánh nhìn.
Là một vị Ma pháp sư, Melissa cũng không phải ngoại lệ. Vẻ mặt nóng bỏng của nàng giống như đang nói: Mang nàng đi theo.
Sống chung đã mấy năm rồi, Hudson vẫn có một chút phán đoán. Đáng tiếc là phòng thí nghiệm mà người Mosey đưa ra này có thể không phải là thật!
Trong tình huống bình thường, nếu như phát hiện ra thứ này, mọi người đều muốn giấu nó thật kỹ, ai lại đi công khai làm gì?
Cho dù không sợ trộm, cũng sợ tặc nhớ thương!
Đương nhiên cũng không phải là hàng giả. Dựa theo tình hình khai quật kho tàng trước đây của Người Mosey, phòng thí nghiệm này chắc chắn đã được đại sư Keim Boyin sử dụng, nhưng liệu nó có phải là mới được phát hiện hay không thì rất khó nói.
Là một vị cường giả đỉnh cao, trước đó Keim Boyin từng đi du lịch khắp đại lục và để lại dấu chân ở nhiều nơi.
Nhưng mà sau đó ông ta đột nhiên biến mất một cách bí ẩn, không để lại truyền thừa hệ thống. Ngay cả các học trò của ông ấy cũng không thể hoàn toàn kế thừa thành quả nghiên cứu của đại sư Keim Boyin.
"Đi, nhất định phải đi!"
"Phòng thí nghiệm vừa được phát hiện của đại sư Keim Boyin rất có thể vẫn còn giữ được nguyên trạng, là một vị Ma pháp sư, làm sao có thể không đi tham quan một phen chứ?"
"Ở nhà cũng chẳng có gì làm. Melissa, nàng cũng đi theo chơi đi!"
Hudson cười ha hả nói.
Ra ngoài dạo một vòng cũng không sao, tấm thiệp mời này là do George viết tay. Nhìn bề ngoài thì không có gì, nhưng thực tế đã nói lên tất cả.
Tình hình đã rất rõ ràng, Vương quốc Mosey đã sắp không thể chịu được nữa. May mà Công quốc Mosey không có nhiều tiếng tăm trên đại lục, các phương cũng không xem trọng lắm.
Nhưng loại chuyện này, trốn được mùng 1 không trốn được mười lăm. Nếu tiếp tục điều tra thì chắc chắn sẽ tra được lên đầu họ.
Có chứng cứ hay không đều là vấn đề nhỏ. Vu oan hãm hại cũng chẳng phải việc gì khó.
Trong những năm gần đây, Công quốc Mosey xài tiền như nước. Quốc gia có tình huống tốt hơn là Vương quốc Alpha mà cũng nghèo đến đinh đương vang, một nước có chi tiêu càng nhiều như Công quốc Mosey sao có thể không bị ảnh hưởng gì được.
Đào bảo tàng chỉ là một cái cớ mà chính phủ Mosey dùng để thoái thác với bên ngoài. Nhưng cái cớ này chỉ có thể lừa gạt người bình thường.
Nếu như có người thống kê mức chi tiêu của Vương quốc Mosey trong những năm gần đây thì sẽ rất dễ dàng nhận ra số tiền thu được từ việc bán kho báu chỉ như muối bỏ biển.
Tra từ cội nguồn chắc chắn sẽ đơn giản hơn điều tra không đầu không đuôi. Một khi các bên xác định được nghi vấn của mình trên người Vương quốc Mosey thì việc bại lộ chỉ còn là vấn đề thời gian. .
Vì rửa tiền, Công quốc Mosey cũng làm không ít chuyện, khai quật kho tàng chỉ là một trong số đó, mỏ vàng mỏ bạc cũng liên tục xuất hiện.
Cách rửa tiền hiệu quả nhất vẫn là: Tự biên tự diễn phát hành trái phiếu vô danh ra nước ngoài.
Trên danh nghĩa thì Công quốc Mosey đã phát hành hơn 200 triệu kim tệ trái phiếu vô danh, thu nhập tài chính hàng năm chỉ đủ để bù đắp lãi suất về mặt tài chính, dường như chính phủ Mosey có thể bị phá sản bất cứ lúc nào.
Mặc dù là vậy, vẫn không thể theo kịp chi tiêu khổng lồ của chính phủ Mosey. Đây là cái giá nhất định phải trả cho việc rắn nuốt voi.
Chỉ cần nhìn vào khu Cận Đông là biết, trong thời gian hai năm ngắn ngủi, các quý tộc của vương quốc đã đổ xuống mảnh đất này 20-30 triệu kim tệ.
Chỉ riêng Tuyết Nguyệt lĩnh của Hudson cũng đã đỏ vào 8 triệu kim tệ. Ngay cả khi sở hữu cảng Tân Nguyệt và thu thuế buôn lậu cao, nhưng cũng chỉ có thể thu về hơn 1,8 triệu kim tệ.
Diện tích lãnh thổ mà Công quốc Mosey nuốt vào vượt xa khu Cận Đông, lại còn phải sắp xếp hơn 10 triệu nạn dân, không tiêu tiền thì sao mà được?
Hudson tính toán sơ qua, chỉ riêng lấp đầy lỗ hổng thời kỳ xâm lược của thú nhân, trả nợ nước ngoài, cứu trợ các quý tộc bị phá sản trong nước, tái thiết Công quốc sau chiến tranh, chính phủ Mosey đã phải chi tiêu một số tiền lên tới hơn 150 triệu kim tệ.
Chưa kịp khôi phục nguyên khí, sau đó lại xảy ra một cuộc chiến tranh đại lục. Là một trong những quốc gia tham chiến chính, Người Mosey lại một lần nữa cảm nhận được làn sóng tiêu tiền như nước.
Cộng thêm các khoản chi tiêu khác, Hudson ước tính lỗ hổng tài chính của Vương quốc Mosey sẽ không thấp hơn 400 triệu kim tệ.