Hiện giờ không phải là lúc ẩn giấu thực lực, mặc dù đã kịp thời thi triển kết giới, nhưng hắn cũng không dám cam đoan là đã an toàn tuyệt đối, nếu lỡ bị nhiễm mà không kịp thời loại bỏ, sau này có muốn hối hận cũng không có cơ hội.
Chỉ trong chớp mắt, hiện trường xuất hiện đủ loại ma pháp, tất cả mọi người bị bao phủ vào trong. Có hiệu quả như thế nào thì không biết, dù sao hiện giờ chỉ cầu một sự an ủi về mặt tinh thần.
Đặc biệt là những kẻ xấu số hít phải khói độc, lúc này đang sợ hãi không thôi. Trúng kịch độc này thì đơn giản là chết một mình.
Nhưng "Minh uyên độc" thì không giống, phóng đại mặt tối bên trong, thường là sẽ hại chết cả gia đình. Người bị trúng độc có thân phận địa vị càng cao thì hậu quả để lại càng lớn.
Bị quấy rối như vậy, mọi người cũng không còn hứng thú tham gia buổi đấu giá nữa, đợi mọi chuyện lắng xuống, mọi người đều chọn cáo từ rời đi.
Thấy vẻ mặt đầy u ám của George, Hudson chỉ đành mở miệng an ủi: "Bệ hạ, họa phúc song hành!"
"Minh uyên độc đều đã xuất hiện, rõ ràng là do tín đồ Tà Thần đang làm loạn, bên phía Tộc Tinh Linh chắc sẽ không cắn chặt không nhả."
"Nhanh chóng dập tắt cuộc phong ba này rồi tập trung tâm trí vào phát triển Công quốc! Ta có một dự cảm bất tường, đại lục lại sắp rối ren rồi."
Đây đều là lời thật lòng, bây giờ Hudson thực sự không coi trọng tình hình lục địa.
Đại lục Aslante vốn đã đủ loạn rồi, hiện giờ ngay cả "Minh uyên độc" chỉ tồn tại trong truyền thuyết cũng xuất hiện, ai biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì nữa chứ?
Thẳng thắn mà nói, Hudson Hudson hoàn toàn không hiểu tại sao những tín đồ Tà Thần này lại phải kiếm chuyện trên đấu giá hội.
Mặc dù trong số những vị khách có mặt không thiếu các đại nhân vật, nhưng đa phần đều đã nghỉ hưu và không còn nắm quyền, đồng thời còn ở trong phòng dành cho khách VIP.
Những người ở trong đại sảnh có thân phận thấp hơn một bậc. Chủ yếu là hậu bối của các tiểu quý tộc và một số thương nhân giàu có đến để xem náo nhiệt và mở mang hiểu biết.
Để tạo dựng hình tượng nghèo khó, chính phủ Mosey cũng đã tốn rất nhiều công sức, còn bán cả vé vào cửa đấu giá hội.
Ngoài ghế khách quý ra, những người còn lại đều phải bỏ một ngàn kim tệ để mua vé vào cửa. Nếu biết trước là sẽ xảy ra chuyện này thì George đã không kiếm chút tiền này rồi.
Chỉ cần có người lên kế hoạch, xảy ra bất trắc là điều tất nhiên. Loại sự kiện đặc biệt như đấu giá hội, khách đến từ khắp mọi nơi, căn bản không thể kiểm tra danh tính của tất cả mọi người được.
George gật đầu chua chát, chỉ có thể tự an ủi bản thân. Rõ ràng là đám tín đồ Tà Thần và bọn mang nô lệ Tinh Linh lên sàn đấu gia không phải là cùng một bọn.
Nếu như lũ tín đồ Tà Thần điên cuồng này mà có đầu óc như vậy thì đã không cần bị các thế lực lớn chèn ép đến mai danh ẩn tích rồi.
Trong mắt của người bình thường, tín đồ Tà Thần và tổ chức tà giáo đều là tín ngưỡng của Tà Thần, nhưng sự thực lại hoàn toàn khác.
Chỉ có giới cao tầng mới biết rõ, người trước mới chính là tín đồ cuồng nhiệt do Tà Thần phát triển, về cơ bản là ngang hàng với những tên điên, còn người sau đa phần là những quý tộc thất thế nhưng lại không cam chịu hiện trạng, nên mới lập ra tổ chức phản kháng.
Phát triển đến giờ, sau lưng của các tổ chức tà giáo về cơ bản đều có sự ủng hộ của các thế lực lớn. mặc dù lũ này thích gây chuyện, nhưng đều có động cơ.
Không giống như tín đồ Tà Thần, Hudson cũng không rõ tại sao lại xảy ra chuyện ngày hôm nay. Phóng thích "Minh uyên độc" ở trước mặt mọi người là một hành động vô cùng lãng phí!
Hiện trường có hơn mười người chết, George còn phải giải quyết hậu quả, sau khi hàn huyên vài câu, Hudson liền mang theo Melissa rời đi.
Trên đường trở về, Hudson càng nghĩ càng cảm thấy không đúng. Chuyện lần này thật sự là quá trùng hợp.
Đầu tiên là vật phẩm đấu giá bị người ta thay đổi, sau đó lại xảy ra chuyện tín đồ Tà Thần làm loạn, quan trọng nhất là sự xuất hiện của "Minh uyên độc" .
Đột nhiên, hai mắt Hudson sáng lên, hắn nhanh chóng cho ra kết luận —— lão già lên tiếng khi nãy có vấn đề!
Chỉ dựa vào một làn khói đặc mà đã nhận ra đây là "Minh uyên độc" trong truyền thuyết, thật sự là lợi hại vượt quá mức tưởng tượng.
Hoặc là lão già đã từng được chứng kiến "Minh uyên độc" trong truyền thuyết từ trước đó rồi, hoặc là cố ý thả ra để thu hút sự chú ý của mọi người.
Hudson nhớ rất rõ, sau khi làn khói đặc qua đi, có không ít kẻ xui xẻo miệng sùi bọt mép, rõ ràng là dấu hiệu của việc bị trúng độc.
Có rất nhiều loại độc gây ra những triệu chứng như vậy, nhưng trong số đó chắc chắn không bao gồm Minh Uyên độc.
Có thêm một tình tiết nhỏ để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, việc đánh tráo vật phẩm đấu giá trước đó liền có không ai quan tâm đến nữa.
Sau khi suy nghĩ một hồi, Hudson dám khẳng định là lão già hét lên một tiếng ban nãy có liên quan đến những kẻ đã đánh tráo nô lệ Tinh Linh, thậm chí có khả năng là do lão ta dẫn người làm.
Để thuận lợi rút lui, âm thầm khống chế một con rối, ngụy trang thành tín đồ Tà Thần kiếm chuyện để thu hút sự chú ý, về mặt logic thì chuyện này hoàn toàn hợp lý.
"George gặp rắc rối lớn rồi, chuyện hôm nay rõ ràng là nhắm vào Công quốc Mosey!"
Hudson nhịn không khỏi cảm thán.
Phân tích ra vấn đề không có nghĩa là có thể giải quyết vấn đề. Chuyện đã xảy ra rồi, một khi chứng minh được tín đồ Tà Thần là giả thì việc đùn đẩy trách nhiệm chắc chắn sẽ thất bại, bên phía Tộc Tinh Linh chắc chắn sẽ tìm chính phủ Mosey để đòi một câu trả lời.
Công quốc Mosey hiện giờ không có dũng khí để nói không với Tộc Tinh Linh. Nếu không bỏ ra một cái giá xứng đáng, e là chuyện này sẽ không kết thúc được.