Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1492 - Chương 1492: Nhờ Vả

Chương 1492: Nhờ Vả Chương 1492: Nhờ Vả

"Hudson, Công quốc Mosey đã trở thành nơi thị phi rồi, hay là chúng ta trở về trước đi!"

Melissa thuận thế đề nghị.

Lần này nàng theo Hudson ra ngoài là để xem náo nhiệt, chứ không muốn bị cuốn vào vòng xoáy phong ba này.

Quy tắc sinh tồn của quý tộc là: tuyệt đối không can thiệp vào chuyện của người khác!

"Nếu chúng ta rời đi ngay bây giờ thì chẳng phải là đang tỏ ra sợ hãi sao? Cứ tạm quan sát thế cục trước đã, cho dù có người nhằm vào Công quốc Mosey thì tình hình cũng sẽ không xấu đi nhanh như vậy."

"Ván cờ này không phải là đặc biệt nhằm vào ta, chỉ cần chúng ta không tham gia thì sẽ không bị liên lụy."

"Công quốc Mosey cũng không có tiếng tăm gì, căn bản không đáng để các thế lực khác tốn công sức để xử lý họ. Kẻ thù duy nhất chỉ còn lại Vương quốc Warhammer đã bị diệt vong."

"Nếu như là do đám tàn dư kia gây ra thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn. Chỉ cần tìm được người rồi xử lý một cách quang minh chính đại là đã cho Tộc Tinh Linh một lời giải thích rồi."

"Chỉ sợ có một thế lực lớn nào đó nhúng tay vào, cho dù có điều tra ra được thì Công quốc Mosey cũng không làm gì được bọn chúng."

"Bên phía Tộc Tinh Linh thì bọn họ chỉ có thể tự nghĩ cách giải quyết. Không trả một cái giá nhất định thì chuyện lần này sẽ rất khó kết thúc."

Hudson phân tích một cách lý trí. . . .

Tại hiện trường đấu giá, cơn giận của George ngày càng dâng cao. Chỉ trong chớp mắt, năm tên nô lệ Tinh Linh đã hương tiêu ngọc tổn ở ngay trước mắt y, trên người còn có những dấu vết bị ngược đãi.

George vốn đang lo lắng không biết phải giải thích thế nào với Tộc Tinh Linh, bây giờ mọi chuyện lại càng trở nên phức tạp hơn nữa.

"Bệ hạ, sau khi kiểm tra, Mục sư xác định rằng năm tên Tinh Linh này đã chết từ trước đó rồi. Chỉ là linh hồn của họ bị Vong Linh pháp sư dùng thủ đoạn tà ác giam cầm trong cơ thể."

"Hiện giờ gã Vong linh ma pháp sư này đã rời khỏi hiện trường, không thể tiếp tục điều khiển linh hồn của họ để khống chế thân thể, nên nên mới lộ ra sự thật là họ đã chết nhiều ngày rồi."

Tể tướng Herceg nói với vẻ mặt nghiêm túc.

Lần này họ đã bị người ta lừa một cách thảm hại, vừa rồi có rất nhiều người có thể chứng minh rằng năm tên nô lệ Tinh Linh nằm trên mặt đất này đều còn sống, bây giờ đột nhiên biến thành người chết, muốn biện minh cũng không biết đi nơi nào biện.

Ngay cả khi chứng minh được là do Vong linh ma pháp sư gây ra cũng vô dụng, trừ khi bắt được những người liên quan, nếu không thì Tộc Tinh Linh sẽ không bao giờ tin vào lời giải thích này.

"Tra!"

"Bất kể là liên quan đến thế lực nào, nhất định phải tìm ra hung phạm cho ta."

"Nếu địch nhân đã ra tay rồi thì sẽ không bỏ qua. Sợ là sau này sẽ còn xảy ra không ít những thủ đoạn tương như thế này."

"Thời đại đã khác, chúng ta không còn là một Công quốc bình thường mờ nhạt như xưa nữa. So với một số vương quốc hạng chót, chúng ta thậm chí còn có thể chiếm ưu thế về mặt quân sự."

"Đã trở thành một thế lực lớn rồi thì sẽ không tránh khỏi việc phải tham dự vào các cuộc xung đột trên đại lục. Dù muốn hay không, chúng ta đều sẽ bị động bị cuốn vào trong đó."

"Mọi người nhất định phải kịp thời điều chỉnh tâm lý, dùng thái độ tích cực nhất để đón nhận những thử thách phía sau!!"

George động viên mọi người.

Trực giác nói cho y biết, Công quốc sắp phải đối mặt với một rắc rối lớn, nhất định phải tập trung lực lượng để ứng phó. ...

"Robert Tôn giả, các vị đây là?"

Hudson nghi ngờ hỏi.

Với tư cách là Nguyên soái danh dự của Công quốc Mosey, ít nhiều gì Hudson vẫn có một chút mặt mũi. Tại thành Dapest còn có một tòa dinh thự nguyên soái phủ của hắn.

Mặc dù mấy năm hắn cũng chưa chắc sẽ tới một lần, nhưng mặt mũi nên có thì vẫn phải có.

Về mặt này, Người Mosey làm rất tốt. Điều này cũng có thể từ một góc độ khác chứng minh rằng chính phủ Moses vẫn rất giàu có.

So ra thì chính phủ Vương quốc Alpha lại keo kiệt hơn nhiều. Vì tiết kiệm chi tiêu, dinh thự gì đó đều phải do bản thân bỏ tiền ra bảo trì.

May mà giới cao tầng vương quốc đều không sống nhờ vào tiền lương, nếu không chỉ với số tiền ít ỏi mà chính phủ cấp cho, ngay cả chi phí bảo trì phủ đệ thường ngày cũng không đủ.

Nhưng điều này không có nghĩa là tiền lương của các quan viên trong Vương quốc Alpha thấp, cũng không có nghĩa là chính phủ thối nát vô năng; Chỉ là sau chiến tranh, ngân sách của vương quốc eo hẹp, tạm thời không thể trả nổi tiền lương, cũng không thể trả được tiền bảo trì dinh thự.

Các quan chức cấp thấp phải nuôi gia đình, không ai dám động đến số tiền lương đó, nên chỉ đành nợ lượng của các quan chức cấp cao trước. Nguyên đám quan chức cấp cao trong vương quốc, bao gồm cả quốc vương Caesar IV, đều là chủ nợ của Bộ tài chính.

Nợ một hồi liền thành thói quen, kể từ khi Hudson trở thành Nguyên soái của Vương quốc, ngoài thời kỳ chiến tranh, hắn chưa bao giờ nhận được đủ tiền lương của mình.

Trong tình huống bình thường, chính phủ vương quốc cần phải thanh toán cho Hudson lương một năm + các khoản trợ cấp + phí bảo trì dinh thự là ba vạn kim tệ.

Nhưng thực tế thì mỗi năm Hudson chỉ có thể nhận được 300 kim tệ từ chính phủ Vương quốc, tỷ lệ thực phát chỉ bằng 1%, làm cho hắn đều không biết nên nói gì.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là một con số tiêu chuẩn đã được Bộ Tài chính tính toán chính xác sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng.

Đây là một con số có thể đủ để trang trải cuộc sống của một quan chức, đủ để duy trì cuộc sống đủ thể diện cho một quý tộc tầng lớp thấp. Miễn là không có biến cố lớn, trong điều kiện bình thường, mỗi năm vẫn có thể tiết kiệm được một trăm tám mươi kim tệ.

Bình Luận (0)
Comment