Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1506 - Chương 1506: Mời Ra Ngoài

Chương 1506: Mời Ra Ngoài Chương 1506: Mời Ra Ngoài

Còn về chuyện thắng thua trên bàn đàm phán, mình đã lấy được phần thắng rồi, phải cho Tộc Tinh Linh một chút mặt mũi thì người ta mới xuống đài được!

"Hừ!"

"Vậy thì kêu y nhanh một chút, bản tôn không có thời gian để lãng phí."

Delise ra vẻ tức giận nói.

Delise không có bất cứ hảo cảm gì với người không đúng giờ. Nhưng Công quốc Mosey xảy ra chuyện lại là điều mà ả ta muốn xem nhất.

Trong thâm tâm, Delise không khỏi cảm thán: "May mà Nhân tộc hay nội đấu, nếu không thì các tộc trên đại lục sẽ rất nguy hiểm".

Nếu không vì mẫu thụ Tinh Linh không tiện di chuyển, không chừng Tộc Tinh Linh cũng đã học theo Long tộc, di chuyển ra khỏi đại lục Aslante, chạy đến hải ngoại đặt chân rồi.

Hết cách rồi, làm hàng xóm với Nhân tộc là chuyện rất mệt mỏi.

Không giống như các chủng tộc trường thọ, chính sách kéo dài rất mạnh. Nhân loại là một chủng tộc hay quên, bây giờ là trẻ ngoan, nhưng sau vài chục năm nữa thì chưa chắc sẽ không biến thành trẻ trâu.

Cho nên Tộc Tinh Linh mới cần phải liên tục lập uy để nhấn mạnh sự hiện diện của mình, lúc này nới có thể chấn nhiếp được hàng xóm, có thể sống một cuộc sống bình yên.

Không để cho đám người chờ đợi lâu, George đã kéo lê cơ thể mệt mỏi và mang theo đôi mắt quầng thâm bước vào phòng đàm phán, vừa nhìn liền biết là tối qua không ngủ được rồi.

Đây không phải là đang diễn kịch, mà là đêm qua y thật sự không ngủ. Để hoàn thiện kế hoạch giả vờ yếu thế, giới cao tầng Công quốc Mosey đều thức đêm dạ chiến.

Cảnh tượng này đều bị đám Tinh Linh nhìn thấy, khiến những nghi ngờ ban đầu về việc Công quốc Mosey có gặp chuyện hay không giảm đi vài phần.

Không có bất kỳ ngoài ý muốn gì, cuộc đàm phán kéo dài sau đó làm cho Hudson nghe đến ngủ gà ngủ gật.

Tất cả đều do kết bạn không cẩn thận gây ra, vừa mới vận động xong, đang chuẩn bị chìm vào giấc ngủ thì bị George lôi dậy để giúp y nghiên cứu phương án.

Và sau đó là không có sau đó, Hudson làm suốt cả đêm. Đáng giận hơn là sau khi dùng xong bữa sáng, người bạn này còn phái người đưa mười tên mỹ nữ tới cho hắn với danh nghĩa là thù lao.

Vấn đề là Hudson mang theo vợ đến đây, đối với ánh mắt u oán của Melissa, hắn chỉ có thể kiên quyết khước từ.

"Nguyên soái Hudson, ngươi đang có ý gì, muốn phá hỏng cuộc đàm phán này sao?"

Hudson ngáp một cái, Delise bị hành động này của hắn làm cho ngơ ngác. Nãy giờ hắn chẳng hé miệng nói lời nào, chỉ là trạng thái không tốt mà thôi.

Hắn cũng không phải đại biểu đàm phán, tại sao phải tập trung tinh thần chứ? Chỗ này có nhiều người không tập trung như vậy không nói, chỉ nói một mình hắn, rõ ràng là đang cố ý kiếm chuyện mà.

"Tiểu thư Delise xinh đẹp, chắc là tiểu thư đã hiểu lầm rồi, ta không phải là quan ngoại giao."

"Hôm nay ta tới nơi này chỉ để xem các vị đàm phán, hiện giờ ta chỉ đại diện cho bản thân mình. Cho nên tiểu thư cứ thoải mái phát huy đi, không cần phải để ý đến ta."

Hudson không chút khách khí đáp trả.

Để tiện cãi nhau, hắn thậm chí còn tự giải nhiệm chức đại biểu của Vương quốc Alpha.

Là người tự do có nghĩa là hắn chỉ cần nói chuyện và chịu trách nhiệm cho bản thân. Cho dù đánh nhau một trận thì cũng chỉ là mâu thuẫn cá nhân.

Mặc dù không biết lý do tại sao Delise lại nhìn chằm chằm mình, nhưng trực giác nói cho Hudson biết, bà già này chắc chắn không có ý tốt.

Bị thu hút bởi mị lực của hắn?

Tắm rửa rồi ngủ đi!

Nếu nói mấy cô tiểu thư quý tộc mười mấy tuổi bị thu hút bởi sức hấp dẫn của mình thì Hudson còn tin.

Vị Tinh Linh ngự tỷ trước mắt này là mấy trăm tuổi rồi, tâm trí đã sớm thành thục, sao có thể ngây thơ như vậy được?

Nếu như thật sự muốn lừa gạt, vị tiểu Tinh Linh ở sau lưng Delise nhìn có vẻ ngốc nghếch hẳn là dễ bị lừa hơn.

Nếu như ngu ngốc cho rằng người phụ nữ trước mắt này có ý với mình, liền xảy ra một chút gì đó, có lẽ vào một ngày nào đó mộ phần của Hudson sẽ xanh cỏ.

Giết người không nhất định phải dùng đao, trên đầu chữ sắc vốn mang theo đao. Không thể khắc chế được dục vọng của mình thì sẽ không thể sống quá ba tập trên đại lục Aslante.

"Nếu đã vậy thì mời ra ngoài! Ngươi ở nơi này rất chướng mắt, làm ảnh hưởng đến tiến triển đàm phán."

"Tuổi còn trẻ mà đã túng dục quá độ như vậy. Thật sự không biết quý tộc nhân tộc các ngươi rốt cuộc nghĩ như thế nào!"

Những lời khinh thường của Delise lập tức thu hút sự chú ý của đám đông đang xem náo nhiệt. Đại diện của các quốc gia vốn đang mơ mơ màng màng cũng đều nhìn về phía hai người bằng ánh mắt nghi hoặc, giống như đang tìm kiếm điều gì đó.

Trong nháy mắt, Hudson có ảo giác như mình đã bị chết xã hội. Nhưng loại chuyện này còn không thể nào giải thích được, đang định lên tiếng phản bác thì hắn đột nhiên nhận ra điều không thích hợp.

Đây không phải là đang tranh giành tình nhân, rõ ràng là đang muốn mượn đề tài để nói chuyện của mình, muốn đuổi hắn ra ngoài, loại bỏ một trợ lực lớn của Công quốc Mosey.

Không thể không thừa nhận là bà già này hung ác thực sự. Vì chiếm ưu thế trên bàn đàm phán, ngay cả thanh danh của bản thân cũng không thèm để ý.

Đương nhiên, là một vị Tinh Linh, thanh danh ở trong thế giới nhân tộc như thế nào đều không quan trọng.

Sau khi do dự một lúc, âm thầm liếc mắt nhìn nhau với George, Hudson lập tức có quyết định.

"Tiểu thư Delise, ta có túng dục quá độ hay không, tiểu thử có thể tự mình tới thử một chút."

"Còn về việc cảm thấy ảnh hưởng đến cuộc đàm phán, vậy thì ta xin cáo từ trước. Nếu như ta rời đi mà cuộc đàm phán vẫn chậm chạp không có kết quả, vậy thì thật sự không thể nào nói được."

Nói xong, giống như để che giấu sự xấu hổ trước đó, Hudson ra vẻ tức giận bỏ đi, để lại Delise ngồi một mình đối mặt với ánh mắt khác thường của mọi người.

Bình Luận (0)
Comment