Trong lòng Hudson cũng đang suy sụp. Vốn nên là một cuộc đàm phán ngoại giao cao thượng, bây giờ lại bị biến thành một bộ phim tình cảm cẩu huyết.
Vì chuyện của Công quốc Mosey, lần này hắn đã phải hy sinh rất lớn, lát nữa chắc chắn phải đi tìm George tính sổ, tuyệt đối không phải chỉ cần vài tên mỹ nữ là có thể đuổi đi được.
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng, uy áp của cường giả Thánh Vực cũng được lan truyền trong đại điện, kéo đám người đang xem náo nhiệt trở về với hiện thực.
Xem náo nhiệt cũng phải coi đối tượng, đồng thời liên lụy đến hai đại cường giả đỉnh cao, nói lung tung là sẽ chết người đó.
Nhưng ngoài miệng không nói gì không có nghĩa là trong lòng mọi người không thể phỏng đoán quan hệ giữa hai người. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sau này, tin tức về chuyện tình cảm của hai người sẽ được truyền đi khắp lục địa trong thời gian ngắn nhất.
Có lẽ là do mất đi người ủng hộ, nên cuộc đàm phán tiến triển rất thuận lợi, đối mặt với Delise hùng hổ dọa người, George chỉ có thể liên tục thất bại.
"Tôn giả, chuyện lần này là do chúng tôi quản lý sai lầm, nên phải gánh chịu trách nhiệm."
"Chúng tôi cũng sẵn sàng chấp nhận khoản bồi thường mà ngài đề xuất, nhưng thời gian thanh toán phải được lùi lại một chút."
"Tình hình của công quốc, mọi người đều biết rồi. Liên tục trải qua hai cuộc chiến tranh, còn có khoản nợ khổng lồ lên đến mấy trăm triệu kim tệ. . . ."
Thao thao bất tuyệt tố khổ hơn nửa giờ, nội dung còn không hề trùng lặp, mô tả tình cảnh khó khăn của Công quốc Mosey một cách đầy tinh tế.
Người ở hiện trường nghe thấy mà thương, làm cho đám Tinh Linh trợn tròn mắt. Hóa ra trước mặt họ là một nước siêu cấp nghèo, quả thực là đang lãng phí thời gian !
"Không được!"
"Ta không quan tâm các ngươi đang nợ bao nhiêu, phải đối mặt với khó khăn gì, khoản bồi thường phải trả là không thể thiếu!"
Delise cắn răng nghiến lợi nói.
Lấy danh nghĩa là muốn trì hoãn việc trả tiền bồi thường, nhưng trên thực tế là không muốn chịu thiệt. Chờ đến khi trả hết nợ bên ngoài rồi mới bồi thường vật chất, không biết đến bao giờ thì Công quốc Mosey mới có thể bồi thường cho Tộc Tinh Linh?
"Tôn giả, George bệ hạ không hề nói dối. Công quốc Mosey thực sự đang thiếu một khoản nợ kếch xù, tài chính của họ vẫn luôn ở trên bờ vực phá sản."
"Điều này, vương quốc của chúng tôi có thể làm chứng, cũng từng trải qua nỗi khổ của chiến tranh, tài chính của Vương quốc Alpha cũng đang rất chật vật, là đại sứ ngoại giao, ta đã bị nợ lương gần năm năm nay rồi."
"Tình hình của Công quốc Mosey còn tồi tệ hơn, có thể trụ vững đến bây giờ đều nhờ vào tài năng làm kinh tế của Quốc vương George."
"Bọn họ thực sự không có năng lực thanh toán khoản bồi thường khổng lồ mà quý phương đưa ra. Trong bối cảnh này, kéo dài thời hạn bồi thường mới là lựa chọn tốt nhất."
"Nếu như ngài không tin, có thể điều tra tình trạng tài chính của Công quốc Mosey, lúc đó sẽ biết ta không nói dối."
Đại sứ Alpha mở miệng nói.
Lúc đầu ông ta còn nghi hoặc tại sao Nguyên soái nhà mình lại chịu phối hợp rời đi như vậy, hiện giờ ông ta đã hiểu rồi.
Công quốc Mosey chính là một nước nghèo, cho dù kết quả đàm phán có như thế nào, kết cục cuối cùng cũng đều giống nhau.
Cần thanh toán bồi thường nhiều vật tư thì cũng chỉ đơn giản là tăng thêm một khoản nợ trên sổ sách mà thôi, dù sao nợ nhiều không ép thân.
Cùng lắm là phá sản thôi!
"Phanh!"
Delise vỗ một cái lên bàn rồi thẹn quá hóa giận khiển trách: "Các ngươi đang cố tình chơi ta sao, thật sự cho rằng Tộc Tinh Linh dễ bắt nạt như vậy sao?"
Nghe thấy động tĩnh, Hudson dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới cứu tràng. Nhưng vẫn bị cảnh tượng trước mặt làm cho kinh ngạc không nhẹ.
Dưới uy áp của Delise, đám người Công quốc Mosey giống như những đứa trẻ bất lực, đang dùng ánh mắt ủy khuất cầu cứu nhìn đại diện của các quốc gia, thân thể run rẩy đến mức gần như sắp ngã xuống đất.
Nếu không phải phải biết được chân tướng từ trước, Hudson cũng sẽ bị cảnh tượng này lừa. Hiệu quả cũng hết sức rõ ràng, sau khi đại sứ của Vương quốc Alpha mở miệng, đại biểu của các quốc gia nhân tộc cũng ngay lập tức lên tiếng.
Có thật lòng hay không không quan trọng, quan trọng là các quốc gia Nhân tộc đều đã bày tỏ lập trường, chuyện này khiến cho Tộc Tinh Linh phải nghĩ kỹ rồi mới làm.
"Tiểu thư Delise, không cần phải nổi nóng như vậy. Tình hình của Công quốc Mosey thì tiểu thư cũng đã thấy rồi, căn bản không thể trở thành mối đe dọa đối với quý quốc."
"Nếu chuyện này tiếp tục kéo dài thì sẽ không có lợi cho tất cả mọi người. Không bằng sớm đạt được thỏa thuận, dập tắt cuộc phân tranh này."
"Dù có nói thế nào thì quý phương cũng có thể nhận được không ít đền bù, chỉ là thời gian lâu hơn một tí xíu thôi."
"Thay vì tiếp tục gây ầm ĩ, hay là mọi người ngồi xuống từ từ thương lượng, soạn ra một thỏa thuận bồi thường theo từng giai đoạn phù hợp với tình hình thực tế của Công quốc Mosey."
Lời thuyết phục của Hudson không chỉ không thể dập tắt lửa giận của Delise, mà ngược lại còn làm cho bà ta nổi giận hơn.
Đây không phải là đang coi thường Tinh Linh sao?
Nếu sớm biết rằng Công quốc Mosey nghèo như vậy, Delise mới không cắn chặt khoản bồi thường vật tư này và nhượng bộ ở , các phương diện khác rồi.
"Nếu như bọn ta không đồng ý thì sao?"
Delise cắn răng nghiến lợi nói, ánh mắt của bà ta như thể đang muốn giết người vậy.
"Tiểu thư Delise, tốt nhất là đừng làm như vậy. Nói cho tiểu thư một tin tức xấu."
"Vừa rồi, chính phủ Công quốc Mosey đã tuyên bố phá sản, George bệ hạ tới chậm là vì xử lý công việc phá sản của chính phủ."
"Tất cả thuế mà Công quốc Mosey thu được đều sẽ thế chấp cho chủ nợ, bao gồm tất cả các khoản thuế được thu thêm trong tương lai cũng sẽ ưu tiên dùng để trả nợ."
"Có thể nói rằng, tình trạng tài chính của họ trong vòng ba mươi năm tới sẽ không có khả năng cải thiện được."
Hudson mở miệng nói.