Diễn kịch phải diễn nguyên bộ, chính phủ Công quốc Mosey đã kéo dài nhiều cuộc khủng hoảng như vậy rồi, nếu như không phá sản nữa thì thật sự không thể nào chấp nhận được.
Vì hợp tác diễn kịch, Ngân hàng Phát triển Cận Đông vừa mới ký một khoản vay thế chấp thuế. Số tiền thu được đều bị chính phủ Mosey dùng để trả nợ cho bên ngoài.
Về mặt lý thuyết, sau khi chính phủ Công quốc Mosey phá sản, hơn chín mươi phần trăm thuế thu được của chính phủ sẽ phải dùng để trả nợ ngân hàng.
Thỏa thuận vừa mới đạt được cũng đã trở thành giấy lộn, bởi vì Công quốc Mosey đã mất đi khả năng thanh toán.
Sự việc phát triển đến bước này, Tộc Tinh Linh chỉ còn lại hai con đường có thể chọn: Hoặc là chấp nhận kéo dài thời hạn thanh toán, thắng về ngoại giao còn có thể diện; Hoặc là tiếp tục đàm phán không có kết quả.
Nếu như Công quốc Mosey có thực lực hùng hậu, uy hiếp đến chiến lược an ninh của Tộc Tinh Linh, vậy thì Delise sẽ không chút do dự lựa chọn cái thứ hai.
Nhưng hiện giờ là tình huống đặc biệt, Công quốc Mosey đang chìm trong nội loạn, đã đủ nát rồi, có vẻ như không cần bọn họ phải vẽ rắn thêm chân nữa.
Theo kinh nghiệm trước đây, nếu như không có sự can thiệp của bên ngoài, nhân tộc sẽ rơi vào trạng thái nội đấu vô hạn.
Một khi gặp phải ngoại địch xâm lấn, ngược lại sẽ thúc đẩy các bên đang trong nội đấu đoàn kết lại, cùng nhau đối mặt với kẻ xâm lược. ...
Cuộc đàm phán lại tan rã trong không vui, nhưng so với lần trước thì lần này lập trường của đoàn đại biểu Tinh Linh đã không còn cứng rắn như vậy nữa.
Bước ra hội trường, Delise liền rơi vào trong mâu thuẫn, chuyện đã phát triển đến nước này, cục diện đã hoàn toàn thoát khỏi tầm kiểm soát.
Chính phủ Công quốc Mosey trực tiếp tuyên bố phá sản, điều này khiến cho những sự chuẩn bị trước đó của họ trở nên vô ích.
Delise luôn cảm thấy có vấn đề, nhưng lại không thể tìm ra vấn đề nằm ở đâu.
Phân tích trên tài liệu mà mình nhận được, tình hình thu chi của Công quốc Mosey bị mất cân bằng nghiêm trọng, có thể cầm cự được đến giờ mới phá sản đã là một kỳ tích phi thường rồi.
Đi tìm một quốc gia phá sản để đòi bồi thường quả thực là biểu hiện của việc đầu óc có vấn đề. Ở trong mắt Delise, Công quốc Mosey hiện giờ chính là điển hình của việc: "Thái độ xin lỗi đúng mực, đòi tiền không có, muốn mạng cũng vô dụng."
Delise vuốt vuốt trán, phát hiện chuyện này đã vượt ngoài tầm kiểm soát, sau khi trở lại trụ sở liền lập tức viết một bức thử, sau đó để cho tọa kỵ của mình đưa về rừng rậm Tinh Linh. . . .
Đoàn đại biểu Tinh Linh rời đi, nhưng đại biểu của các quốc gia ở lại liền rất bối rối. Chính phủ Công quốc Mosey đột nhiên tuyên bố phá sản, trước đó chẳng có một chút dấu hiệu nào, đây không phải là đang hố người sao?
Bên ngoài thì đúng là Công quốc Mosey đang thiếu một khoản nợ kếch xù, tất cả các quốc gia có mặt ở đây đều là chủ nợ của chính phủ Mosey.
Là một diễn viên đạt tiêu chuẩn, chính phủ Mosey đã diễn tả sự nghèo khó một cách vô cùng tinh tế. Dù là trong túi có tiền, nhưng những khoản vay không lãi suất hoặc là lãi suất thấp mà họ đã vay trước đó cũng chưa được hoàn trả.
Đây đều là các khoản vay mang tính chính trị, vốn có tính chất bồi thường, nên mọi người cũng không tiện đòi nợ.
Ngoài những khoản nợ này ra, trong tay của chính phủ các nước còn nắm giữ không ít trái phiếu do Công quốc Mosey phát hành. Những khoản nợ này vẫn ổn, hàng năm đều thanh toán lãi suất, chỉ cách thu hồi vốn không còn xa nữa.
Nợ dân gian thì còn nhiều hơn nữa, ngoài những trái phiếu lưu hành trên thị trường và đã được thu hồi thành công, còn có rất nhiều trái phiếu đang nằm trong tay các đại quý tộc của các nước.
Người ta không muốn giao dịch trên thị trường, chính phủ Mosey đang giả nghèo cũng không thể chủ động tới cửa yêu cầu chuộc về, nếu không thì trò này sẽ không thể chơi tiếp được nữa.
Lúc đầu mọi chuyện vẫn rất tốt, mặc dù Công quốc Mosey không có khả năng trả được gốc, nhưng hàng năm vẫn thanh toán tiền lãi bình thường, đây cũng coi là một khoản đầu tư khá tốt.
Đáng tiếc, từ hôm nay trở đi, mọi thứ đều thay đổi. chính phủ Mosey đột nhiên tuyên bố phá sản, tất cả trái phiếu đều có rủi ro bị biến thành giấy lộn.
Chuyện này liên quan đến rất nhiều nhóm lợi ích, đám đại biểu cũng không dám phớt lờ. Nếu thật sự để mất miếng bánh lớn như vậy, sau khi trở về cũng không tiện bàn giao.
Nhưng khi nghĩ tới tình cảnh hiện tại của Công quốc Mosey, mọi người lại không biết nên mở miệng như thế nào. Nếu như có lựa chọn khác, không ai muốn để cho chính phủ phải phá sản.
Loại chuyện chưa từng có tiền lệ này đã đủ để cho George được ghi vào trong sách giáo khoa, trở thành bài học phản diện được lưu truyền vạn năm!
Ngay cả người đưa ra đề nghị này là Hudson, lúc đầu hắn chỉ là đề nghị Công quốc Mosey giả vờ như gắp phá sản, dùng chuyện để than khóc với Tộc Tinh Linh.
Nhưng không ngờ là George còn nghĩ thoáng hơn hắn. Cái gọi là "thanh danh" có thể ăn được không?
Muốn diễn màn kịch yếu thế thì kẻ làm Quốc vương như y không thể quá tài giỏi. Sớm muộn gì cũng phải hủy hoại thanh danh, không bằng hủy hoại sớm một chút để có giá trị hơn.
Nhân tiện còn có thể che đậy luôn những vấn đề trước đó, dù có nhìn thế nào cũng thấy một chính phủ Công quốc Mosey bị phá sản không giống như kẻ đã bán tri thức truyền thừa khắp đại lục.
Một khi nhận thức cố hữu đã được hình thành, cho dù sau đó có bị người ta điều tra ra chứng cứ thì cũng có thể phản bác rằng mình đang bị vu oan hãm hại.
"Bệ hạ, chính phủ của quý quốc bị phá sản là chuyện như thế nào?"
Một vị đại sứ lớn tuổi mở miệng hỏi thăm.