Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 1517 - Chương 1517: Hỏa Hoạn

Chương 1517: Hỏa Hoạn Chương 1517: Hỏa Hoạn

"Ngay cả khi khoản vay này thất bại, chỉ cần Công quốc Mosey có thể trả lại tiền vốn, tổn thất mà ngân hàng phải gánh chịu cũng chỉ là một chút chi phí nhân công mà thôi."

"Từ góc độ toàn cục, Ngân hàng Phát triển Cận Đông đã thành công trong việc mở ra thị trường tại Công quốc Mosey, chút tổn thất này vẫn có thể chấp nhận được."

"Làm ăn mà, luôn phải chấp nhận rủi ro. Giống như trước đây việc mọi người cho Công quốc Mosey vay tiền trước đây, đâu ai ngờ rằng bọn họ sẽ bị phá sản!"

Ngoài miệng thì biện hộ giúp cho Hudson, nhưng trong thâm tâm Powell vẫn không tránh khỏi sinh ra hoài nghi. Chỉ là Ngân hàng Phát triển Cận Đông rất biết kiếm tiền, không phải đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không thể trở mặt với Hudson.

Dù cho giao dịch nội tình thật sự tồn tại, chỉ cần có thể kiếm tiền cho gia tộc, một chút việc nhỏ cũng có thể tha thứ được.

Mặc dù trên đại lục có rất nhiều ngân hàng, nhưng vì chính sách bảo hộ địa vực, về cơ bản đều chỉ dừng lại ở một góc nhỏ.

Ngay cả ngân hàng do tứ đại thương hội trên đại lục thành lập hiện giờ cũng chỉ hoạt động trong khu vực mà các cổ đông chính có thể kiểm soát, rất khó phá vỡ giới hạn địa vực để mở rộng kinh doanh.

Ngân hàng trong khu vực chỉ có thể thực hiện các giao dịch gửi và cho vay đơn giản, không thể phát huy được hiệu quả chuyển tiền của ngân hàng, làm giảm đáng kể không gian lợi nhuận.

Thêm vào đó, chi phí tìm kiếm khách hàng cao, thị trường kim phiếu lại ít được công nhận, khả năng sinh lời kém xa Ngân hàng Phát triển Cận Đông. ...

Thương Lan thành.

"Tể tướng, tình hình dường như có chút không ổn rồi!"

"Vụ án vương tử án không điều tra được gì, ngược lại thì có một đống chuyện lộn xộn bị đoàn điều tra lật tung lên."

"Đúng là có một vài vấn đề cần được giải quyết, nhưng có rất nhiều vấn đề căn bản không có cách giải quyết."

"Bình thường che lại thì không nói, hiện giờ bị lôi ra ngoài ánh sáng, điều này sẽ cho thấy chính phủ rất vô năng."

Bộ trưởng Tài chính Hầu tước Delgado nói với vẻ mặt tức giận.

Có đến một nửa số vấn đề mà Vương quốc Alpha không thể giải quyết đều có quan hệ với tiền. Bởi vì trong túi của chính phủ không có tiền, nên rất nhiều việc mà lẽ ra có thể xử lý cũng đều bị dồn ứ lại.

Bây giờ bị lôi ra ngoài ánh sáng, hiển nhiên là đã đẩy chính phủ vào đường cùng. Nhưng muốn giải quyết vấn đề thì phải có kinh phí mới được!

"Sợ cái gì, chẳng phải chỉ là bị mất một chút mặt mũi thôi sao? Chuyện giả câm vờ điếc, cũng đâu phải là mọi người chưa từng làm."

"Vương tử bất hạnh qua đời, tâm trạng hiện giờ của bệ hạ đang rất không tốt, chúng ta đừng nên chạy tới quấy rầy."

Đại công tước Newfoundland nói với vẻ mặt thờ ơ.

Thoạt nhìn thì hành vi của đoàn điều tra dường hồ đều là vô ý ảnh hưởng đến chính phủ, nhưng ai có thể cam đoan rằng đây không phải là cách Caesar IV dùng để cảnh cáo bọn họ chứ?

Một đời quân vương, một triều thần.

Bởi vì những lão già có uy vọng cao như bọn họ chiếm ghế không xuống, nên dù Caesar IV đã kế vị nhiều năm cũng không thể đem cất nhắc thân tín của mình thượng vị, quyền kiểm soát triều đình rất có hạn.

Bất kỳ một vị quân chủ nào cũng không thể chịu đựng được tình trạng triều đình thoát ly khỏi sự kiểm soát của mình trong thời gian dài, cho dù bọn họ có là cột trụ quốc gia, trung thành tận tâm với Vương quốc tới đâu, thì cũng không thể ngăn cản con đường nắm quyền của Quốc vương.

Nếu không phải vì tình cảnh của Vương quốc Alpha đang nguy hiểm, cần những lão thần như bọn họ giúp đỡ ổn định, thì Caesar IV đã sớm thay người mình lên rồi.

Cùng chung hoạn nạn dễ, cùng chung phú quý khó.

Đặc tính lớn nhất của quân chủ chính là: Hay quên!

Hiện giờ thế cục đã ổn định rồi, suy nghĩ đầu tiên của Quốc vương chính là củng cố vương quyền. Trên cơ sở cốt lõi này, những việc khác đều có thể nhường đường.

Vụ án vương tử đối với cá nhân Caesar IV là một đòn chí mạng, nhưng lại là một cơ hội trên con đường dẫn đến quyền lực.

Nhờ cuộc điều tra này, quyền lực của Quốc vương đang ngày càng được mở rộng, nắm giữ một phần lớn quyền lực của chính phủ.

Một lần hai lần thì mọi người còn có thể nhịn được, dù sao Quốc vương vừa mới mất con trai, phát tiết cảm xúc một chút cũng chuyện nên làm. Chỉ sợ là loại chuyện này không có hồi kết.

"Tể tướng, việc này e là không nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Gần đây, đoàn điều tra đang theo dõi Ngân hàng Phát triển Cận Đông, nếu cứ tiếp tục như vậy thì cả quân đội cũng sẽ bị cuốn vào."

"Ngay vào tối qua, có hai con ma men say rượu đã gây ra hỏa hoạn trong lúc đánh nhau, ngọn lửa nhanh chóng lan đến Ngân hàng Phát triển Cận Đông và vô tình thiêu rụi một đống sổ sách."

"Đoàn điều tra không phái người tới hiện trường điều tra, mà lại đi đến người phụ trách Ngân hàng Phát triển Cận Đông ở vương đô, hai bên xảy ra cãi vã kịch liệt."

"Nếu không có công chúa điện hạ tình cờ đi ngang qua và kịp thời khuyên can thì người của đoàn điều tra suýt chút nữa đã xảy ra ẩu đả với hộ vệ của ngân hàng rồi!"

Đại công tước Alfiero tức giận nói.

Tình hình thực tế còn nghiêm trọng hơn những gì Alfiero mô tả, nguyên nhân không xảy ra ẩu đả ở hiện trường, ngoài việc có công chúa khuyên can ra, là do quan viên của đoàn điều tra không điều động được binh lính tuần tra.

Trước đây, đoàn điều tra có thể làm việc thuận buồm xuôi gió là nhờ có sự phối hợp của quân thường trú vương đô. Mặc kệ là thế lực nào, khi gặp phải quân đội đều phải nhún nhường.

Nhưng tình huống lần này thì khác, ai cũng biết Ngân hàng Phát triển Cận Đông là sản nghiệp của Nguyên soái Hudson. Chỉ dựa vào mệnh lệnh của đám quan liêu của đoàn điều tra thì hiển nhiên không đủ để sai khiến quân thường trú vương đô kê biên tài sản của Nguyên soái nhà mình.

Bình Luận (0)
Comment