Đoàn điều tra chỉ là một cơ cấu lâm thời, không có quyền lực điều động quân thường trú. Trước đó bọn họ chịu nghe lệnh chỉ huy là vì Quốc vương hạ lệnh muốn bọn họ phối hợp.
Những lần trước đây đều thuận buồm xuôi gió, lần này đụng phải kẻ khó chơi, chuyện này lập tức trở nên rắc rối.
Quan trọng nhất là sau khi tin tức này truyền tới tai Caesar IV, y sẽ nghĩ như thế nào?
Là một thành viên của vương thất, Đại công tước Alfiero đã sớm nhận ra uy vọng trong nước của Hudson quá cao, cần phải tiến hành chèn ép.
Nhưng với tư cách là Bộ trưởng Quân sự của vương quốc, ông ta lại phản đối việc này.
Trong chính trị, qua sông đoạn cầu là chuyện bình thường. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải qua sông trước rồi mới động thủ, bây giờ chỉ mới bắt đầu bước lên đầu cầu thôi!
Thế cục ở Bắc đại lục đã trở nên tồi tệ không thể tả. Nếu không có một người có năng lực quân sự mạnh mẽ như Hudson trấn giữ, có lẽ các quý tộc trong nước đều đã chạy trốn ra ngoài rồi.
Hiện giờ, Hudson không chỉ là một vị Nguyên soái tài giỏi của vương quốc, mà còn là niềm tin để vương quốc đối kháng với dị tộc.
Nếu chỉ dùng các biện pháp chính trị để giảm bớt một chút uy tín của cá nhân Hudson thì được. Nhưng loại trọng tội như mưu sát vương tử thì tuyệt đối không thể chụp lên đầu hắn, cho dù là hiềm nghi cũng không được!
Vu oan hãm hại cũng đều phải có tiêu chuẩn. Trong vương quốc, bất kỳ một nhà đại quý tộc nào cũng có thể xếp nội gián vào trong vương thất, nhưng chỉ có gia tộc Koslow là không thể nào.
Trước khi Hudson quật khởi, các thành viên trọng yếu của gia tộc Koslow muốn tìm đến Quốc vương để nương tựa còn khó, càng đừng nói đến việc cài cắm gián điệp vào trong vương thất.
"Yên tâm đi, nếu lúc đó công chúa điện hạ cũng có mặt ở hiện trường, vậy thì chuyện này sẽ không nằm ngoài tầm kiểm soát."
"Mặc dù Mitchell làm việc có hơi xúc động một chút, nhưng lại không phải người ngu, Mitchell biết rõ chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm."
"Huống chi còn có công chúa điện hạ ở hiện trường, chắc là sẽ báo cáo sự thật lên cho bệ hạ."
Đại công tước Newfoundland bình tĩnh nói.
Chuyện lần này chắc chắn sẽ khiến Quốc vương cảm thấy khó chịu. Vừa định điều tra sổ sách của ngân hàng thì lại tình cờ xảy ra một vụ hỏa hoạn, thực sự là quá trùng hợp.
Nhưng vương thất cũng có cổ phần trong Ngân hàng Phát triển Cận Đông, bọn họ biết rõ là không thể điều tra sổ sách của ngân hàng được.
Nếu cưỡng ép kiểm toán, lôi tất cả các quy tắc ngầm đang ẩn giấu trong bóng tối ra ngoài ánh sáng, lúc đó sẽ xảy ra đại sự.
Thực ra thì những vấn đề này đã tồn tại từ lâu, mà không phải vì Ngân hàng Phát triển Cận Đông mới phát sinh. Chẳng qua là vì sự tiện lợi của ngân hàng nên các vấn đề trong quá khứ mới được tập trung lại.
Sau khi lôi hết những vấn đề này ra ngoài ánh sáng, ngoài việc có thể phá hủy Ngân hàng Phát triển Cận Đông ra thì chẳng có bất kỳ ý nghĩa gì.
Là Tể tướng của vương quốc, Đại công tước Newfoundland không cho rằng Ngân hàng Phát triển Cận Đông chỉ đơn thuần là một vụ làm ăn kiếm tiền.
Chỉ riêng việc cung cấp tài chính cho các quý tộc ở khu Cận Đông thôi là chính phủ đã quyết định sẽ không thể để nó sụp đổ rồi.
Dù là cố ý thiêu hủy sổ sách hay đây thực sự là một vụ hỏa hoạn thì Hudson cũng đã cho ra một lời giải thích. Mọi chuyện đến đây cũng có thể kết thúc được rồi.
Đại công tước Newfoundland vẫn rất hiểu Quốc vương của mình, thoạt nhìn thì Caesar IV có vẻ nóng tính, nhưng trên thực tế y lại là một vị quân chủ giỏi ẩn nhẫn.
Việc có thể lưu nhiệm bọn họ lâu như vậy chính là minh chứng tốt nhất. Trong tình huống bình thường, sau khi Quốc vương kế vị được vài năm sau, trên triều đình sẽ xuất hiện thêm những gương mặt mới.
Mặc dù mọi người thường xuyên bác bỏ kế hoạch của Quốc vương vì bất đồng chính kiến, nhưng vì nghĩ cho đại cục, Caesar IV vẫn có thể chịu đựng không phát tác.
Ngay cả những đại thần trong triều đình ngày nào cũng gặp mà còn có thể khoan dung được thì nói gì đến một vị Nguyên soái vương quốc ở xa ngoài ngàn dặm. . . .
Phỉ Thúy cung, cùng với sự tiến triển của cuộc điều tra, Caesar IV cũng dần cảm nhận được áp lực. Đặc biệt là sự buông lỏng của các phe phái lớn trong triều đình đối với đoàn điều tra càng làm cho y lo lắng hơn.
Nhiều khi không có hành động chính là hành động lớn nhất.
Bên ngoài là nẻ mặt của người làm Quốc vương như y, nhưng mọi thứ đều có giới hạn, một khi vượt quá giới hạn thì tình hình sẽ khác.
Nếu chỉ đơn thuần là điều tra vụ án của vương tử thì không nói, nhưng cùng với số lượng người liên quan ngày càng nhiều, hiện nay rõ ràng đã xuất hiện xu hướng mở rộng.
Những người này đều tham gia vào vụ án vương tử?
Nói thật là Caesar IV không tin, nếu như thật sự có nhiều người như vậy tham dự, đừng nói là giết chết một vương tử còn đang bú sữa mẹ, cho dù là giết chết một Quốc vương như y cũng chẳng tốn bao nhiêu công sức.
"Mitchell, tạm dừng những vụ án không liên quan này lại trước. Sau đó chỉ cần tập trung vào vụ án thái tử là được, những vụ án còn lại liền giao cho bên phía chính phủ giải quyết đi."
Caesar IV thở dài một hơi rồi nói.
Ban đầu y vốn định nhân cơ hội này để mở rộng sức ảnh hưởng trong triều, nhưng tiếc là đám lão hồ ly trong triều không chịu ứng chiến.
Xoay đi xoay lại đều là Caesar IV đang tự chơi một mình. Trong tình huống không có người hưởng ứng, dù có biểu diễn thế nào cũng vô dụng.
Mặc dù đã lật ra không ít lịch sử đen tối của nhiều người, nhưng đây đều là chuyện đã qua, đồng thời còn không phải là sai lầm mang tính nguyên tắc, chỉ có thể liên luỵ đến một số tiểu nhân vật.
Nếu là cưỡng ép liên quan, coi đây là lý do để bãi nhiệm đại thần triều đình, thì sẽ gây tổn hại nghiêm trọng đến uy tín của một vị quân chủ như y.