Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 152 - Chương 152 - Bão Đoàn Tinh Túy

Chương 152 - Bão Đoàn Tinh Túy
Chương 152 - Bão Đoàn Tinh Túy

Người dịch: Whistle

Thân phận quyết định lập trường, cho dù hắn cho rằng vị thanh niên quý tộc có phần xúc động kia hẳn là nên chịu trách nhiệm trong chuyện này, nhưng dù sao cũng là quý tộc bản địa, vẫn phải ra mặt bảo vệ một chút.

“Đều sắp xảy ra án mạng rồi, các hạ chỉ định nghĩa là ước đấu một cách hời hợt như vậy, sợ là chuyện này nói không thông nha!” Sith lạnh lùng nói.

Thân phận hiện giờ của gã ta thực sự là quá lúng túng, một mặt thì phải bảo vệ lợi ích của quý tộc phương bắc, một mặt lại phải duy trì cục diện ổn định trong thành Dadir.

“Không cần phải đi sâu vào những chi tiết này, lấy thân phận hiện giờ của chúng ta thì không có tư cách xử lý chuyện này. Dù sao nói cũng không tính, cần gì phải lãng phí nước bọt ở đây chứ!”

“Chỉ cần bảo vệ hiện trường cho tốt, vài ngày nữa, khi Tổng đốc các hạ đến thành Dadir liền trực tiếp báo cáo lên là được, Tổng đốc các hạ sẽ tự có phán quyết công bằng.”

Hắn giũ bỏ trách nhiệm một cách sạch sẽ như vậy làm cho Sith cũng phải nghẹn họng gần chết. Báo cáo lên cho Tổng đốc giải quyết, chuyện của Hudson tới đó là kết thúc, nhưng mà phiền phức của gã ta thì chỉ vừa mới bắt đầu.

Không nói việc không thể duy trì được trật tự là trách nhiệm của chủ nhà, chỉ riêng cái thân phận dê đầu đàn của quý tộc phương bắc thôi cũng đã yêu cầu gã ta phải làm cho rõ chuyện này rồi.

Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, người cãi cọ tiếp theo sẽ không còn là loại cá con như Hudson nữa, mà là quan lớn phủ tổng đốc.

Thay vì phải cãi tay đôi với quan viên phủ tổng đốc thì chẳng thà bây giờ kết luận chuyện này trước rồi tính, ít nhất thì cũng có thể nắm giữ quyền chủ động trong tay.

“Không ngờ là Thần cung kỵ sĩ đại danh đỉnh đỉnh lại ở chung với chúng tôi. Bất quá các hạ bảo vệ người này như vậy, chẳng lẽ......”

Thân phận bị nhìn thấu, Hudson cũng không hề cảm thấy ngoài ý muốn. Có ký hiệu là Đại Địa Chi Hùng ở đây, thật sự là không mấy người không nhận ra thân phận của hắn.

Chẳng qua cái cách nói chuyện chỉ nói một nửa này là phương thức dễ dàng làm cho người ta suy nghĩ lung tung nhất.

“Chẳng lẽ hay không chẳng lẽ cũng không quan trọng, nếu như Nam tước Sith có thời gian để quan tâm đến những chi tiết này thì chẳng bằng mau chóng phái người tới cứu chữa cho thương binh đi.”

“Chắc là với thái độ và đạo đức đúng mực của ngài, cho dù trước đó tên xui xẻo này có từng đắc tội với ngài thì bây giờ ngài cũng sẽ không thấy chết mà không cứu đâu nhỉ?” Hudson không chút khách khí mắng lại.

Nếu đã dám hướng đầu mâu về phía hắn thì cũng đừng trách hắn phản kích.

Làm cho Hudson cảm thấy kỳ lạ chính là hình như mình chưa từng đắc tội với người này, nhưng gã này vừa nhìn thấu thân phận của hắn liền lập tức tỏ ra tràn đầy địch ý.

Giữa hai người có xung đột lợi ích gì sao?

Đúng là có thể sẽ có, bất quá đó đều là chuyện tương lai.

Người trước mắt cũng không giống thằng ngu nha?

Nếu như chỉ vì lợi ích phân tranh trong tương lai liền quyết định trở thành đối đầu, vậy thì người trong thiên hạ đều là địch nhân rồi.

Ngay cả lúc ăn cơm có thể bị nghẹn chết, uống nước có thể sặc chết, cũng chẳng khác nào không ăn không uống.

Không làm rõ được nguyên nhân thì cũng không trở ngại hai người phát sinh xung đột.

Người khác cũng đã xuất đao, Hudson đương nhiên là phải đánh trả.

Mặc dù Nam tước Sith chính là quý tộc có thực lực mạnh nhất trong hai quận, nhưng nếu như thật sự phải đối mặt thì còn chưa biết ai sẽ là người bị thiệt đâu!

Hudson không cho rằng đám quý tộc phương bắc sẽ thật sự nghe gã này chỉ huy, sợ là con cháu gia thần của gia tộc Felix cũng chưa chắc thật sự để đứa con riêng này vào mắt.

Hai người giằng co một hồi, đám người vây xem cũng chia thành hai phe. Biểu tình giống như nhao nhao muốn thử, dường như hy vọng hai người này thật sự nên sáp lá cà một trận vây.

Rõ ràng là chuyện này không thể nào xảy ra được, đánh nhau ở địa bàn của người khác là chuyện tự chuốc lấy cực khổ. Một người cẩn thận như Hudson chắc chắn sẽ không lựa chọn dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.

Nam tước Sith cũng không dám động thủ, làm chủ nhà, không thể duy trì trật tự thì không nói, nếu như gã ta dám dẫn người khai chiến với khách nhân thì thanh danh sẽ ngã đến đấy cốc.

Trên thực tế, bây giờ gã đang rất hối hận. Mặc dù hoài nghi Hudson có quan hệ với đối thủ cạnh tranh của mình, nhưng sổ sách này có thể giữ lại để sau này từ từ tính toán, hoàn toàn không cần thiết phải trở mặt vào thời điểm này.

Trước mắt thì hai người đều thọc nhau một đao, không ai chiếm được tiện nghi, lại còn bị thương.

Tiếp tục đấu nữa, bọn hắn liền sẽ trở thành hai gã xui xẻo vốn không liên quan gì đến chuyện này, không chừng còn sẽ bị liên lụy vào.

“Không nhọc Nam tước Hudson quan tâm, để tránh cho phát sinh ngoài ý muốn, ta đã sớm phái người đi mời Mục sư rồi.” Sith lạnh lùng nói.

Mặc dù lời này không phải là giả, nhưng cũng chỉ có một nửa là thật. Đúng là gã đã sớm mời Mục sư tới, đáng tiếc những vị kim chủ sau lưng những Mục sư này đều là quý tộc bản địa, căn bản không chịu nể mặt gã.

Vất vả lắm mới gặp phải một người chấp nhận muốn mời, kết quả tổ tiên của người này lại từng có khúc mắc với gia tộc Felix, trực tiếp hố gã ta một vố. Ngoài miệng thì đáp ứng lời mời, nhưng mãi vẫn không thấy người đâu.

“Vậy thì không còn gì tốt hơn. Nếu như Nam tước Sith đã chuẩn bị xong, vậy thì chúng tôi cũng yên tâm khi giao lại thương binh cho ngài.”

“Tất cả mọi người giải tán đi, nơi này giao lại cho Nam tước Sith là được, chúng ta không cần phải ở lại nơi này để gây thêm phiền phức.”

Nói xong, Hudson cũng chẳng thèm quan tâm Nam tước Sith có đồng ý gánh chịu cục diện rối rắm này không thì đã xoay người rời đi, căn bản không cho gã ta có cơ hội cự tuyệt.

Bình Luận (0)
Comment