"Nguyên soái, vừa mới nhận được tin tức từ đại thảo nguyên, hai phe của Đế quốc Thú Nhân đã ký hiệp ước ngừng chiến vào năm ngày trước!"
"Quân địch phong tỏa tin tức vô cùng gắt gao, chỉ có một số ít cao tầng mới biết được chuyện nào. Nội dung cụ thể không thám thính ra được, chỉ biết rằng thể chế chính trị của Đế quốc Thú Nhân đã có sự thay đổi lớn."
"Ngoài Tứ đại Hoàng tộc ban đầu ra, còn có thêm thất đại vương tộc mới, cùng nhau chấp chưởng quyền lực của Đế quốc."
"Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, người ngồi lên vị trí của thất đại vương tộc chính là Liên minh thất tộc."
"Nhưng trước đó bọn họ còn đánh tới ngươi chết ta sống, hiện giờ đột nhiên tập trung lại một chỗ, cùng nhau chấp chưởng đại quyền của Đế quốc, dù có nhìn thế nào cũng thấy không thực tế!"
Jose nói với vẻ mặt hơi kích động.
Trong chính trị, cảm giác của một cá nhân là không quan trọng, điều quan trọng là lợi ích.
Sau khi đánh xong, ngồi lại với nhau thương lượng chuyện quốc gia đại sự cũng là một đặc điểm lớn của Đế quốc Thú Nhân.
Đối với một quốc gia đa chủng tộc, nếu nội tâm không đủ mạnh mẽ, luôn ôm cừu hận nhớ mãi không quên, vậy thì cũng chỉ có một con đường là chia rẽ.
Vấn đề "Làm thế nào để chia rẽ Đế quốc Thú Nhân" đã được Hudson nghiên cứu nhiều năm rồi, đã đưa ra hàng chục bản kế hoạch.
"Biết rồi!"
"Truyền lệnh xuống, để các đội quân tiền tuyến đề cao cảnh giới. Sau này các cuộc va chạm biên giới giữa chúng ta và thú nhân sẽ ngày càng nhiều hơn."
"Thay ta soạn một phần công văn, nói rõ chi tiết về tình thế hỗn loạn của Đế quốc Thú Nhân, đồng thời viết một bài luận về mối đe dọa của Thú nhân rồi cùng nhau gửi đi vương đô."
Hudson mặt không đổi sắc hạ lệnh.
Sự thay đổi của đế quốc sói hoàn toàn nằm trong dự đoán của mọi người. Không quan tâm là tin đồn Thập đại Hoàng tộc cộng trị hay là hệ thống "Tứ hoàng tộc Thất vương tộc" như bây giờ, về bản chất cũng đều giống nhau.
Việc đưa ra luận điệu về mối đe dọa của thú nhân để chuyển hướng sự chú ý của các bên vào lúc này chủ yếu là tạo cho mọi người một bậc thang để xuống, nhằm xoa dịu cuộc đấu tranh quyền lực ở vương đô.
Trong thâm tâm, Hudson vẫn rất ghét chơi chính trị, quân nhân thì không nên tham gia chính trị.
Tiếc là không còn cách nào khác, đã leo được đến vị trí này thì không thể tránh khỏi bị vướng vào chính trị. Hoặc là chủ động tham dự, hoặc là bị động liên lụy.
Chỉ cần thể hiện hơi kém một chút thôi là sẽ có một đống chuyện lộn xộn ập tới. . . .
Trên đại thảo nguyên, Tứ đại Hoàng tộc và Thất đại vương tộc của Đế quốc Thú Nhân đã có cuộc họp đầu tiên ở trong doanh trướng.
Dù sao cũng chỉ vừa kết thúc nội chiến, bầu không khí ở tại hiện trường vẫn có chút lúng túng. Dù đã ngồi lại với nhau, nhưng thân phận của Thất đại vương tộc vẫn thấp hơn một bậc.
Butzweig là người có thần sắc phức tạp nhất, gã ta vốn là một thành viên trong hoàng tộc, nhưng sau khi trải qua hàng loạt cuộc chém giết đẫm máu, cuối cùng chỉ thành công ngồi lên cái ghế Vương tộc.
Những thành viên Vương tộc khác đều đang ăn mừng cho chiến thắng lợi vĩ đại về mặt chính trị này, chỉ có gã ta là không thể cười nổi.
Vòng tròn Hoàng tộc không chơi với Behemoth, tham gia vào vòng tròn Vương tộc thì lại cảm thấy tự hạ thân phận, nên Butzweig đang cảm thấy lạc lõng trong doanh trướng.
"Mọi người hiếm khi tụ tập cùng nhau, những chuyện không vui vẻ trong quá khứ, chúng ta không nhắc đến nữa. Sau này còn cần chư vị đồng tâm hiệp lực để Đế quốc Thú Nhân có thể phát triển lớn mạnh vĩ đại."
Hùng Nhân Hoàng cười ha hả nói.
Nếu không phải là đã hiểu rõ lẫn nhau, không chừng Butzweig sẽ bị bộ dạng thật thà của Hùng Hoàng lừa dối, thật sự nghĩ rằng đây là một người thật thà.
"Hùng Hoàng bệ hạ, hôm nay ngài làm chủ mời chúng tôi tới đây không phải chỉ vì hàn huyên thôi phải không?"
Báo Nhân vương nghi ngờ hỏi.
Nội chiến vừa mới kết thúc, ít nhiều cũng cần một khoảng thời gian để hòa hoãn. Vội vàng gặp mặt như vậy, cho dù bề ngoài có thể kiểm soát được, nhưng trong thâm tâm vẫn không tránh khỏi có chút ngượng ngùng.
"Báo điện hạ nói đùa, nếu chỉ đơn thuần là vì ôn chuyện thì đã không thể mời được chư vị tới đây."
"Hôm nay mời mọi người tới đây chủ yếu là vì đại điện truyền thừa sắp mở rồi. Địa điểm xuất hiện lần này lại trùng hợp nằm trong khu vực do ta kiểm soát."
"Sau khi phát hiện, ta không dám độc hưởng chỗ tốt này, nên liền nhân cơ hội hiếm thấy này để mời mọi người cùng nhau tới chia sẻ truyền thừa. . ."
"Chia sẻ truyền thừa", nghe thì rất hay, nhưng đám thú nhân có mặt tại đây lại không cười nổi.
Đối với các tộc mà nói, việc Thú Thần để lại truyền thừa cũng không phải là chuyện bí mật gì. Cũng chính nhờ có sự tồn tại của thánh địa truyền thừa này mà Đế quốc Thú Nhân mới có thể truyền thừa từ đời này sang đời khác.
Nếu không, dựa vào những cách thức tìm đường chết của thú nhân, nền văn minh sụp đổ cũng chỉ là vấn đề thời gian. Chẳng hạn như bây giờ, cũng bởi vì các lão tổ tông rất biết cách tìm đường chết, nên đã khiến cho các loại truyền thừa đều không được hoàn chỉnh.
Các thế lực cường đại trên đại lục đều lần lượt xuất hiện cường giả Thánh Vực, nhưng chỉ có Đế quốc Thú Nhân là không có gì.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hoặc là có thiên tài bù đắp truyền thừa, hoặc là sẽ dần dần suy tàn trong cuộc cạnh tranh.
Không nghi ngờ gì nữa, việc bù đắp truyền thừa tu luyện của chủng tộc đòi hỏi phải tích lũy một lượng kiến thức lớn làm nền tảng.
Nếu là Nhân tộc thì chuyện này căn bản không phải là vấn đề. Chỉ cần chạy đến một học viện nhỏ bé là có thể tiếp xúc được một lượng lớn kiến thức.
Nhưng trong Đế quốc Thú Nhân, có đến một nửa dân số trong Đế quốc bị mù chữ, muốn tích lũy được một lượng lớn tri thức thì chẳng khác nào đang làm khó thú nhân?