Không phải là họ đang do dự, chủ yếu là vì quân địch chậm chạp không động thủ, trong lòng của họ cũng rất hoảng!
Nếu cứ trì hoãn thế này, lỡ như Thánh địa truyền thừa thật sự xuất hiện, mà nhân tộc lại xông tới đúng lúc lúc đó thì thật sự là một bi kịch.
Thánh địa truyền thừa tuy thần bí, nhưng cũng không phải là bất khả xâm phạm. Lỡ như trong quá trình chiến đấu để cho kẻ thù tiếp cận rồi phá hủy Thánh địa truyền thừa, lúc đó muốn khóc cũng không có nơi nào để khóc.
Thẳng thắn mà nói, Thánh địa truyền thừa vừa là nguồn trợ lực, nhưng cũng đồng thời là một sự ràng buộc đối với thú nhân.
Nếu như thánh địa truyền thừa không xuất hiện, có lẽ thú nhân có thể dựa vào sự tìm tòi của bản thân mà dần dần bù đắp lại truyền thừa.
Pháp môn tu luyện hiện giờ của thú nhân đã khác xa so với pháp môn tu luyện được Thú thần truyền lại. Nguyên nhân chủ yếu nhất chính là truyền thừa không hoàn chỉnh, có nhân vật thiên tài đã sửa đổi pháp môn tu luyện.
Khi Thánh địa truyền thừa mở ra, các pháp môn tu luyện phổ biến hiện nay của các bộ tộc sẽ lại bị gác xó, và lại một lần nữa quay trở lại quỹ đạo tu luyện ban đầu.
Lợi và hại không thể quơ đũa cả nắm, nhưng chắc chắn nó đã kìm hãm sự phát triển và tiến bộ của nền văn minh thú nhân.
Behemoth hoàng tiền nhiệm đã khuất chính là một kẻ thất bại trong việc thăm dò con đường phía trước. Mặc dù đã đi sai hướng, nhưng lại không thể phủ nhận tài năng của lão ta.
Trong Đế quốc Thú Nhân, người có học thức tuy ít, nhưng lại không phải là không có. Chỉ cần thời gian đủ lâu thì chắc chắn sẽ có người đi ra con đường của riêng mình.
Tiếc là thú nhân quá phụ thuộc vào truyền thừa của Thú Thần, ngay cả trong thời kỳ huy hoàng nhất của mình, chúng cũng không thể đi ra được con đường của riêng mình.
Việc lặp đi lặp lại kế thừa truyền thừa của Thú Thần chính là sự khác biệt lớn nhất giữa Nhân tộc và thú nhân. Trong thế giới loài người, có hàng ngàn hàng vạn công pháp có thể tu luyện đến Thánh Vực.
Ngoài việc huấn luyện cơ bản là giống nhau ra, các phương pháp tu luyện sau đó của các thế lực lớn đều là khác nhau.
Hơn nữa đây chỉ mới là bắt đầu, hầu như mọi cường giả Thánh vực đều sẽ để lại chút gì đó cho hậu thế.
Về mặt này, thú nhân hoàn toàn không thể so sánh được. Để không bị hậu thế soán ngôi, chỉ đến khi sắp chết, thú nhân mới không ngần ngại giao lại toàn bộ những gì mà mình đã học được cho hậu thế.
Nếu mà so sánh thì thế giới nhân tộc phần lớn là trưởng bối hận sắt không thành thép. Chỉ cần con cái chịu học, cha mẹ hận không thể lập tức truyền lại toàn bộ tri thức cho con cái.
Đây cũng là sự khác biệt lớn nhất giữa "văn minh và man rợ".
Giết cha thí mẫu thượng vị là một tội ác tày trời trong thế giới nhân tộc, nhất định phải bị kéo ra ngoài thiên đao vạn quả, nhưng trong Đế quốc Thú Nhân thì lại là chuyện bình thường.
"Quân địch vẫn chưa có hành động gì, tình hình có chút không ổn. Kẻ đang phụ trách quân vụ tiền tuyến của Vương quốc Alpha hiện nay chính là Hudson, kẻ này khó chơi cỡ nào, chúng ta đều đã được lĩnh giáo rồi."
"Với tài trí thông minh của hắn, nhìn thấu kế hoạch của chúng ta cũng không phải là không có khả năng. Lỡ như kéo dài tới. . ."
Không đợi Hùng Nhân Hoàng nói hết lời, sắc mặt của các thú nhân liền trầm xuống. Vì kế hoạch lần này, bọn chúng đã phải trả một cái giá không nhỏ.
Mặc dù vì dân số giảm, Đế quốc Thú Nhân tạm thời thoát khỏi nỗi lo về thiếu hụt tài nguyên, nhưng điều này không thể thay đổi được sự thực là sức sản xuất của chúng vẫn rất kém cỏi.
Nội chiến vừa mới kết thúc, các tộc đều đang nghèo rớt mùng tơi. Lần này điều một lượng lớn cao thủ và tinh nhuệ của bộ tộc đến để bố trí bẫy, các tộc cũng đã đóng góp không ít vật tư.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng khác nào đang nuôi một đám quân nhân thoát ly sản xuất, áp lực kinh tế của các bộ tộc đều rất lớn.
"Hùng Hoàng không cần phải quá sầu lo, kế hoạch của chúng ta chính là dương mưu, chỉ cần Vương quốc Alpha muốn giải quyết nỗi lo xâm phạm biên giới thì không thể nào bỏ qua cơ hội này."
"Cứ kiên nhẫn chờ đợi là được, Hudson là người thích ra tay bất ngờ, không chừng bọn chúng đã đang ẩn nấp ở một góc nào đó trên đại thảo nguyên, chờ đợi cơ hội để xuất thủ."
"Theo như tin tức mà chúng ta đã tung ra, Thánh địa truyền thừa sẽ xuất hiện vào năm ngày tới, bọn chúng không thể nào cứ kéo dài như vậy được."
"Có lẽ ngày mai, có lẽ ngày mốt, hoặc có lẽ là ngay bây giờ, bọn chúng đã động thủ rồi!"
Trong khi nói chuyện, Ưng Nhân Hoàng đột nhiên có một cảm giác không lành, giống như có tai nạn sắp giáng lâm vậy, nhưng lại không nói ra được là tai nạn gì.
"Chẳng lẽ kế hoạch thất bại rồi sao?"
Sự lo lắng trong thâm tâm đã trực tiếp thể hiện lên trên mặt. Ban đầu là đang an ủi người khác, không ngờ bây giờ là ngược lại. . . .
Màn đêm dần buông xuống, đoàn người Hudson đã chia ra làm sáu nhóm, được dẫn dắt bởi sáu vị cường giả Thánh Vực, bao vây xung quanh Ưng Nhân Hoàng đình.
Còn bản thân Hudson thì mang theo đám Ma pháp sư ngồi trên mình Cự Long đang ở phía trên của Ưng Nhân Hoàng đình.
"Động thủ!"
Sau khi Hudson ra lệnh một tiếng, các Ma pháp sư đã chuẩn bị sẵn sàng liền trực tiếp thi triển ma pháp.
Màn đêm tối tăm yên tĩnh bỗng chốc bị xé toạc. Sau khi nhận được tín hiệu, những đội ngũ phục kích đang mai phục ở xung quanh cũng bắt đầu hành động.
"Địch tập!"
Lính gác dùng mạng sống để thét lên một tiếng, nhưng cũng chỉ vô ích. Những đòn công kích ma pháp với thanh thế to lớn trên bầu trời vẫn đang tiếp tục, chỉ cần không phải kẻ ngốc thì cũng biết là có quân địch tấn công.