Đương nhiên, trên đại lục Aslante còn có tồn tại một vài bí thuật có thể gia tăng tốc độ, nhưng đều phải một cái giá rất lớn.
Thỉnh thoảng dùng để chạy trối chết một lần thì được, nếu như dùng những loại bí thuật này để đuổi theo Cự Long thì chẳng khác nào là chán sống.
Nhưng mọi người không còn lựa chọn nào khác, tộc Người Ưng đã tiêu rồi, Ưng Nhân Hoàng đương nhiên có thể nằm ngửa, nhưng các chủng tộc vẫn chưa bị tổn thất thực lực, gặp được khó khăn lớn đến đâu cũng phải tìm cách giải quyết.
Nếu không hôm nay nhà này gặp nạn, ngày mai đến lượt nhà ta bị tập kích, ngày mốt nhà kia bị xui xẻo, cuối cùng bị địch nhân đánh tan từng nhà một.
"Tổ chức nhân thủ phản công đi!"
"Mặc dù chúng ta không có cường giả Thánh Vực, nhưng cao thủ ở cấp bậc khác lại không thiếu. Mọi người cùng nhau xuất lực, thành lập một vài đội ngũ tiến vào Vương quốc Alpha triển khai trả thù."
"Không hi vọng có thể lấy được bao nhiêu chiến tích, chỉ cần nói cho quân địch biết là không phải chúng ta không có sức phản công, nếu dám ép dồn quá đáng thì mọi người cùng nhau cá chết lưới rách!"
Hùng Nhân Hoàng tức giận nói.
Thánh địa truyền thừa xuất hiện trên địa bàn của Hùng nhân tộc vốn nên là một chuyện tốt. Nhưng tình hình hiện giờ rõ ràng là có chút trái ngược với mong muốn.
Ban đầu Hùng Nhân Hoàng vốn định nhân cơ hội này để thiết lập ván cục để giết hại cường giả Thánh Vực của Vương quốc Alpha. Ai ngờ là kế hoạch rất tốt, nhưng đến lúc thực hiện thì lại xảy ra vấn đề.
Không hố được cường giả Thánh Vực của quân địch thì không nói, ngược lại còn bị kẻ địch phát hiện ra sơ hở, khiến cho những kẻ bày mưu như bọn chúng bị chơi đùa trong lòng bàn tay.
Bây giờ Đế quốc Thú Nhân đã là đâm lao thì phải theo lao. Từ bỏ kế hoạch phục kích, mang theo đội ngũ ai về nhà nấy thì sẽ đúng như ý muốn của kẻ địch.
Không nói đến việc có thể bị địch nhân đánh lén trên đường hay không, chỉ riêng việc bảo vệ sự an toàn của thánh địa truyền thừa thôi cũng là một vấn đề lớn rồi.
Lỡ như bị quân địch nắm bắt cơ hội, phá hủy thánh địa truyền thừa, thì ngày diệt vong của thú nhân cũng không còn xa nữa.
"Truyền thừa" là một mặt, quan trọng hơn chính là sức mạnh đoàn kết mà thánh địa truyền thừa mang lại cho các chủng tộc. Nếu như không còn thánh địa truyền thừa, vậy thì tương lai cũng sẽ không còn chủng tộc thú nhân này nữa.
Sau một vài thế hệ, mọi người sẽ biến thành Behemoth là Behemoth, Hùng Nhân tộc là Hùng Nhân tộc,"Thú nhân" là thứ gì?
Mất đi sự đồng nhất về văn hóa, Đế quốc Thú Nhân vốn đã đầy mâu thuẫn sẽ không thể nào may mắn thoát khỏi.
Giải thể về nhà là không được, ở lại để mặc cho quân địch ở giết chóc trên đại thảo nguyên cũng không được.
Không có ai ngu ngốc đề xuất tập hợp đại quân để quyết một trận tử chiến với kẻ địch. Nếu thật sự làm vậy thì chỉ chết càng nhanh hơn mà thôi.
Việc tập kết quân đội cũng mang ý nghĩa là các bộ lạc sẽ hoàn toàn trống không. Đến lúc đó, đoàn người Hudson muốn hủy diệt một đại bộ lạc là hoàn toàn không cần phải trả một cái giá nào.
"Hùng Hoàng, phái người đi trả thù địch nhân cũng không phải là không được. Vấn đề chính là thời gian!"
"Chúng ta không có một con Cự Long làm thú cưỡi, có thể đưa mọi người đến bất kỳ nơi nào trong thời gian ngắn nhất."
"Điều cao thủ trong các tộc để thành lập một đội cảm tử, không có vài tháng là sẽ không thể nào kết thúc được, càng không cần phải nói đến việc lẻn vào Vương quốc Alpha để trả thù."
"Chờ đến khi chúng ta chuẩn bị xong thì mọi chuyện đã muộn!"
Sư Nhân Hoàng vội vàng bác bỏ.
Trong hơn ba trăm năm đối kháng với Vương quốc Alpha, phái người xâm nhập hậu phương của quân địch gây rối là chuyện mà đám tiền bối đã từng thực hiện.
Lúc đầu thì vẫn có thể đạt được không ít chiến quả, chỉ là kết cục cuối cùng có chút thê thảm.
Những đội ngũ được cử đi về cơ bản đều bị tổn thất nặng nề. Càng thâm nhập sâu vào hậu phương thì xác suất sẽ sống sót càng thấp.
Bao gồm cả vụ đánh lén lần này do Hudson chủ trì, nếu không nhờ có tính cơ động cao của Cự Long thì đội quân vài trăm người của hắn sẽ không thể nào an toàn rút lui được.
Một khi bị đại quân bao vây, ngay cả cường giả Thánh Vực cũng phải nhanh chân chạy trốn. Đối với cường giả cấp 7-8 bình thường, việc có thể đột phá vòng vây hay không còn phải nhờ vào may mắn.
Cao thủ không phải rau cải trắng, há có thể tùy tiện phái đi mạo hiểm. Nếu như ra lệnh bằng mọi giá, vậy thì cũng chỉ đành thay một vị lão đại khác thôi.
"Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, chúng ta không thể cứ ngồi nhìn, mặc cho kẻ địch hoành hành càn quấy trên đại thảo nguyên được?"
"Dù là triệu tập đại quân đánh một trận với quân địch cũng còn tốt hơn là bị động chịu đòn giống như hiện giờ."
"Theo thông tin thu thập được. . ."
Không đợi Hùng Nhân Hoàng nói hết lời, nhiệt độ trong doanh trướng đột nhiên bắt đầu dâng cao, thủ vệ ở ngoài cửa vội vàng hô: "Cấm chú, chạy mau!"
Hai chữ đằng sau hoàn toàn là thừa thãi, sau khi nghe được hai chữ cấm chú, đám cao tầng thú nhân đã nhanh chóng bay ra khỏi doanh trướng rồi mạnh ai nấy chạy.
Đội ngũ nghỉ ngơi không có nghĩa là không có việc gì làm. Những người bị ảnh hưởng chủ yếu là các kyj sĩ có thực lực hơi kém, còn các pháp sư và cường giả Thánh Vực có tinh thần lực mạnh hơn thì hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì.
Dù sao cũng rảnh rỗi, nên Hudson liền mang theo đám Ma pháp sư ra ngoài gây chuyện.
Lần hành động này rất công bằng, mỗi hoàng đình đều sẽ được hưởng một chiêu cấm chú. Có thể lấy được thành tích gì thì hoàn toàn phụ thuộc vào may mắn.
Điểm đến đầu tiên được lựa chọn là Hùng Nhân hoàng đình.