Còn về vấn đề đồng đội, chỉ có thể nói xin lỗi. Trong tên của Độc Giác Thú có chữ "Độc", từ trước tới giờ đều đã quen với việc độc lai độc vãng rồi, hoàn toàn không có bất kỳ kinh nghiệm liên thủ chiến đấu nào.
"Delise, đừng chỉ biết trách ta. Rốt cuộc thì ngươi đã làm gì mà khiến cho con gấu con kia tức đến đỏ cả mắt, muốn liều mạng với ngươi vậy!"
Giọng điệu cười trên nỗi đau của người khác của Độc Giác Thú làm cho Delise cảm thấy cạn lời. Bọn họ vốn là một thể, nếu chủ nhân bị đánh trúng thì tọa kỵ cũng sẽ không thoát khỏi.
Belersden bị một câu "Gấu chó lớn" chọc giận, nó chẳng thèm quan tâm gì nhiều nữa. Bây giờ nó chỉ thấy Delise rất khó chịu, vốn dĩ Đại Địa Chi Hùng nó đi tới đâu đều được người ta cúng bái, tung hô, vậy mà ả ta lại dám so sánh nó với loại gấu chó hèn mọn, quả thực là lấn gấu quá đáng.
Gấu con tức giận, Độc Giác Thú liền không thể cười được nữa, cơ thể đột nhiên trở nên nặng nề, muốn tránh cũng không linh hoạt.
Sắc mặt của Delise ở phía trên càng nặng nề hơn. Khóe miệng hiện ra vẻ khó tin tự nhủ:
"Lĩnh vực Trọng lực!"
"Không có khả năng!"
"Điều này không có khả năng!". . .
Lĩnh vực là năng lực chỉ có Thánh Vực nhị giai mới có thể nắm giữ. Nhưng con Đại Địa Chi Hùng trước mặt này vẫn chưa bước vào Thánh Vực nhị giai, nhưng lĩnh vực lại sớm xuất hiện.
Tộc Tinh Linh có truyền thừa hoàn thiện, Delise cũng không phải là người không có kiến thức, ba trăm năm trước đã đột phá Thánh Vực, bà ta cũng đã được gặp cường giả Thánh Vực nhị giai trong tộc.
Mặc dù lĩnh vực của Belersden không mạnh bằng lĩnh vực của các tiền bối, nhưng đã có hình thức ban đầu.
Điều này có nghĩa là chỉ cần nguyên tố ma pháp giữa trời đất được phục hồi đến một mức độ nhất định, con gấu trước mắt này có thể thuận buồm xuôi gió bước ra bước quan trọng nhất này.
Sau khi đưa ra kết luận này, Delise lập tức cảm thấy không vui. Bà ta tu luyện chăm chỉ nhiều năm như vậy mà cũng không tìm được ngưỡng cửa của lĩnh vực, nhưng con gấu trước mắt lại có thể lĩnh ngộ ra được.
Nếu chỉ có vậy thì cũng không phải là không thể chấp nhận được. Dù sao, danh xưng Đại Địa chi vương cũng không phải là gọi không, thiên phú dị bẩm là chuyện mà mọi người đều biết.
Điều quan trọng là con gấu trước mắt này lại chẳng biết gì. Đúng là uy lực của Lĩnh vực rất lớn, nhưng tiêu hao cũng không nhỏ.
Mọi người đều chỉ sử dụng lĩnh vực vào những thời điểm quan trọng, đâu có ai giống như Belersden, vừa bắt đầu đại chiến liền thi triển lĩnh vực.
May mà Delise không biết Belersden làm thế nào để lĩnh ngộ lĩnh vực, nếu không sợ là nhận biết trong đời Tinh Linh của bà ta sẽ bị phá vỡ.
Vì diệt trùng kiếm kim tệ mà thức tỉnh thiên phú thần thông rồi biến thành lĩnh vực, loại chuyện truyền kỳ này chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Chỉ có người cũng thiếu hiểu biết về tu luyện Thánh Vực như Hudson mới có thể xem hình thức ban đầu của lĩnh vực là ma pháp.
Phàn nàn cũng vô dụng, chiến đấu vẫn phải được tiếp tục. Ở bên trong Lĩnh vực tuy không thể nói là vô địch, nhưng lại có thể áp chế được kẻ địch.
Delise và Độc Giác Thú liền trở thành kẻ bất hạnh, chỉ mới nháy mắt mà đã bị đánh đến mặt mũi bầm dập. Chủ yếu là Độc Giác Thú chịu đòn, Tinh Linh máu giấy sẽ không chịu nổi một cái tát trong cơn giận dữ của Đại Địa Chi Hùng.
Tam Nhãn Cự Nhân bị ngộ thương cũng cảm thấy rất biệt khuất, sau khi tìm được kẻ cầm đầu, muốn trả thù thì lại tự chui đầu vào bên trong lĩnh vực, sau đó liền bị đánh chung với Độc Giác Thú.
Belersden đột nhiên bộc phát đã làm ảnh hưởng đến toàn bộ chiến trường. Mấy tên Thánh Vực đến giúp một tay vốn đã chuẩn bị chịu đòn mang tính tượng trưng rồi chạy trốn, nhưng giờ đã thay đổi ý nghĩ.
Có thể đánh thắng, tại sao phải chạy trốn chứ?
Thánh Vực cũng cần thể diện mà. Nếu như có thể đánh bại Liên minh dị tộc, chắc chắn có thể làm cho lòng người phấn chấn, cổ vũ tinh thần chống lại dị tộc của các quốc gia.
Nhìn thấy con gấu nhà mình đại sát tứ phương, Hudson liền cảm thấy rất xấu hổ. Bởi vì có một gánh nặng như hắn mà Maxim chỉ có thể dây dưa với một lão già Tinh Linh, căn bản không thể bộc phát toàn lực.
Bị đôi mắt rồng u oán của Maxim nhìn chằm chằm, Hudson cảm thấy tê cả da đầu. Hắn cũng không muốn trở thành gánh nặng, nhưng tiếc là hắn chỉ mới đột phá cấp 7, ở trong cuộc chiến có cấp bậc này chính là một con tốt thí.
Cho dù có sở hữu Thần khí cũng vô dụng.
Trừ phi người khác ngu ngốc đến mức đứng yên tại chỗ cho hắn chém, nếu không căn bản không thể khóa chặt được mục tiêu.
Trên chiến trường có Nhân tộc áp chế dị tộc, cũng có dị tộc áp chế Nhân tộc, trong lúc nhất thời, cuộc chiến vậy mà lại bắt đầu rơi vào thế giằng co.
Đám cường giả cấp 7 cấp 8 đi theo cũng ăn ý trở thành người đứng xem. Không phải bọn họ không muốn tham chiến, mà vì trận chiến này là sự tiếp nối của chính trị.
Thoạt nhìn giống như Liên minh dị tộc đang ra mặt cho thú nhân, nhưng trên thực tế lại là một cuộc thăm dò của hai đại trận doanh. Song phương đang so đấu về lực lượng cấp cao, mà không phải chỉ đơn giản là muốn phân ra thắng bại.
Nếu như phá vỡ ăn ý, lần tiếp theo sẽ không phải là Thánh Vực của Liên minh Dị tộc đấu võ với bọn hắn nữa, mà sẽ trực tiếp ra tay với liên minh năm nước.
Nhân tộc có nhiều thành thị như vậy, dễ tìm hơn các bộ lạc trên thảo nguyên nhiều. Không có quý tộc nào có đủ thực lực để chống lại nhiều tên Thánh Vực đánh lén cả.
Cuộc chiến thoạt nhìn có vẻ kịch liệt, nhưng trên thực tế chỉ có Belersden bị một câu gấu chó lớn chọc giận, đánh ra vài phần lửa giận, những người còn lại cũng chỉ đang chiến đấu.
Càng già càng sợ chết, câu này cũng có thể áp dụng với cường giả. Bọn họ đã qua cái thời thấy không ưa là liều mạng chiến đấu như bọn trẻ trâu rồi.