Chiến đấu tiếp tục, ngày càng nhiều Thánh Vực Nhân tộc rơi vào thế hạ phong, nhưng bọn họ lại không hề hoảng loạn.
Trận đánh này biến thành tiêu hao chiến liền rất phù hợp với ý định của mọi người. Nếu như vừa bắt đầu đã liều mạng, Thánh Vực nhân tộc vừa mới đột phá sẽ rất dễ chịu thiệt thòi, nhưng mọi người lại không sợ tiêu hao chiến.
Tổng giám mục Taryn đang lâm vào khổ chiến đột nhiên đưa ra một quyết định khó khăn. Chỉ thấy lão ta vung cây ma pháp trượng trong tay lên, xóa bỏ lớp phong ấn trên đó, diện mạo thật sự của Thần khí bỗng chốc được phơi bày.
Ngay sau đó, một luồng thánh quang phủ xuống trên phe nhân tộc, đám người vốn đang ở thế hạ phong bỗng nhiên lật ngược tình thế, cán cân chiến đấu nghiêng hẳn về phía họ.
"Thần khí!"
Sau khi thốt ra một câu, trong lòng của đám người của Liên minh dị tộc chỉ còn lại vô số từ "Vãi" !
Biến cố ngày hôm nay thực sự là quá kích thích. Đại Địa Chi Hùng đột nhiên bộc phát đã đủ làm cho dị tộc nhức đầu đầu, bây giờ lại xuất hiện thêm một món Thần khí.
Mọi người đều là người có kiến thức, gần như chỉ trong một ánh mắt đã có thể xác định được đây là Thần khí truyền thừa của Giáo Đình.
Thần khí của Giáo Đình nằm trong tay của một vị Tổng giám mục, thoạt nhìn chuyện này không có gì sai, nhưng vấn đề là vị Tổng giám mục này lại là người của Vương quốc Alpha!
Chẳng lẽ cuộc xung đột giữa Giáo Đình và Vương quốc Alpha chỉ là màn kịch dùng để lừa dối mọi người, thực ra quan hệ giữa hai nước vẫn rất tốt?
Ý nghĩ này vừa mới nảy sinh đã ngay lập tức bị mọi người bác bỏ. Cuộc xung đột giữa Vương quốc Alpha và Giáo Đình đã phải trả giá bằng máu, diễn kịch đến mức này để làm gì chứ!
Lời giải thích duy nhất chính là: Thần khí này có lai lịch bất chính!
Chỉ trong chốc lát, trong đầu của mọi người đã tưởng tượng ra vô số kịch bản long tranh hổ đấu của hai nhà xoay quanh món Thần khí này.
Đặc biệt là bốn vị Thánh Vực nhân tộc đến giúp một tay lại càng nghĩ nhiều hơn. Lời đồn về Thần khí của Giáo Đình bị mất tích đã được lưu truyền trên đại lục trong nhiều năm trời.
Ban đầu, mọi người còn tưởng đây là tin đồn được thêu dệt ra để bôi nhọ uy tín của Giáo Đình, nhưng không ngờ rằng tin tức lại là thật.
Có kết luận rồi, muốn suy diễn ra quá trình sẽ dễ dàng hơn nhiều. Tất cả mọi người đều nhất trí cho rằng: đã tìm được nguyên nhân để Giáo Đình và Vương quốc Alpha liều chết với nhau rồi.
Trong thâm tâm, mọi người còn đang âm thầm ngưỡng mộ sự nhẫn nhịn của Giáo Đình. Thần khí truyền thừa đã bị người ta lấy đi rồi, vậy mà lại không trực tiếp triệu tập đại quân giết qua.
Không đúng, nói cho chính xác thì Giáo Đình đã động binh rồi, chỉ là bọn chúng hơi đen. Còn chưa kịp đi gây chuyện với Vương quốc Alpha thì bản thân đã tự mắc bẫy trước rồi.
Lúc này, sắc mặt của đám Thánh Vực dị tộc đang bị giam cầm đều rất khó coi, không để ý tới ân oán tình cừu giữa Giáo Đình và Vương quốc Alpha nữa.
Kế hoạch liên tục thất bại, tình hình đã hoàn toàn vượt ra khỏi tầm kiểm soát, nếu như đánh tiếp thì thật sự phải liều mạng.
"Dừng tay!"
Lời của Delise làm cho đám người ngừng tay một chút, nhưng chuyện này không ảnh hưởng gì đến động tác của Belersden. Tiếng gấu chó lớn vừa rồi đã thật sự chọc giận gấu con.
Một bàn tay thô trực tiếp quạt tới. Nếu không nhờ có Độc Giác Thú ở bên cạnh hỗ trợ, sợ là đã gây ra án mạng rồi.
"Belersden trở về!"
Hudson lập tức triệu hoán gấu con.
Có thể chiếm được lợi thế là đã có lời rồi, nếu như thật sự dồn ép đám Thánh Vực dị tộc này vào đường cùng thì hôm nay mọi người đừng nghĩ có thể toàn thân trở ra.
Thánh Vực liều mạng kéo theo người đệm lưng, nghĩ thôi cũng cảm thấy khủng bố rồi. Tinh nhuệ của Vương quốc đều đang ở nơi này, nếu lỡ như bị chôn vùi hết, sợ là không có hai mươi năm cũng đừng mong có thể khôi phục lại.
Đại tranh chi thế đã tới, nếu như trong tay không có thực lực, sau này có muốn khóc cũng không được.
Lão đại hai bên đều đã kêu dừng tay, đám cường giả Thánh Vực có mặt ở hiện trường đều thở dài một hơi. Trong cuộc chiến vừa rồi, hai bên đã đại khái thăm dò được thực lực của đối phương.
Tất cả mọi người đều còn nhiều tuổi thọ, có thể hưởng thụ cuộc sống, có thể tiếp tục leo lên trên con đường tu luyện, hoàn toàn không cần thiết phải vì một lúc nóng nảy mà đánh cược mạng nhỏ.
"Tiểu thư Delise, trận đã đánh xong rồi, cơn giận cũng đã nguôi ngoai. Chúng ta tiếp tục nói chuyện chính sự đi!"
Hudson vừa nói xong, đám người liền trợn trắng mắt. Đúng là trận đã đánh xong rồi, nhưng mà "xả giận", rõ ràng là đang bị khinh bỉ thì có!
Nhìn vẻ mặt dễ thương ngốc nghếch của Belersden, ai có thể nghĩ được đây chính là con Đại Địa Chi Hùng hung hăng hồi nãy chứ?
Delise đã phải trả giá cho những cái miệng của mình, nếu biết trước là khi gấu con nổi giận sẽ lợi hại như vậy, bà ta tuyệt đối không dám nhắc gấu chó lớn gì đó.
"Hừ!"
"Nguyên soái Hudson, trong vòng tròn Thánh Vực có quy tắc ngầm, ngươi hẳn là biết rõ."
"Để duy trì cân bằng trên đại lục, tiền bối của các tộc đã cùng nhau đặt ra quy tắc, Thánh Vực không được tùy ý ra tay với người bình thường."
"Chuyện lần này thì thôi, nhưng tuyệt đối không có lần thứ hai!"
Nghe được lời nói hèn nhát nhất bằng giọng điệu hung ác nhất này, Hudson bỗng nhiên muốn cười, nhưng lại cố gắng nuốt ngược trở lại.
Có một số việc không thể làm quá tuyệt, phụ nữ mà nổi điên là sẽ không thèm để ý đến hậu quả. Lỡ như đắc tội nặng nề, người ta chạy đến lãnh địa của hắn để làm loạn một trận thì sẽ bị thiệt lớn.
Cho dù có thể trả thù, nhưng dựa vào trả thù thì cũng không thể bù đắp tổn thất được!
Là một lãnh chúa trưởng thành, nhất định phải học được cách cân nhắc lợi hại.