Quốc Vương (Bản Dịch)

Chương 155 - Chương 155 - Cá Trong Chậu (2)

Chương 155 - Cá Trong Chậu (2)
Chương 155 - Cá Trong Chậu (2)

Người dịch: Whistle

Bệ hạ Caesar III ở vương đô cũng đã từng chơi chiêu này rồi. Trước kia khi ông ta vừa kế vị, đám quý tộc đến gây chuyện hết lần này đến lần khác, trấn an ba phen bốn bận đều không có tác dụng.

Caesar đệ tam thẹn quá thành giận, dứt khoát lộn cái bàn, trực tiếp bộc lộ những hắc lịch sử của đám quý tộc ra ngoài ánh sáng.

Kết quả đương nhiên là không cần nói cũng biết, đám quý tộc bị đánh cho choáng váng, cả đám đều vội vàng chùi đít cho bản thân, đương nhiên là sẽ không thèm để ý tới Quốc vương nữa.

Mặc dù cách này chỉ trị ngọn mà không trị gốc, nhưng mà biện pháp có tác dụng là được. Muốn ổn định thế cục trong một khoảng thời gian ngắn thì biện pháp tốt nhất chính là làm cho các phương ốc còn không mang nổi mình ốc.

“Chú Chels, cháu còn có việc nên đi trước một bước.”

Nói xong, không đợi Nam tước Chels giữ lại thì Hudson đã trực tiếp xoay người rời đi.

Quan hệ của hai người vốn rất tốt, thế nhưng từ một buổi yến tiệc nào đó bắt đầu, ông chú này đột nhiên muốn gả con gái cho Hudson, quan hệ của song phương lập tức phát sinh biến hóa.

Quý tộc thông gia là chuyện mà Hudson đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý. Nhưng nếu như phải lấy hôn nhân của mình ra giao dịch thì ít nhất cũng phải cưới một người con gái xinh đẹp mới được nha!

Thật đáng tiếc, đứa con gái cao lớn thô kệch kia của Chels hoàn toàn không phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của Hudson, cho nên hắn chỉ đành lảng tránh.

Từ khi lãnh địa của Hudson đi lên quỹ đạo thì loại chuyện phiền não này liền nối liền không dứt. Đã có không dưới mười vị quý tộc muốn thông gia với hắn.

Cơ hồ đều là một cấp bậc, toàn bộ đều tuân theo nguyên tắc môn đăng hộ đối. Không có người thấy sang bắt quàng làm họ, cũng không có vị công chúa nào đầu óc nóng lên mà ưu ái một vị tiểu Nam tước như hắn.

Đa số những người trong đó đều làm cho Nam tước Redman cảm thấy rất hài lòng, nếu như không phải có rất nhiều người có ý tưởng này, làm cho ông ta không có cách nào quyết định trong thời gian ngắn thì không chừng hôn sự của Hudson đã được ông ta quyết định rồi.

Khi Hudson nhận được tin tức liền lập tức gửi thư cho phụ thân của mình, ngôn từ khẩn thiết thể hiện ra sự cự tuyệt mãnh liệt mới tạm thời làm cho ông ta từ bỏ cái suy nghĩ nguy hiểm này.

Quý tộc thông gia nhất định phải thận trọng, một khi quyết định rồi, cho dù là biết rõ có hố thì cũng chỉ có thể nhắm mắt đạp lên thôi.

Chuyện tốt này liên đến hai gia tộc, vì củng cố quan hệ trường kỳ, trong tình huống bình thường, tất cả mọi người đều tuân theo nguyên tắc tự nguyện.

Loại hình thức thông gia theo kiểu ép buộc kia cũng không thể nói là hoàn toàn không có, nhưng giới quý tộc vẫn rất hiếm khi xảy ra loại chuyện này.

Về phần tự do yêu nhau thì thật sự là quá xa xỉ. Ngoại trừ một vài cặp đôi thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, có thể miễn cưỡng xem là tự do yêu nhau ra.

Chuyện đầu tiên mà quý tộc bình thường thông gia nghĩ đến chính là thân phận địa vị, sau đó mới là năng lực cá nhân, đạo đức thái độ, cuối cùng mới là ý nguyện của người trong cuộc.

Phạm vi kén vợ kén chồng của những người nam nữ này đều vô cùng nhỏ hẹp, cơ hồ chỉ có thể lựa chọn đối tượng kết hôn trong vòng tròn xã giao của gia tộc mình.

Bình thường mà nói, nếu như gặp phải người không ghét, vậy thì sẽ nhanh chóng quyết định! Nếu như kéo dài thêm nữa thì sẽ phát hiện người tiếp theo sẽ càng khó tiếp thu hơn.

Những câu chuyện về hoàng tử và cô bé lọ lem, công chúa và Kỵ sĩ đều phải dựa vào một điều kiện tiên quyết, đó là có một người cha tốt là Bá tước và có quyền nói chuyện trong vương quốc.

Đây là yêu cầu thấp nhất. Thỏa mãn yêu cầu thấp nhất này mới có tình yêu, nếu không thì cũng chỉ có bi kịch.

Mặc dù thực tế hơi tàn khốc một chút, nhưng Hudson vẫn tỏ ra là mình đã hiểu. Trong cái thế giới tàn khốc này, muốn sống tốt thì nhất định phải học được cách ôm thành một đoàn.

Tiểu quý tộc là như vậy, đại quý tộc cũng là như vậy. Thông gia chính là phương pháp củng cố liên minh kinh tế nhất.

Căn cứ vào nguyên tắc không lỗ lã, quy tắc môn đăng hộ đối của trò chơi từ từ được sinh đi ra.

“Chạy làm nhanh như vậy đi, cho dù có phải nộp tiền phạt thì cũng không cần phải gấp gáp như vậy nha!”

Nghe được sau lưng truyền đến những tiếng phàn nàn, Hudson càng buồn bực hơn. Hắn chỉ là một nhà bán cây búa mà thôi, chẳng có liên quan gì đến sự kiện u đầu sứt trán kia cả.

Nhưng cuối cùng vẫn bị trách phạt, hắn vẫn phải đeo cái danh buôn bán “hung khí”. Thật sự là oan lắm luôn, hắn chẳng thu được bất cứ một đồng tệ nào từ cái cây búa lớn được sử dụng trong sự kiện u đầu sứt trán kia.

Quả thật là đang trả đũa một cách trần trụi nha, chuyện này làm cho Hudson không còn tâm tư để giải thích. Lý trí nói cho hắn biết, nếu không có đủ thực lực mà dám âm mưu lật đổ các đại nhân vật thì chỉ làm cho chuyện này càng hỏng bét hơn mà thôi.

Không biết hắn phải bán bao nhiêu cây búa lớn mới có thể kiếm được khoản tiền phạt kếch xù ba trăm kim tệ kia nữa.

Hudson còn cho rằng mình đã kiếm được một số tiền, nhưng cuối cùng hắn bất đắc dĩ phát hiện toàn bộ lợi nhuận từ việc bán búa đã bị dùng để nộp tiền phạt hết rồi.

Sau khi tỉnh táo lại, Hudson rất nhanh liền chấp nhận thực tế. Không hề sử dụng bất kỳ mối quan hệ xã giao nào, trực tiếp lựa chọn của đi thay người, coi như là mua quảng cáo vậy.

Ít nhất là sau sự kiện u đầu sứt trán kia thì tất cả quý tộc trong hai quận đều biết “Thần cung kỵ sĩ” không chỉ có tiễn pháp siêu phàm, mà còn là một nhà buôn bán vũ khí.

Người vô tội bị vạ lây còn có tên Nam tước Sith xui xẻo kia nữa. So với khoản tiền ba trăm kim tệ của Hudson thì số tiền phạt mà gã ta phải đóng lớn hơn nhiều, năm trăm kim tệ.

Đáng tiếc là Nam tước Sith không bán búa lớn, cho nên cũng không thể quảng cáo nhãn hiệu, toàn bộ thiệt hại cũng chỉ có thể tự mình cắn răng gánh chịu.

Bình Luận (0)
Comment