Hùng Nhân hoàng đình, Delise đang lắng nghe giới cao tầng của thú nhân kể khổ và cảm thấy cạn lời.
Đều là họa do thực lực gây ra, thú nhân không đủ thực lực, bị đòn là đáng đời.
Kẻ làm lão đại chỉ bảo bọc cho những đàn em ngoan ngoãn biết nghe lời. Mười năm trước, thực lực tổng thể của Đế quốc Thú Nhân gần bằng với Tộc Tinh Linh, bọn chúng đương nhiên là sẽ không an phận làm tiểu đệ.
Nhưng bây giờ thực lực đã suy yếu, dưới áp lực sinh tồn, thú nhân mới chịu cúi cái đầu cao ngạo của mình xuống. Nhưng tiểu đệ cũng không phải muốn làm là có thể làm được.
Không có vô duyên vô cớ yêu hận, đối với Tộc Tinh Linh, giá trị của thú nhân chỉ giới hạn trong việc kiềm chế Vương quốc Alpha.
Chỉ cần để lại cây đinh này là đủ rồi, muốn Tộc Tinh Linh toàn lực ủng hộ thú nhân quả thực là đang nằm mơ.
"Được rồi, ta đã biết những chuyện các ngươi kể rồi. Bọn ta cũng đã cảnh cáo phía Nhân tộc rồi, sau này Thánh Vực nhân tộc sẽ không dễ dàng xuất thủ."
"Các ngươi vẫn nên nhanh chóng mở ra thánh địa truyền thừa, tranh thủ thời gian bồi dưỡng ra cao thủ Thánh Vực của riêng mình đi!"
Delise nói với vẻ bình thản.
Chuyện đánh thua tuyệt đối không thể nói ra. Cường giả cũng cần thể diện, không thể tự tiết lộ lịch sử đen tối của mình được.
"Tôn giả, nhưng kẻ thù không hề trực tiếp rời đi, mà còn tiếp tục tàn phá đại thảo nguyên, hoàn toàn không có ý định. . ."
Không đợi Hùng Nhân Hoàng nói hết lời, Delise đã cắt ngang nói: "Cường giả Thánh Vực của bọn chúng ra tay không?"
"Nếu như làm trái quy tắc xuất thủ, bọn ta đương nhiên sẽ xuất thủ; Nếu như người ta không nhúc nhích, thì chính là xung đột bình thường."
Nghe được câu trả lời này, đám cao tầng thú nhân bị tức gần chết.
"Xung đột bình thường", đây không phải là đang mở mắt nói lời bịa đặt sao!
Nếu không có Cự Long Thánh Vực làm máy bay vận tải, với tốc độ di chuyển bình thường của nhân loại, sớm đã bị bọn chúng ngăn cản ở đại thảo nguyên rồi.
Cường giả Thánh Vực không xuất thủ tham chiến, chỉ cần điều động vài vạn đại quân tinh nhuệ vây công thì chắc chắn sẽ khiến cho đoàn người Hudson bị thiệt hại nặng nề.
Chỉ cần vây công thêm vài lần, không chừng sẽ tiêu diệt được toàn bộ. Căn bản không có chuyện bỏ mặc cho bọn chúng phách lối như bây giờ.
Tiếc là các Thánh Vực trong liên minh phản nhân loại dường như cố tình quên đi vai trò của Cự Long Thánh Vực, chỉ cần người xuất thủ không có thực lực Thánh Vực là xem như không vi phạm.
Đang định mở miệng tranh luận, nhưng lời đến bên miệng thì lại bị Hùng Nhân Hoàng nuốt trở vào. Cường giả Thánh Vực đã đưa ra quyết định rồi, dăm ba câu nói chắc chắn sẽ không thể thay đổi được.
Xét theo tuyến đường hành động, đoàn người Hudson đã rời khỏi phạm vi thế lực của Hùng Nhân hoàng đình và đang trên đường về nhà, nên ông ta cũng không cần phải lo lắng thay cho người khác.
Người hoảng nhất hiện giờ chính là Behemoth Vương, là hàng xóm của Đại Ma vương, còn trùng hợp ở ngay trên đường về của người ta. Nếu Hudson lão gia không tặng thêm vài chiêu cấm chú thì sẽ không thể thể hiện được tình "hữu nghị" của hàng xóm láng giềng.
Tiếc là hiện giờ tộc Behemoth chỉ tới để đều góp cho đủ số, cho dù Behemoth Vương có mở miệng thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Những người ở trong Đế quốc đều không tin ông ta, cũng không thể hy vọng Tộc Tinh Linh sẽ tin tưởng ông ta được?
Liên minh không muốn gây thêm rắc rối, thú nhân cũng chỉ có thể đối mặt với hiện thực. Nguồn gốc của mọi vấn đề đều là nhân được gieo vào trăm năm trước, bây giờ họ chỉ đang trả giá cho quyết định của các bậc tiền bối. . . .
Trên đường đi vừa đi vừa nghỉ, mãi cho đến khi đoàn Ma pháp sư bị cạn kiệt ma lực thì cuộc tấn công chiến lược lần này mới kết thúc.
Chiến tích cụ thể có lẽ chỉ là vài chục vạn người, nhưng ảnh hưởng chính trị mà nó mang lại là không có gì sánh kịp.
Khi đội ngũ đến vương đô, Caesar IV đã mang theo đám vương công quý tộc ra nghênh đón, tất cả mọi người đều nở nụ cười.
Là nhân vật chính, Hudson rõ ràng cảm nhận được nụ cười của Quốc vương nhà mình có chút không được tự nhiên. Không cần nói, khả năng cao là do hắn gây ra.
"Công cao chấn chủ", đối với bất kỳ vị quân chủ nào cũng đều là một vấn đề vô cùng nan giải.
Càng tệ hơn nữa là công thần "chấn chủ" lại không chịu nghe lời, thường xuyên coi mệnh lệnh của quốc vương như gió thoảng qua tai.
Trước khi bắt đầu hành động, mọi người đã thống nhất mục tiêu nhiệm vụ là phá hủy thánh địa truyền thừa của Đế quốc Thú Nhân.
Nhưng đến khi chấp hành, ngoài việc không thể hoàn thành nhiệm vụ chính ra thì những phương diện khác đều làm rất tốt.
Chiến thắng huy hoàng đã che lấp tất cả các vấn đề. Dù biết rõ là kháng mệnh, nhưng Caesar IV cũng không thể nói được gì.
Nhảy ra chỉ trích vào lúc này chỉ có thể chứng minh kế hoạch lúc trước của y ngây thơ đến mức nào.
Sau một lúc thất thố ngắn ngủi, đằng sau chiến thắng huy hoàng này cũng ẩn chứa vô số nguy cơ.
Đứng mũi chịu sào chính là vấn đề Thần khí, thú nhân đã biết Quyền Trượng Vinh Diệu đang nằm trong tay Vương quốc Alpha, có lẽ không bao lâu sau Giáo Đình cũng sẽ biết.
Thỏa hiệp là không thể nào, cho dù Vương quốc Alpha chịu đem trả Thần khí cho Giáo Đình thì người ta cũng sẽ không chấp nhận.
Muốn nắm giữ Thần khí một cách hợp pháp lâu dài thì chỉ có một con đường là lập Giáo Đình mới. Chỉ có điều, bước ra bước này thì cũng đồng nghĩa với việc tuyên chiến với Giáo Đình.
Sự ảnh hưởng chính trị của việc này còn lớn hơn cả việc Vương quốc Frank thành lập Giáo Đình mới trước đó, có Thần khí truyền thừa trong tay, Vương quốc Alpha hoàn toàn có thể mượn danh Thần Hi chi chủ để làm việc.
Một khi lá bài này được tung ra, tính hợp pháp của Giáo Đình chắc chắn sẽ bị lung lay toàn diện, sau đó hai bên sẽ trở thành kẻ thù không đội trời chung, không còn bất kỳ hy vọng hòa giải nào.