Ngoài việc trả lại một phần năng lượng cho hai đứa này ra, Hudson chủ yếu dựa vào chiết xuất năng lượng để luyện chế ma pháp dược tề rồi lấy ra tiêu thụ để kiếm tiền.
Bây giờ thì không được nữa rồi, tốc độ thôn phệ của thôn kim thú cũng không nhanh bằng tốc độ phát tài của hai đứa này. Sau mỗi cuộc đại chiến, bọn nó đều có thể kiếm đầy bồn đầy bát.
Lúc đầu thì Hudson còn có thể tham gia chia của. Nhưng đến giờ thì hai tên vô lương này đã học được cách ăn một mình.
Bọn nó nói là: "Đây là việc làm thay cho vương quốc, không liên quan gì đến khế ước. Cầm bao nhiêu tiền thì ra bấy nhiêu sức."
Lời này nghe thì có vẻ như đang nói cho các quyền quý trong vương quốc nghe, nhưng thực tế lại đang nhắc khéo Hudson là đừng có cắt giảm tiền thù lao của họ.
"Belersden tiên sinh, Ngân hàng Phát triển Cận Đông gần đây ra mắt một dịch vụ gửi tiền tiết kiệm mới, dành riêng cho những khách hàng cao cấp như tiên sinh."
"Chỉ cần gửi 2 triệu kim tệ vào trong ngân hàng, đồng thời kỳ hạn tiết kiệm từ mười năm trở lên, tiên sinh sẽ được hưởng lãi suất 0,3% mỗi năm."
"Đối với gửi tiết kiệm trên năm mươi năm, lãi suất có thể tăng lên 0,6%; đối với gửi tiết kiệm trên một trăm năm, lãi suất có thể tăng lên 1%; đối với gửi tiết kiệm trên hai trăm năm, lãi suất có thể lên đến 2%; ... đối với gửi tiết kiệm trên một nghìn năm, lãi suất hàng năm cao nhất là 10%."
"Dù sao tiền của tiên sinh cũng đang nhàn rỗi, bảo quản còn có chút phiền phức, không bằng bỏ vào trong ngân hàng để kiếm thêm một chút tiền lời."
Hudson ra sức lừa tiền.
Biết rõ Maxim xem tiền như mạng, kim tệ đã tiến vào túi rồng là không thấy móc ra.
Ngay cả khi con trai Hudson chào đời, con rồng này thà chạy tới Hắc Thạch sơn mạch bắt Ma thú làm lễ vật chứ nhất quyết không chịu móc ra một kim tệ nào.
So ra thì Belersden sảng khoái hơn nhiều. Nó hào phóng tuyên bố bao trọn gói tiền sữa bột cho đứa cháu trai nhỏ này.
Có lẽ trong đời gấu của Belersden, sữa đã là món quà tốt nhất rồi. Đáng tiếc Belersden không biết là: tất cả các sản phẩm từ sữa mà gia đình Hudson ăn đều đến từ trang trại gấu của nó.
Cũng hết cách rồi, trong trang trại nuôi rất nhiều gia súc, một mình Belersden lại uống không hết được lượng sữa sản xuất ra, dù có nuôi thêm 10 con Đại Địa Chi Hùng nữa cũng dư xài, Hudson chỉ có thể miễn cưỡng giúp đỡ.
Không chỉ có sữa, mà ngay cả thịt mà phủ lãnh chúa ăn cũng đều đến từ trang trại gấu.
Hàng ngày đều được chuyển đến phủ lãnh chúa đúng giờ, trên danh nghĩa là đưa cho Belersden, nhưng với tư cách là Đại Địa Chi Hùng tôn quý nhất, thịt mà Belersden ăn nhất định phải được giết mổ và nấu ngay.
Nếu như quá nửa giờ là sẽ bị vứt bỏ, đồng thời còn phải đảm bảo cung cấp thức ăn liên tục trong 24 giờ, thức ăn chưa được hưởng dụng sẽ bị vứt bỏ. Nếu bàn về hưởng thụ cuộc sống, Belersden quả thực là một con gấu quý tộc.
Nhờ vào việc nhặt thức ăn thừa của Belersden mỗi ngày, Hudson đã có thể nuôi sống được phủ lãnh chúa. Đương nhiên, loại chuyện này không cần thiết phải nói ra, nếu không sẽ bị gấu con cười nhạo cả đời.
"Hudson, ngươi cứ lừa tiếp đi!"
"Còn gửi tiết kiệm một nghìn năm, người có thể sống được một nghìn năm sao?"
"Gia tộc Koslow có thể truyền thừa được một ngàn năm hay không cũng đều là một ẩn số. Sợ là chưa đến kỳ hạn thì Ngân hàng Phát triển Cận Đông của ngươi đã tan rã rồi, đến lúc đó ta đi tìm ai tính sổ?"
"Chẳng lẽ ngươi muốn chơi suông, lừa ta chăm sóc hậu bối của ngươi một ngàn năm sao?"
"Nói cho ngươi biết, mau chóng dẹp bỏ cái suy nghĩ không thiết thực này đi. Bổn gấu còn rất nhiều thời gian để tận hưởng cuộc sống mỹ mãn của mình, tuyệt đối sẽ không lãng phí thời gian để làm bảo mẫu cho con cháu ngươi!"
Belersden nói với vẻ mặt giận dữ.
Kỳ hạn ngàn năm thì khác cho không ở chỗ nào?
Dù lãi suất có cao đến đâu thì cũng phải thanh toán được mới được.
Là một học sinh giỏi toán, Belersden rất dễ dàng cho ra kết luận: Một ngàn năm sau, cho dù có tập hợp hết toàn bộ kim tệ trên đại lục cũng chưa chắc đủ để thanh toán.
Chém gió thành bão, Hudson cũng không nổi giận. Bị lộ tẩy là điều tất yếu, 1. 1 lũy thừa một nghìn đã vượt quá phạm vi tính toán của người bình thường.
"Belersden, đừng có mắt gấu xem người thấp. Chỉ là tuổi thọ ngàn năm, coi thường ai chứ?"
"Mặc dù tuổi thọ của nhân tộc ta ngắn, nhưng bước vào Thánh Vực liền có thể thọ ba trăm năm, bước vào Thánh Vực nhị giai thì có thể thọ sáu trăm năm, bước vào Thánh Vực tam giai càng có thể thọ đến hơn một ngàn hai trăm."
"Chuyện mà các bậc tiền bối có thể làm được, chẳng lẽ ta không làm được sao. Ngươi ra ngoài hỏi thăm một chút, trên toàn đại lục này có ai thiên tài như ta không?"
Hudson cố gắng ngụy biện.
Có thể sống được một ngàn năm hay không thì không biết, dù sao hiện giờ hắn tuyệt đối không đề cập đến chuyện vấn đề thanh toán.
"Được rồi, Hudson!"
"Cái danh thiên tài của ngươi đến từ đâu, còn cần ta phải nhiều lời sao? Người ngoài thổi phồng ngươi vài câu, ngươi lại còn tin là sự thật."
"Cho dù ngươi tu luyện thuận buồm xuôi gió đến Thánh Vực tam giai thì cũng chỉ có chừng ấy tuổi thọ, còn không phải cần bổn gấu giải quyết hậu sự cho ngươi."
"Không cần nói nhảm nhiều như vậy, trăm năm định kỳ tiền tiết kiệm lãi suất 10%, lãi suất gửi tiết kiệm kỳ hạn một trăm năm là mười phần trăm, trực tiếp thanh toán hàng năm, ta không tin Ngân hàng Phát triển Cận Đông của ngươi có khả năng thanh toán một lần!"
Giọng điệu khinh thường của Belersden làm cho Hudson rất nổi nóng.
Thực tế chứng minh là học giỏi toán rất có tác dụng. Bởi vì kết quả cuối cùng của 1. 1 lũy thừa một trăm đều lấy vạn làm đơn vị.
Trong vòng trăm năm, việc tăng giá trị lên gấp vạn lần là chuyện không thể nào thực hiện được!