Ngược lại, hàng năm kết toán một lần thì không phải trả lãi kép, với khả năng sinh lời hiện tại của Ngân hàng Phát triển Cận Đông, hoàn toàn có thể trả tiền mặt.
"Không có khả năng!"
"Nhiều nhất 1,2%, phải biết là nếu số kim tệ này nằm trong tay ngươi thì nó sẽ chẳng thêm được đồng nào."
"Còn về năng lực trả tiền mặt, ngươi có thể yên tâm. Nếu thật sự xảy ra vi phạm hợp đồng, Ngân hàng Phát triển Cận Đông có rất nhiều cổ đông, đến lúc đó, ngươi thấy ai không vừa mắt liền đi đòi nợ người đó."
"Tóm lại, đừng bắt nạt cháu của ngươi là được!"
Hudson có chút chột dạ nói.
Ngoài ý muốn là chuyện không ai có thể nói trước được, thời gian chu kỳ dài đến hàng trăm năm, vấn đề thanh toán hoàn toàn nằm ngoài suy nghĩ của hắn.
Không thể thanh toán được cũng không sợ, trên thế giới còn có một loại chuyển đổi nợ thành cổ phần. Nếu ngân hàng phát triển không thuận lợi, đến lúc đó chỉ cần đóng gọn Ngân hàng Phát triển Cận Đông đưa cho gấu con là được, cũng không tính là vi phạm hợp đồng. . . .
"Hai người các ngươi cứ không ngừng cãi nhau về vài phần trăm lãi suất, không sợ truyền ra ngoài bị người ta cười sao."
"Hudson, có phải là ngươi đã quên điều gì rồi không?"
"Tại sao ngươi chỉ ra mắt dịch vụ gửi tiền tiết kiệm cho con gấu ngốc này, còn bổn Long thì sao?"
"Đừng quên, trước mắt ngươi đây chính là một Long vương tương lai, thậm chí còn có thể trở thành Long Hoàng trong truyền thuyết, vì vậy lãi suất nhất định phải gấp đôi!"
Đối với việc Maxim chủ động đưa tới cửa, ánh mắt của Belersden cũng đã thay đổi, giống như đang nhìn một đứa thiểu năng vậy.
Ngươi muốn tiền lãi của người ta, nhưng người ta muốn tiền vốn của ngươi.
Có năng lực thanh toán thì không nói, nhưng một khi vượt quá giới hạn thanh toán, Belersden không cho là Hudson sẽ đập nồi bán sắt để thực hiện lời hứa.
Uy tín tốt chẳng qua chỉ là lợi ích vi phạm hợp đồng không đủ lớn.
Với hiểu biết của nó về Hudson, nếu thực sự đến tình trạng cần phải vi phạm hợp đồng, hắn sẽ tìm một lý do không thể chối cãi để thuyết phục chủ nợ, còn không sẽ tìm một kẻ đổ lỗi để gánh vác.
"Được rồi Belersden, mỗi người chúng ta nhượng bộ một bước. Lãi suất hàng năm là 3%, lãi suất sẽ được chuyển vào tài khoản của ngươi đúng hạn."
"Maxim tiên sinh, bây giờ ngươi có hai lựa chọn. Hoặc là chấp nhận lãi suất hàng năm là 3% và trả theo năm, hoặc là làm theo những gì mà ngươi đã nói, tiền lãi gấp bội, nhưng phải đợi đến kỳ hạn rồi mới thanh toán một lần."
Hudson giơ hai tay ra, trực tiếp ngửa bài.
Chuyện tương lai, tương lai rồi tính. Trước mắt chỉ có lấp đầy lỗ hổng tài chính thì khoản vay khổng lồ với lãi suất 0% của hắn mới có thể được sử dụng bình thường.
Không giống như hiện giờ, trong sổ sách rõ ràng có một lượng lớn tài chính có thể sử dụng, nhưng hắn lại không dám động đến, chỉ sợ in và phát hành quá nhiều kim phiếu sẽ làm sụp đổ giá trị tiền tệ.
Giao tử triều Tống, tiền giấy triều Minh chính là những bài học đắt gia. Dù có sự bảo lãnh của quốc gia, nhưng khi đối mặt với tình trạng lạm phát, chỉ dựa vào một đám cổ đông đứng ra bảo lãnh thì sẽ không thể chịu đựng nổi.
Bù đắp được lỗ thủng này thì Ngân hàng Phát triển Cận Đông mới có thể chia cổ tức bình thường. Có thể lấy về được bao nhiêu tiền không quan trọng, quan trọng là phải để đám cổ đông này thấy được tiền lãi.
Nghĩ cũng buồn cười, người khác xuyên không đều là phát triển công nghiệp hóa, chỉ có mỗi hắn là trong nhiều năm nay như vậy vẫn còn ở trong thời đại nông nghiệp.
Điều có ảnh hưởng lớn nhất đến đại lục Aslante không phải là cuộc cách mạng công nghiệp gì đó, mà là cách mạng tài chính.
Ngân hàng Phát triển Cận Đông được bên ngoài coi là có tiềm lực tài chính hùng mạnh, nếu là ở kiếp trước thì đây chẳng khác nào một công ty bán hàng đa cấp.
Sự khác biệt chỉ là ở đại lục Aslante thiếu sự cạnh tranh, lại không có người nào giám thị, cái bong bóng này đã được thổi phồng lên, hiện nay đã có dấu hiệu hạ cánh an toàn.
Làm cho Hudson cũng không nhịn được cảm khái: Lừa đảo và thiên tài chỉ cách nhau ở một ý niệm.
Đều là bị ép ra, ai bảo bản thân hắn cũng là một quý tộc chứ! Cũng không thể vì phát triển công nghiệp mà lật đổ chính mình được nha?
Cho dù muốn cải cách thì cũng chỉ là cải cách từ trên xuống, mà không phải là cuộc cách mạng bạo lực mang tính hủy diệt.
Tất cả đều vì phát triển sức mạnh quân sự!
Nếu kết nối tất cả những việc làm mà Hudson đã làm trong những năm gần đây, kết quả cuối cùng đều phản ánh vào việc phát triển sức mạnh quân sự.
Không chỉ nâng cao sức mạnh quân sự của lãnh địa mình, mà hắn còn kéo theo các quý tộc trong vương quốc cùng tiến lên. Phát triển đến hiện tại còn điên rồ hơn, cả Liên minh năm nước cũng đã lên chuyến xe này.
Mọi người đều đang chạy đua vũ trang trên con đường hiếu chiến, có điều là chiếc chiến xa của Vương quốc Alpha chạy nhanh hơn một chút.
Công tác vũ trang của đám quý tộc lãnh chúa Cận Đông và Bắc Cương gần như có thể nói là nhờ được Hudson hỗ trợ nên mới hoàn thành sơ bộ.
Nếu không có kim phiếu do Ngân hàng Phát triển Cận Đông phát hành đóng vai trò như tiền tệ thì vương quốc vẫn còn đang trong tình trạng khủng hoảng tiền tệ, nào có phát triển kinh tế phồn thịnh được như hiện nay.
Đây là một vòng tuần hoàn lành mạnh, có đủ vốn thì mới có thể phát triển sản xuất lãnh địa. Có sản vật do lãnh địa sản xuất rồi mới có nền tảng để phát triển quân bị.
Tiền cho vay cũng sẽ không uổng phí, sau khi lưu thông một vòng trên thị trường, vương quốc liền có thêm rất nhiều cánh đồng và trang trại.
Vật tư sản xuất ra, một phần được dùng để trả nợ, một phần được chuyển hóa thành sức mạnh quân sự.
Loại chuyển hóa này vừa mới bắt đầu, còn cần thời gian để lên men.