Ở phương diện này, Tộc Tinh Linh có lẽ có kinh nghiệm. Liên tục vượt qua nhiều cuộc đại kiếp mà vẫn có thể kéo dài truyền thừa của chủng tộc.
Tiếc là quan hệ của Nhân tộc và tộc Tinh Linh không tốt, người ta phong tỏa tin tức còn không kịp, làm sao có thể chủ động thông bá chứ?
Cho dù tộc Tinh Linh chịu nói, sợ là các quốc gia Nhân tộc cũng sẽ không dám tin.
"Nguyên soái, ngài cho rằng những nội dung ở bên trong di tích đều là thật sao?"
Niemeyer Vu sư thấp thỏm hỏi. ...
Nếu sớm biết là Hudson đang ở trên trời giám sát thì ông ta cũng sẽ không nhiều lời mà nói ra toàn bộ nội dung đã được giải mã.
Việc đã đến nước này rồi, hối hận cũng không kịp nữa. Biết quá nhiều điều không nên biết là chuyện vô cùng nguy hiểm!
Đặc biệt là với những kẻ thích tìm đường chết như họ, nếu như có người "Không giữ mồm giữ miệng", thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
"Ta chẳng nói gì cả!"
"Tốt nhất là các ngươi cũng chẳng biết gì cả!"
"Nếu như tò mò, các ngươi hoàn toàn có thể âm thầm điều tra, nhưng tuyệt đối không thể tiết lộ nội dung cụ thể ra ngoài."
"Nếu những thông tin được ghi lại trong di tích đều là thật, vậy thì thế giới này sẽ rộng lớn hơn nhiều so với nhận thức của chúng ta."
"Nhân tộc là một kẻ thất bại trong một cuộc thanh trừng ở đại lục khác, may mắn chạy đến đại lục Aslante, còn có thể đông sơn tái khởi trở thành bá chủ đại lục, bản thân chuyện này đã đủ kỳ ảo rồi!"
"Nhưng mà..."
Lời đến bên miệng, Hudson lại mạnh mẽ nuốt trở vào. Những chủ đề khác thì còn có thể nói một chút, nhưng liên quan đến "Nhưng mà" thì tốt nhất vẫn là không nên nhiều lời.
Vô luận thứ này là Thần linh hay là Ác ma, hoặc là những sinh vật khủng bố khác, thì cũng đều không phải là thứ mà hắn có tư cách phê bình vào lúc này.
Không thể trêu vào thì đừng nên trêu chọc, ít nhất là những kẻ cao cao tại thượng này sẽ không trực tiếp ra tay thực hiện cuộc đại thanh trừng, mà chỉ đơn giản là thả ra một số quái vật.
Đây vừa là thu hoạch "Hoa màu", nhưng cũng có thể coi là một cuộc khảo nghiệm, cuối cùng vẫn để lại một chút hy vọng sống.
Trong thời thượng cổ đã từng sinh ra rất nhiều bá chủ đại lục khủng bố, nhưng kẻ có thể chịu đựng được cuộc thu hoạch này thì chỉ có số ít.
Với thực lực hiện giờ của Nhân tộc, có thể vượt qua kiếp nạn này đã là tốt lắm rồi. Muốn tạo phản, tạo ra một thế giới mới không có cuộc thu hoạch chỉ là mơ tưởng viển vông.
Cách giải quyết tốt nhất đối với những việc không có khả năng thực hiện không phải là cố gắng thực hiện, mà là cố gắng phớt lờ vấn đề này.
Có đôi khi "hồ đồ" cũng là một cách hay!
Nhìn thoáng qua phong ấn, Hudson quay đầu dặn dò mọi người: "Xem ra phong ấn này sẽ không cầm cự được lâu nữa."
"Mọi người cùng nhau hợp lực gia cố lại phong ấn một chút đi, sau đó ta sẽ gọi đoàn Ma pháp sư của vương quốc đến để bố trí lại phong ấn mới."
"Chắc là trong vương quốc vẫn còn những chỗ tương tự như nơi này. Trong tương lai khi thảm họa xảy ra, những địa phương này rất có thể sẽ trở thành những nút thắt quan trọng."
"Nếu như gặp được thì phải nhanh chóng báo lên vương quốc để tiến hành giải quyết. Chặn được một cái tính một cái, cho dù chỉ là kéo dài thêm một ngày hòa bình thì cũng rất có ý nghĩa đối với vương quốc."
"Còn về vấn đề sau đó, chắc là không cần ta phải nói thêm nữa."
"Các vị mau chóng thống nhất lập trường đi, biên soạn một phần lý do có thể nghe được để công bố tin tức về vạn năm chi kiếp ra ngoài!"
Từ giây phút này, kẻ thù lớn nhất của Vương quốc Alpha đã không còn là một Đế quốc Thú Nhân đang suy tàn nữa, mà là cuộc xâm lược của những sinh vật đến từ vị diện khác.
Về phần kẻ chủ mưu, Hudson đã trực tiếp phớt lờ. Những chuyện này không phải là thứ mà nhân tộc có quyền quan tâm vào lúc này.
Đương nhiên, mọi chuyện cũng không thể nói trước được.
Với tư cách là nhân tài mới nổi của nhân tộc, thật ra Hudson cũng chẳng có hiểu biết gì nhiều về thực lực thực sự của nhân tộc.
Nếu như những nhân vật anh hùng trong truyền thuyết vẫn còn sống, không chừng nhân tộc vẫn còn có thể phản công.
Cảnh tượng cao thủ vạn tộc liên thủ giết Thần linh trên bích họa, cùng với những lời khoe khoang của Maxim về việc tổ tiên của nó đã từng thí thần đều đã chứng minh rằng Thần linh cũng có thể bị đánh bại!...
"Nguyên soái, tình hình có chút không ổn. Phạm vi phong ấn bao phủ rất rộng, ngoài địa điểm di tích ra, nó còn được mở rộng ra bên ngoài nữa."
"Theo tình hình mà chúng tôi điều tra được, thật ra phong ấn không hề bị hư hại gì, chỉ là Ma pháp trận tụ năng dùng để duy trì hoạt động của phong ấn đã bị phá hủy một phần."
"May mà di tích sử dụng kết hợp nhiều ma pháp trận, nên dù có một trận pháp bị hư hại thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến hoạt động của những trận pháp khác."
"Bản chất của việc địa cung bị lún xuống chính là vì cung cấp không đủ năng lượng, nên trận pháp đã ưu tiên lựa chọn bảo đảm hoạt động của phong ấn."
"Nếu như ta không đoán sai, vùng đất bị nguyền rủa này chưa bao giờ bị nguyền rủa. Nguyên nhân khiến cho các bộ lạc địa phương gặp tai họa thực chất là do năng lượng tích tụ trong địa điểm phong ấn phun ra ngoài."
Nghe xong phỏng đoán của Robert, sắc mặt của Hudson trở nên rất khó coi. Theo cách nói này, vùng đất bị nguyền rủa sẽ trở thành một vấn đề không thể giải quyết.
Mặc dù trong lòng khó có thể chấp nhận, nhưng đây đã là lời giải thích hợp lý nhất.
Nếu như thật sự dễ giải quyết như vậy thì thú nhân đã sớm giải quyết rồi, căn bản sẽ không có nhiều bộ lạc bị thiệt mạng như vậy.
"Làm hết mình, nghe theo ý trời đi!"