"Từ những thông tin thu thập được, rất có thể thứ được phong ấn ở dưới di tích này là lối vào một thế giới khác."
"Không chừng nơi này chính là khởi nguồn của vạn năm chi kiếp."
"Trước khi có câu trả lời chính xác, tuyệt đối không thể mở phong ấn này ra!"
Hudson nói với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Nghĩ lại liền cảm thấy phiền muộn, ở ngay trước cửa nhà mình lại có một quả bom lớn như vậy. May mắn là bây giờ đã phát hiện ra, nếu không thì hậu quả sẽ không thể lường được.
Đầu tiên là bảo vệ biên cương cho nhân tộc, ngăn cản thú nhân xâm lược, bây giờ lại có thêm một dị giới tiềm ẩn, hắn chẳng khác nào một vị thần hộ mệnh của nhân tộc.
Nhưng danh hiệu này không phải là thứ mà Hudson mong muốn. Nếu như có thể thì hắn nguyện thiên hạ thái bình.
Thời đại đã khác rồi.
Hudson đã công thành danh toại, tích lũy được cơ nghiệp vững chắc, bây giờ là lúc cần phải giữ vững giang sơn.
Là người được lợi, hắn đương nhiên là chán ghét loạn thế.
Trong thâm tâm, Hudson đã âm thầm cầu nguyện, mong rằng chỉ có một thông đạo duy nhất.
Không phải là hắn muốn kéo người khác xuống nước, mà thực sự là vì năng lực có hạn, hắn không thể tự mình gánh vác vạn năm chi kiếp được.
Với tình hình hiện tại trên đại lục, các chủng tộc căn bản không thể đoàn kết lại.
Cho dù có thể khiến các tộc trên đại lục tin rằng kiếp vạn năm chi kiếp thật sự có tồn tại thì ý nghĩ đầu tiên của các tộc cũng không phải là tìm cách vượt qua nguy cơ, mà là nghĩ cách hạ bệ nhân tộc khỏi vị trí bá chủ đại lục.
"Nguyên soái, thật ra ngài cũng không cần phải quá lo lắng. Xét theo niên đại tồn tại thì phong ấn này chắc chắn đã vượt quá vạn năm rồi."
"Văn tự được sử dụng để ghi chép tin tức cũng là loại cổ nhất từng được biết đến, cách đây ít nhất cũng hơn vạn năm."
"Nếu như vạn năm chi kiếp bộc phát từ nơi này thì phong ấn đã sớm bị phá hủy rồi, căn bản không thể nào tồn tại được đến ngày nay."
"Đương nhiên, cũng không loại trừ việc có nhiều đầu nguồn vạn năm chi kiếp, thay phiên bộc phát."
Lời an ủi của một người có chỉ số EQ thấp đến đáng thương như Vu sư Niemeyer khiến cho Hudson cạn lời.
Không lo mới là lạ, lấy cơ nghiệp gia tộc dày công tích lũy ra để đánh cược với xác suất. Thắng thì cái gì cũng không có, thua liền trực tiếp xuống lỗ, nhìn thế nào cũng là lỗ vốn.
Theo nguyên tắc "vui một mình không bằng vui chung", Hudson quyết định chọn cách chia sẻ "hạnh phúc".
Sau khi ẩn đi những nội dung nhạy cảm, tin tức về vạn năm chi kiếp đã ngay lập tức được lan truyền ra bên ngoài. . . .
Phỉ Thúy cung, sau khi nhận được tin tức, Caesar IV liền sững sờ.
Mới vừa được hưởng mấy ngày bình yên thì lại lập tức xảy ra chuyện lớn, hoàn toàn không cho y có ngày ngủ ngon.
"Vạn năm chi kiếp" là tin đồn mà Caesar IV đã nghe từ nhỏ đến lớn, nhưng phần lớn đều là dưới hình thức những câu chuyện thần thoại.
Trước đây, không có bất kỳ bằng chứng nào chứng minh điều này là thật.
Bởi vì có quá nhiều phiên bản được lưu truyền, trong đó lại chứa đựng rất nhiều thành phần gia công nghệ thuật. Đụng một chút là sơn băng địa liệt, di sơn đảo hải, truyền ngôn cũng đã sớm mất đi tính chân thực.
Để tìm hiểu rõ về chuyện này, thời còn là thái tử, Caesar IV từng vì tò mò mà phái người đi điều tra.
Nguồn gốc không làm người ta thất vọng, chữ "Vạn năm chi kiếp" xuất hiện sớm nhất là ở trong một tiểu thuyết thần thoại.
Giấc mơ thời thơ ấu tan vỡ, giờ đây lại có người nói với y rằng vạn năm chi kiếp được ghi chép trong tiểu thuyết thần thoại là có thật.
Sau khi nhìn thấy một loạt chữ ký dưới bản tấu, Caesar IV đã từ bỏ ý định trách cứ.
Dù có kỳ lạ đến đâu, nhưng có nhiều người ký tên như vậy thì độ tin cậy cũng liền tăng lên.
Nhìn thấy đám quần thần đang đứng như trời trồng, Caesar IV không nhịn được nói: "Đều đứng ngẩn ra đó làm gì, có suy nghĩ gì thì nói ra đi!"
Dù sao cũng là người trẻ tuổi, trong vấn đề tiếp nhận sự việc mới, Caesar IV mạnh hơn những đại thần này rất nhiều.
"Bệ hạ, chuyện này liên lụy quá lớn, xin ngài cho chúng thần thời gian để suy ngẫm một chút!"
Hầu tước Delgado cười khổ nói.
Là Bộ trưởng Tài chính của vương quốc, ông ta vẫn luôn là người thực tế nhất. Từ trước đến nay ông ta đều coi thường những câu chuyện thần thoại này.
Nếu không phải trong bản tấu đồng thời có cả chữ ký của Hudson và Robert thì Delgado nhất định sẽ nghĩ rằng đây là một trò đùa.
"Có cái gì mà phải ngạc nhiên chứ, tin tức về vạn năm chi kiếp cũng không phải mới xuất hiện lần đầu tiên, chỉ là lần này đã tìm được bằng chứng chứng minh về sự tồn tại của đại kiếp mà thôi."
"Mọi người bình tĩnh một chút, trời còn chưa sập đâu."
"Vạn năm trước, Nhân tộc ta còn là một tiểu tộc tầm thường. Đám tiền bối bước đi tập tễnh mà vẫn có thể vượt qua chông gai đi đến ngày hôm nay."
"Hiện giờ nhân tộc đã trở thành bá chủ đại lục rồi, thực lực hơn xa trăm lần so với năm đó. Cho dù gặp được nguy cơ thì chắc chắn cũng có thể vượt qua một cách an toàn!"
Caesar IV nói với vẻ mặt cố tỏ ra bình tĩnh.
Nhìn bề ngoài thì có vẻ vô nghĩa, nhưng thực tế lại là dấu hiệu của một vị quân vương trưởng thành.
Gặp chuyện "bất biến" chính là điểm cộng của một vị quân chủ. Dù cho nội tâm có gào thét như thế nào, nhưng với tư cách là quốc vương, trên mặt nhất định phải tỏ ra bình tĩnh.
Giẫm lên đám đại thần thượng vị chỉ là vấn đề nhỏ. Vốn dĩ đã có danh phận quân thần, làm bậc thang một lần cũng chẳng sao.
"Bệ hạ, trong tay chúng tay nắm giữ quá ít tin tức có liên quan đến vạn năm chi kiếp."
"Hay là thông báo tin tức này cho Liên minh Nhân tộc đi, ở Nam đại lục có nhiều thế lực cổ xưa như vậy, chắc là sẽ biết được nhiều thông tin hơn một chút."