Nghe xong lời giải thích của Tom, nụ cười trên mặt Hudson liền cứng lại. Trực giác nói cho hắn biết, đằng sau chuyện này khẳng định có người đang gây chuyện.
Cự Long không phải là chủng tộc thích thu thập tình báo, kế hoạch phối giống mới chỉ bắt đầu, họ làm sao có thể nhận được tin tức nhanh như vậy?
Cho dù đã nhận được tin tức, cũng không thể đưa ra kết luận trong thời gian ngắn như vậy. Chu kỳ phát tình của Maxim diễn ra thường xuyên hơn một chút, nhưng cũng không phải là không có tiền lệ.
Nhất là khi gặp được mẫu long tâm đầu ý hợp, chu kỳ phát tình của Cự Long sẽ tự nhiên rút ngắn.
"Để Jose ổn định họ trước đi, ta lập tức mang theo Maxim qua đó!"
Hudson nói với vẻ mặt âm trầm.
Loại chuyện này không thể hành động theo cảm tính, nhất định phải giải thích rõ ràng. Nếu không bị bế lên danh sách truy sát của Long tộc thì coi như xong đời rồi.
Chuyện khiêu khích tôn nghiêm của Long tộc là cấm kỵ trong cấm kỵ.
Trên địa bàn của mình, hắn còn có thể đối phó được với ba vị Long kỵ sĩ, nhưng người ta biết gọi gia trưởng nha!
Trong tộc Cự Long có bao nhiêu lão cổ đổng, ngay cả Cự Long cũng không rõ ràng. Trên toàn đại lục, không có bất kỳ một thế lực nào có thể coi thường Long tộc. ...
Chờ Maxim kết thúc một cuộc giao phối, Hudson bèn vội vàng đánh thức nó khỏi trạng thái phát tình chưa được thỏa mãn.
"Maxim tiên sinh, có ba vị Cự Long đặc biệt tới đây để bái phỏng ngươi, nghe nói là bằng hữu của ngươi, chúng ta cùng nhau qua đó xem thử đi!"
Tất nhiên là không thể nói lời thật rồi, làm Long loại đúng là dễ kiếm tiền thật, nhưng lại quá mất mặt Cự Long.
Trong thế giới Nhân tộc thì không có gì quan trọng, dù sao Maxim lại không lăn lộn trong vòng tròn nhân tộc. Nhưng nếu chuyện này truyền đến trong Long tộc thì sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nó.
Với sự hiểu biết của Hudson đối với Maxim, nếu như hắn trực tiếp nói rõ chân tướng thì nó nhất định sẽ bỏ chạy.
Chỉ cần không bị bắt tại hiện trường là sẽ không có chứng cứ. Ai dám nói nhảm thì cứ trực tiếp tặng cho kẻ đó một cái long trảo là được.
Bây giờ, Maxim có thể kiêu ngạo mà tuyên bố rằng, trong hàng ngũ Cự Long cùng lứa tuổi, nó chẳng ngán bất cứ con rồng nào!
Sau khi lắc lắc đầu rồng, Maxim hỏi với vẻ mặt ngơ ngác: "Hudson, ngươi có chắc là mình không bị nhầm chứ, những con rồng mới đến này đều là bạn của ta sao?"
Trong trí nhớ của Maxim, dường như kể từ khi nó ăn nhầm Long Linh thảo thì không có bạn bè nào nữa.
Không chỉ bị những người bạn chơi cùng xa lánh, mà ngay cả Long phụ Long mẫu cũng không chào đón một con rồng có vấn đề như nó.
"Nói nhảm, bọn họ có phải là bạn của ngươi hay không, cứ đi gặp là biết!"
"Ta lại chưa từng sinh sống trên đảo rồng, làm sao biết được những con rồng kia có phải bạn của ngươi không?"
Hudson nói với vẻ mặt bình thản.
Không quan tâm quan hệ giữa mấy con rồng này như thế nào, chỉ cần chứng minh hắn không sử dụng tà pháp khống chế Maxim làm Long loại là phiền phức sẽ được giải quyết.
Còn mâu thuẫn trong nội bộ Cự Long, cùng lắm là đánh một trận thôi. Thường thì chỉ cần không phạm phải sai lầm mang tính nguyên tắc, Cự Long sẽ không hạ sát thủ đối với đồng tộc .
"Ừm!"
Thuận miệng đáp lời một tiếng, Maxim liền chở Hudson tới phòng tiếp khách, vừa mới bước vào đại môn liền nghe được một giọng nói thanh thúy.
"Tiểu Bá Vương, cuối cùng thì cô nãi nãi cũng bắt được ngươi!"
Nghe được giọng nói quen thuộc này, Maxim không những không kinh hỉ mà còn tỏ ra kinh hãi, nó lập tức quay người muốn bỏ chạy.
Nhưng lại bị gã chủ nhân vô lương ngăn lại, nắm đấm của mẫu long đã lao tới, Maxim chỉ đành cắn răng ứng chiến.
Các vị khách bị dọa đến bỏ chạy tứ tán, xem náo nhiệt cũng cần giữ một khoảng cách an toàn, nếu lỡ như bị ảnh hưởng thì thật là bi kịch!
"Maxim, mang theo bạn của ngươi ra biển mà đánh. Nếu không ngươi sẽ phải đền bù toàn bộ thiệt hại của cuộc chiến!"
Tiếng truyền âm của Hudson làm cho Maxim tức gần chết. Nếu không phải đang bị mẫu long dây dưa, nó nhất định phải lý luận với Hudson cho ra nhẽ.
Mặc dù cảm thấy khó chịu, nhưng cơ thể vẫn rất đàng hoàng bay về phía biển. Hết cách rồi, nó đã không còn là một con rồng vô sản nữa.
Maxim, một con rồng sở hữu tài sản trăm vạn kim tệ, đã phải suy nghĩ cẩn thận trước khi làm.
"Barbara, đều sắp qua hai trăm năm rồi, chị còn nhớ mãi chút việc nhỏ này sao?"
Vừa bay lên trời, Maxim vừa lẩm bẩm.
Tuy nhiên, lời giải thích này không chỉ không có tác dụng gì, mà còn tiếp tục kích thích thêm sự tức giận của Barbara, khiến cô ta hạ thủ mạnh hơn.
Nhìn thấy cảnh này, Maxim cũng phát hỏa. Nó lập tức giận dữ hét lên: "Barbara, nếu chị tiếp tục gây rối thì đừng trách ta không niệm tình chị em!"
Nghe thấy câu nói tràn đầy thông tin này, đám quần chúng đang xem náo nhiệt, bao gồm cả Hudson, đều bị sợ ngây người. Ra tay tàn nhẫn như vậy, hóa ra lại là chị em. ...
Trên mặt biển, không còn kiêng dè gì nữa, hai con rồng liền buông tay buông chân đánh nhau.
Những đòn tấn công có sát thương lớn liên tục được tung ra.
Hai con rồng da dày thịt béo không bị tổn thương gì, nhưng các sinh sinh dưới biển thì lại gặp xui xẻo.
Đây là điển hình của câu nói: người ngồi trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống.
Một đám nhân ngư nổi lên mặt nước với vẻ mặt tức giận, định tìm người gây chuyện để tính sổ, nhưng rồi lại phải kìm nén lửa giận của mình lại.
Kẻ gây án chính là Cự Long, thực sự không thể trêu vào.
Ngoài việc gầm thét bất lực trong thâm tâm ra, bọn họ chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.
Muốn giận lây sang đám quần chúng xem náo nhiệt, nhưng sau khi liếc mắt nhìn đoàn người Hudson một cái, lão già nhân ngư lại bị làm cho uất ức.
Hai con Cự Long đang đánh nhau, bên cạnh còn có hai con Cự Long và một con Đại Địa Chi Hùng đang đứng xem, quả thực là khi đang bắt nạt nhân ngư mà!