"Thông báo cho tộc nhân chuyển nhà, vùng biển này không thể ở lại nữa!"
Lão giả nhân ngư cắn răng nghiến lợi nói.
Không thể trêu vào thì chuồn thôi.
Gặp phải đám ôn thần này, lão ta chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo.
Đừng nói là một bộ lạc nhân ngư, cho dù là Vương quốc Nhân Ngư gặp được loại chuyện này cũng không có cách gì.
Uy danh vô thượng của Long tộc đều do từng con Cự Long đánh ra, các chủng tộc dưới biển đều đã từng bị bọn họ đấm qua!
Tộc nhân ngư nhẫn nhịn, đám quần chúng xem náo nhiệt kia lại bắt đầu thảo luận kịch liệt. Đặc biệt là hai con Cự Long, bọn nó thảo luận nhiệt liệt nhất, chỉ thiếu chút nữa là tự mình hạ tràng rồi.
Thấy Cự Long của mình bị thiệt trong trận chiến, vị nữ Long kỵ sĩ ở bên cạnh không nhịn được nói:
"Hai vị tiên sinh đến từ Long tộc, hai người bọn họ đánh nhau ác liệt như vậy, hai vị không định lên khuyên can sao?"
Không có cách nào, khuyên can cũng là một việc cần kỹ thuật. Người bình thường tiến lên khuyên không chừng sẽ bị dư âm của chiến đấu tiễn về với đất mẹ.
"Ha ha, cuộc chiến chỉ vừa mới bắt đầu thôi!"
"Nhưng mà tốc độ phát triển của tên oắt con Maxim này đúng là khá nhanh, mới chỉ thành niên chưa được mấy ngày mà đã có thể đè đánh Barbara rồi."
"Sigmond, chẳng phải ngươi nói Maxim là một con rồng tàn phế, không lấy được truyền thừa hoàn chỉnh của chủng tộc sao?"
Những lời của con Cự Long màu vàng này khiến cho đám người đang xem náo nhiệt giật mình không nhẹ. Chỉ có thể âm thầm cảm thán: Không hổ là Long tộc, đầu óc thật khác biệt.
"Lời đồn hại chết rồng, ta lớn hơn Maxim ba trăm tuổi, lúc rời khỏi đảo rồng thì nó vẫn chỉ là một con ấu long."
"Mọi người sống trong môi trường khác nhau, ta chỉ nghe nói qua danh tiếng của nó, căn bản cũng không tiếp xúc nhiều."
"Xét theo tình hình chiến đấu hiện tại, đây rõ ràng là một con rồng thiên tài. Chắc là long duyên của nó không tốt, bị những con rồng khác vu oan."
"Guererro, sao ta cảm thấy dường như Maxim đang giữ sức. Nhiều lần công kích đến phút cuối đều sẽ kiềm chế uy lực?"
Hắc Long Sigmond vừa mới nói xong, Kim Long Guererro liền tiếp lời: "Cảm giác của ngươi không sai, đúng là Maxim có giữ lại."
"Người ta tỷ đệ tình thâm, đánh nhau có giữ lại cũng là chuyện bình thường."
"Chỉ là không biết Maxim đã làm điều gì mà khiến cho Barbara hận đến tận xương như vậy! Chẳng lẽ là. . .". . .
Hai con rồng đang mải mê nói chuyện phiếm, làm cho đám quần chúng đang xem náo nhiệt không nhịn được cảm thán: Mở mang hiểu biết!
Có cơ hội tìm hiểu về thế giới của Cự Long, Hudson cũng kiên nhẫn làm quần chúng xem náo nhiệt. Dù sao con rồng của hắn cũng chiếm thế thượng phong trên chiến trường, nên hắn hoàn toàn không có gì phải lo.
Nếu như là trước khi xuyên qua, chuyện ân oán tình thù giữa hai chị em Long tộc đã có thể quay thành một bộ phim tình cảm máu chó.
Bỗng nhiên, Maxim nhất thời sơ ý, trực tiếp đánh bay Barbara.
Ngay sau đó, một tiếng thét giận dữ vang lên:
"Tiểu Bá Vương, ngươi lại dám đánh mặt của ta, hôm nay cô nãi nãi liều mạng với ngươi!"
Có thể thấy là hai chị em bắt đầu tương tàn rồi. Nhưng hai con rồng vô lương vẫn còn đang ở bên cạnh xem kịch, giống như họ đã quen với những cảnh tượng nhỏ này rồi vậy.
"Nguyên soái Hudson, ngài có thể kêu con rồng của ngài dừng tay được không? Nếu tiếp tục đánh tiếp, sợ là sẽ xảy ra chuyện!"
Vị nữ Long kỵ sĩ ở bên cạnh lo lắng nói.
"Kỵ sĩ Lilianander kính mến, lúc này ta cũng không thể làm được gì."
"Nếu không ngài thử gọi tiểu thư Barbara dừng lại đi, ta nghĩ là Maxim sẽ không tiếp tục xuất thủ, dù sao hai người họ cũng là chị em mà."
Hudson nói với vẻ mặt bất đắc dĩ.
Mơ mơ hồ hồ bị người ta tìm tới cửa, ngay sau đó là hai con rồng đánh nhau, hắn cũng đang rất tức giận.
Bây giờ là chuyện nội bộ của Long tộc, hắn mới không rảnh xen vào. Cho dù cục diện mất khống chế, bên cạnh vẫn còn có hai con rồng đang xem náo nhiệt mà!
"Barbara, chị quá đáng rồi đó!"
"Nếu chị lại cố tình gây sự như vậy, ta sẽ đánh cho nằm gục xuống đất, để chị mất mặt trước người ngoài!"
Maxim giận dữ hét lên.
Trong thâm tâm, nó đã không ít lần than thở: Mình thật là đen. Tránh nhiều năm như vậy mà vẫn bị tóm được.
"Ta nhổ vào!"
"Tiểu Bá Vương, ngươi còn dám uy hiếp ta!"
"Mất mặt thì mất mặt đi, ai sợ ai chứ!"
"Lúc ngươi trộm vàng của ta thì sao không nhớ đến tình chị em?"
"Một con rồng chỉ biết trộm cắp mà cũng dám lớn tiếng ở đây, có gan chúng ta trở về tìm Long mẫu phân xử!. . ."
Thấy Barbara liên tục kể lại lịch sử đen tối của mình, Maxim cũng tức giận, không thèm nhường nữa. Vì mặt rồng của mình, nó nhanh chóng đánh choáng đối thủ bằng tốc độ nhanh nhất.
Nhưng nó càng che giấu thì mọi người lại càng phát hoài nghi. Đặc biệt là những lời bàn tán của hai con Cự Long kia, hoàn toàn là không chừa cho Maxim chút thể diện nào.
Trong cái nhìn của đám quý tộc, một ít vàng bạc chẳng có gì đáng kể.
Nhưng đối với Cự Long mà nói, đây rõ ràng là đang thách thức giới hạn của đời rồng. Không hung hăng đánh cho trận xuất khí thì làm sao mà được chứ?
Vấn đề duy nhất chính là người làm chị gái như Barbara lại không nắm chắc thời cơ, đã quên câu đánh em trai phải nhân lúc nó còn bé.
Bây giờ đánh thua rồi, quả thực là bi kịch của đời rồng.
Là người thắng, nhưng Maxim cũng không thoải mái. Từ trong ánh mắt khinh bỉ của hai con Cự Long ở bên cạnh cũng có thể thấy được, danh tiếng của nó trong Long tộc có lẽ đã xong rồi.
"Giết long diệt khẩu?"
Ý nghĩ kinh khủng này vừa mới manh nha đã bị Maxim lập tức từ bỏ.
Thanh danh hỏng rồi thì còn có thể nghĩ cách vãn hồi, nhưng nếu dám vô cớ giết đồng tộc thì chờ bị đảo rồng truy sát đi!