Chỉ cần được đứng đây chịu mắng là tốt rồi, bị mắng càng nhiều chứng tỏ gã ta càng an toàn. Nếu thực sự bị đẩy ra làm kẻ gánh chịu trách nhiệm thì U Linh sẽ không có cơ hội đứng đây chịu mắng.
Lăn lộn trong các tổ chức tà giáo, miễn là không nguy hiểm đến tính mạng, trở thành nơi trút giận cho lão đại chỉ là chuyện nhỏ.
Có lẽ là mắng mệt rồi, hoặc có lẽ là nhận ra rằng chửi mắng không giải quyết được vấn đề, U Ám chi chủ cũng dần bình tĩnh lại.
"Tên khốn kiếp Hudson kia dám phá hỏng đại sự của chúng ta, sau này nếu như có cơ hội, lão tử nhất định sẽ chém hắn thành muôn mảnh!"
"Hành động lần này đã bại lộ rất nhiều thứ. Nếu kẻ địch lần theo dấu vết thì hoàn toàn có thể phát hiện ra người của chúng ta ra. ."
"Thánh giáo hiện giờ là tên đang ở trên dây, không bắn không được."
"Không thể trông chờ vào đồng minh, vậy thì chỉ có thể dựa vào chính mình. Truyền lệnh xuống, các bộ phận theo kế hoạch phát động khởi nghĩa vũ trang."
"Lần này là tình hình đặc biệt, cho phép mọi người sử dụng mọi thủ đoạn."
"Tất cả những kẻ nằm vùng chưa bị lộ diện, từ nay trở đi đều phải ngủ say, không có mệnh lệnh của ta thì không được khởi động!"
U Ám chi chủ cắn răng nghiến lợi nói.
Lúc này, hận ý của lão ta đối với Hudson đã đạt tới cực hạn. Đáng tiếc, dù lửa giận ngập trời cũng không có chỗ để phát tiết.
Thoạt nhìn, giữa Vương quốc Hessen và Sơn Địa Lĩnh chỉ cách nhau một dãy Hắc Thạch sơn mạch, nhưng đây chính là lạch trời mà bọn chúng vĩnh viễn không có cách nào vượt qua được.
Không phải vì con đường xa hay ngắn, mà là do Vương quốc Alpha hiện giờ không thích hợp cho tà giáo tồn tại.
Thất Nguyệt hội muốn tẩy trắng, Khô Lâu hội bị đuổi giết chỉ còn sót lại vài ba con mèo con chó, những tổ chức tà giáo khác thậm chí còn bị tiêu diệt hoàn toàn.
Một giáo phái tà ác như U Minh giáo mà dám đến đó thì nhất định sẽ bị các quý tộc địa phương toàn lực đả kích.
Còn việc làm bia đỡ đạn cho đại quý tộc, chuyện lặt vặt này đã sớm có người cướp làm. Nếu thực sự không tìm được người chịu trách nhiệm, lưu manh côn đồ, thổ phỉ cũng có thể trở thành tà giáo.
"Cẩn tuân mệnh lệnh của giáo chủ!"
Đám người đồng thanh trả lời.
Không sợ kế hoạch tồi tệ, chỉ sợ không có kế hoạch.
Càng là thời khắc nguy cơ thì lại càng cần phải làm theo kế hoạch.
Có lẽ kế hoạch ban đầu không thích ứng được với hoàn cảnh hiện giờ, nhưng chế định một phần kế hoạch mới vẫn không thể đáp ứng được nhu cầu.
Sự chênh lệch về mặt thực lực tuyệt đối không thể được san bằng chỉ vào dựa vào một phần kế hoạch. ...
"Giết!"
"Mau đuổi theo, không thể để lại người sống!"...
Tiếng hò hét vang dội, tiếng gươm giáo va chạm nhau vang lên, U Minh giáo chính thức mở màn cho cuộc phản loạn này.
Vương quốc Hessen đã có sự phòng bị từ trước, nhưng sự phòng bị này không thể nào bao phủ đến mọi ngóc ngách của vương quốc, chắc chắn sẽ có những nơi yếu ớt.
Cảnh tượng trước mắt chính là dấu hiệu cho thấy cuộc phản loạn đã thành công, một tòa Nam tước lĩnh đã bị phản quân chiếm giữ.
"Truyền lệnh xuống, thu nạp tất cả lĩnh dân, toàn bộ đều ghi vào trong danh sách."
"Thanh niên trai tráng thì gia nhập dũng sĩ doanh, người già và phụ nữ gia nhập Quân nhu doanh, trẻ em thì sắp xếp vào đồng tử doanh."
"Bất kỳ ai không tuân theo, giết chết bất luận tội!
"..."
Mệnh lệnh của chỉ huy phản quân không được thực thi ngay lập tức.
Sau đại chiến, hiện trường đã trở thành một mớ hỗn độn, các binh lính truyền lệnh vẫn còn đang bận rộn tìm kiếm các sĩ quan cấp dưới.
Đám binh sĩ đều đang bận làm chuyện của mình, căn bản không rảnh quan tâm tới mệnh lệnh của tên chỉ huy.
Cướp bóc, cưỡng gian, giết chóc... Các loại tội ác trong nhân thế đang liên tục diễn ra.
Đối mặt với sự hỗn loạn ở hiện trường, quan chỉ huy cũng vô cùng bất lực.
Tà giáo chung quy vẫn là tà giáo, thú tính bị kìm nén giờ đây đã được giải phóng hoàn toàn.
Bây giờ chỉ có hai sự lựa chọn: Hoặc là dùng sức mạnh trấn áp, hoặc là chờ lũ giáo chúng này giải phóng hết thú tính.
Không nghi ngờ gì nữa, tên quan chỉ huy trung niên này lựa chọn cái sau, bởi vì đây là thứ mà Tà Thần muốn nhìn thấy.
Mọi cảm xúc oán niệm mà các tín đồ tạo ra từ việc làm ác đều là nguồn dinh dưỡng cho tà thần phát triển. Nếu thể hiện xuất sắc còn có khả năng nhận được ân huệ của Tà thần.
Đương nhiên là cũng không thể thể hiện quá xuất sắc. Lỡ đâu bị Tà thần coi trọng rồi giữ lại ở bên cạnh thì thật sự là bi kịch.
Đi theo một vị lão đại hỉ nộ vô thường có thể sẽ bị nuốt chửng bất kỳ lúc nào, hoặc là sẽ bị dày vò đến chết bằng những thủ đoạn khác.
Trừ khi trở thành Thánh đồ, nếu không, tín đồ bình thường ở trong mắt tà thần chẳng có trọng lượng gì cả.
Hiển nhiên, đây là chuyện không thể nào.
Những tín đồ Tà Thần thành kính đã đủ biến thái rồi, căn bản chưa kịp trở thành Thánh đồ thì bọn chúng đã tự chơi chết bản thân mình trước rồi. ...
Tỉnh Misha.
Là đại bản doanh của U Minh giáo, từ khi màn dạo đầu của cuộc phản loạn diễn ra, có rất nhiều lãnh địa của các quý tộc bị thất thủ.
Dù là cuộc phản loạn chỉ diễn ra ở nông thôn, nhưng các cuộc khởi nghĩa nổ ra ở khắp nơi vẫn khiến Hầu tước Kimsberg cảm nhận được áp lực.
Thực lực của các quý tộc nhỏ ở nông thôn có hạn, căn bản không thể ngăn cản bước tiến của quân phản loạn, cuộc phản loạn giống như quả cầu tuyết lăn ngày càng lớn mạnh.
"Phế vật!"
"Toàn bộ đều là phế vật!"
"Quan quân vụ truyền lệnh cho các quận trưởng, bảo bọn chúng dẹp bỏ những mưu mô nhỏ nhen của mình lại, lập tức xuất binh dẹp loạn!"
Hầu tước Kimsberg gầm lên giận dữ.
Trong trường hợp đã có sự chuẩn bị trước mà vẫn có thể để cho cuộc phản loạn của tổ chức tà giáo liên tục lan rộng, chỉ có một lý do để giải thích cho chuyện này: có người đang cố ý dung túng cho phản quân.